Phủ Long Chủ.
'Tô Cẩn Hoa nghe Long Thanh Phong báo cáo xong thì cau chặt mày, nét mặt vô cùng nghiêm trọng.
Tôn Thành Binh!
Người đứng thứ ba trong phủ Tổng quân, người nắm giữ chức vị quan trọng như vậy lại là người của Vô Tình Thần cung! Lão thật sự không dám tưởng tượng, cả cái nước Hạ to như vậy còn bao nhiêu kẻ quyền cao chức trọng có liên quan tới Vô Tình Thần cung nữa?
Điều tra, xử lý, loại bỏ!
Điều tra nghiêm ngặt, xử lý nghiêm khắc, diệt trừ!
Đây là thái độ của Tô Cẩn Hoa.
“Lão Long, ngoài tôi với ông ra không được để những người khác biết chuyện này, bao gồm cả lão Ninh!”
Không phải Tô Cẩn Hoa không tin tưởng Ninh Trạch Bình, chỉ đơn giản là càng ít người biết đến chuyện này thì mức độ ảnh hưởng sẽ càng nhỏ. Ngôn Tình Ngược
Long Thanh Phong đáp với thái độ trịnh trọng: “Yên tâm, tôi hiểu rõ!”
“Trạch Vũ tới Tái Bắc rồi ư?” Tô Cẩn Hoa quan tâm hỏi.
Long Thanh Phong gật đầu đái úng vậy, cậu ấy cố tình dặn tôi quay về báo. với ông chuyện này, bảo tôi dẫn người tới phối hợp trong ngoài với cậu ấy.
Trước mắt là tóm gọn những thành viên cốt cán của Vô Tình Thần cung, còn mấy con †ôm con cá nhỏ kia thì không thoát nổi khí hậu, có thể xử lý từ từ được!”
“Kế hoạch của Trạch Vũ thật hoàn hảo.” Tô Cẩn Hoa vô cùng đồng tình.
“Chỉ có điều...” Long Thanh Phong cau mày, thở dài: “Tôi thật sự không biết nên đưa những ai tới Tái Bắc!”
Ngay cả một đại lão như Tôn Thành Binh cũng là người của Vô Tình Thần cung, ai dám đảm bảo các bộ phận khác không có người nào là của Vô Tình Thần cung đâu? Bao gồm cả Long Tổi
Ngay cả tổ chức do một tay lão sáng lập, lão cũng không tin.
“Đây không phải chuyện nhỏ, nếu chẳng may người chúng ta dẫn đi có cả mật thám của Vô Tình Thần cung trà trộn vào thì sẽ không bắt được đám phản tặc kia,
thậm chí còn rút dây động rừng nữa!” Tô Cẩn Hoa cau chặt mày.
Cả cái nước Hạ có trăm vạn quân, vũ khí tinh vi nhiều vô số kể, nhưng trong khoảnh khắc này, lão lại không biết nên dùng người bộ phận nào.
Nếu là ngày thường thì bọn họ có thể lựa chọn kỹ càng, tiến hành nhiều cuộc kiểm tra cho những người tham gia, nhưng giờ không có nhiều thời gian.
“Có!” Hai mắt Long Thanh Phong bỗng sáng lên.
Tô Cẩn Hoa thảng thốt: “Ông có ý kiến gì hay à?”
“Ông còn nhớ lúc nước Thần Tam bị xâm lược, vì Tân Chấn lén cấu kết với nước địch dẫn tới mười vạn quân Nam Cương chết trận, lúc đó cũng là Lý Trạch Vũ ngăn chặn cơn sóng dữ này!”
“Ý ông là đội quân tinh nhuệ mà Lý Trạch Vũ đang nắm giữ sao?”
“Đúng vậy!” Long Thanh Phong gật đầu nói: “Dựa theo tình hình trước mắt thì nội bộ chúng ta trông gà hoá cuốc, nhưng nếu là thế lực bên ngoài biên giới thì lại khác.”
Tô Cẩn Hoa rất tán đồng với ý kiến này, dù sao thì Vô Tình Thần cung có bản lĩnh vươn tới tận trời cũng không thể vươn ra bên ngoài biên giới!
“Vậy tôi sẽ liên lạc với thằng nhóc kia trước, để xem liệu có thể khiến thằng nhóc đó điều động đội quân tinh nhuệ tới đây không.” Long Thanh Phong đề nghị.
Cùng lúc đó, tại thảo nguyên Tái Bắc.
Lý Trạch Vũ ngậm điếu thuốc lá, nhìn thái độ rất cà lơ phất phơ.
Hách Liên Vô Tình ngồi bên cạnh hơi bất mãn, lão ta nói: “Bây giờ cậu đã là phó Thánh Vương của Thần cung ta rồi, sao có thể trông giống bọn lưu manh đầu
đường xó chợ như vậy?”
'Tô Cẩn Hoa nghe Long Thanh Phong báo cáo xong thì cau chặt mày, nét mặt vô cùng nghiêm trọng.
Tôn Thành Binh!
Người đứng thứ ba trong phủ Tổng quân, người nắm giữ chức vị quan trọng như vậy lại là người của Vô Tình Thần cung! Lão thật sự không dám tưởng tượng, cả cái nước Hạ to như vậy còn bao nhiêu kẻ quyền cao chức trọng có liên quan tới Vô Tình Thần cung nữa?
Điều tra, xử lý, loại bỏ!
Điều tra nghiêm ngặt, xử lý nghiêm khắc, diệt trừ!
Đây là thái độ của Tô Cẩn Hoa.
“Lão Long, ngoài tôi với ông ra không được để những người khác biết chuyện này, bao gồm cả lão Ninh!”
Không phải Tô Cẩn Hoa không tin tưởng Ninh Trạch Bình, chỉ đơn giản là càng ít người biết đến chuyện này thì mức độ ảnh hưởng sẽ càng nhỏ. Ngôn Tình Ngược
Long Thanh Phong đáp với thái độ trịnh trọng: “Yên tâm, tôi hiểu rõ!”
“Trạch Vũ tới Tái Bắc rồi ư?” Tô Cẩn Hoa quan tâm hỏi.
Long Thanh Phong gật đầu đái úng vậy, cậu ấy cố tình dặn tôi quay về báo. với ông chuyện này, bảo tôi dẫn người tới phối hợp trong ngoài với cậu ấy.
Trước mắt là tóm gọn những thành viên cốt cán của Vô Tình Thần cung, còn mấy con †ôm con cá nhỏ kia thì không thoát nổi khí hậu, có thể xử lý từ từ được!”
“Kế hoạch của Trạch Vũ thật hoàn hảo.” Tô Cẩn Hoa vô cùng đồng tình.
“Chỉ có điều...” Long Thanh Phong cau mày, thở dài: “Tôi thật sự không biết nên đưa những ai tới Tái Bắc!”
Ngay cả một đại lão như Tôn Thành Binh cũng là người của Vô Tình Thần cung, ai dám đảm bảo các bộ phận khác không có người nào là của Vô Tình Thần cung đâu? Bao gồm cả Long Tổi
Ngay cả tổ chức do một tay lão sáng lập, lão cũng không tin.
“Đây không phải chuyện nhỏ, nếu chẳng may người chúng ta dẫn đi có cả mật thám của Vô Tình Thần cung trà trộn vào thì sẽ không bắt được đám phản tặc kia,
thậm chí còn rút dây động rừng nữa!” Tô Cẩn Hoa cau chặt mày.
Cả cái nước Hạ có trăm vạn quân, vũ khí tinh vi nhiều vô số kể, nhưng trong khoảnh khắc này, lão lại không biết nên dùng người bộ phận nào.
Nếu là ngày thường thì bọn họ có thể lựa chọn kỹ càng, tiến hành nhiều cuộc kiểm tra cho những người tham gia, nhưng giờ không có nhiều thời gian.
“Có!” Hai mắt Long Thanh Phong bỗng sáng lên.
Tô Cẩn Hoa thảng thốt: “Ông có ý kiến gì hay à?”
“Ông còn nhớ lúc nước Thần Tam bị xâm lược, vì Tân Chấn lén cấu kết với nước địch dẫn tới mười vạn quân Nam Cương chết trận, lúc đó cũng là Lý Trạch Vũ ngăn chặn cơn sóng dữ này!”
“Ý ông là đội quân tinh nhuệ mà Lý Trạch Vũ đang nắm giữ sao?”
“Đúng vậy!” Long Thanh Phong gật đầu nói: “Dựa theo tình hình trước mắt thì nội bộ chúng ta trông gà hoá cuốc, nhưng nếu là thế lực bên ngoài biên giới thì lại khác.”
Tô Cẩn Hoa rất tán đồng với ý kiến này, dù sao thì Vô Tình Thần cung có bản lĩnh vươn tới tận trời cũng không thể vươn ra bên ngoài biên giới!
“Vậy tôi sẽ liên lạc với thằng nhóc kia trước, để xem liệu có thể khiến thằng nhóc đó điều động đội quân tinh nhuệ tới đây không.” Long Thanh Phong đề nghị.
Cùng lúc đó, tại thảo nguyên Tái Bắc.
Lý Trạch Vũ ngậm điếu thuốc lá, nhìn thái độ rất cà lơ phất phơ.
Hách Liên Vô Tình ngồi bên cạnh hơi bất mãn, lão ta nói: “Bây giờ cậu đã là phó Thánh Vương của Thần cung ta rồi, sao có thể trông giống bọn lưu manh đầu
đường xó chợ như vậy?”