Mục lục
Lão bà đại nhân muốn tái giá - Đường Tư Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hình Liệt Hàn nhíu mày. Gia cảnh nhà Mộ Phi anh đều biết rõ, khách sạn gia tộc Mộ thị rải rác khắp thế giới, là tập đoàn đi đầu về lĩnh vực kinh doanh nhà hàng khách sạn. Mà những năm gần đây, khi Mộ Phi nhận được quyền thừa kế, tình hình kinh doanh ngày càng phát lên, thân thế của anh ta đã đứng vào top 10 người giàu nhất thế giới.

 

Hình Liệt Hàn thì chẳng hề hứng thú gì với mấy loại xếp hạng phù phiếm này, nhưng năm nào tên của anh cũng đều xếp đầu tiên. Mấy người trên bảng xếp hạng này so với sản nghiệp của gia tộc nhà anh chỉ bằng một phần của tảng băng trôi, về cơ bản không thể liệt kê cụ thể ra số tiền cụ thể.

 

Hình Liệt Hàn nghĩ đến việc hiện tại Đường Tư Vũ đang thích tên Mộ Phi này, vậy sau này nếu cô gả cho anh ta, chẳng lẽ con trai anh phải gọi người đàn ông này một tiếng cha?

 

Nghĩ đến điều này, trong lòng anh liền cảm thấy vô cùng bài xích và bất mãn.

 

Ngoại trừ anh ra, con trai anh tuyệt đối không được gọi bất cứ một người đàn ông nào khác là cha cả.

 

Phòng bếp.

 

Đường Tư Vũ đang nấu bữa tối. Sự xuất hiện của Mộ Phi thực sự đã làm ảnh hưởng đến tâm trạng của cô. Anh ta thế mà lại chuyển đến ở tầng trên. Nếu Đường Y Y mà biết được, không biết cô ta sẽ nghĩ gì về cô nữal Cô mong rằng tốt nhất Mộ Phi nên chuyển đi càng sớm càng tốt, đừng gây thêm phiền phức cho cô nữa.

 

Đường Tư Vũ vừa thất thần vừa nấu ăn, loáng một cái đã đến 7 giờ. Hình Liệt Hàn đúng giờ đưa con trai đi sang nhà cô, nhìn thấy trên bàn chỉ bày 2 đĩa thức ăn, mà trong bếp vẫn còn âm thanh nấu nướng, sắc mặt Hình Liệt Hàn bất chợt trầm xuống.

 

Người phụ nữ này vẫn chưa nấu cơm xong.

 

Cậu nhóc không nhận ra cha mình đang tức giận, cậu buông tay cha ra, chạy vào phòng bếp ôm chặt Đường Tư Vũ từ phía sau. Đường Tư Vũ cười, kéo cậu ra phía trước: “Được rồi, con đứng lùi ra sau một chút, đừng để dầu mỡ bắn vào quần áo.”

 

“Mami, chú lúc nãy là người như thế nào thế ạ! Tại sao chú ấy lại đến tìm mami?”

 

Đường Tư Vũ vừa nấu ăn vừa đáp lời con trai: “Chỉ là một người bạn của mami thôi.”

 

“Mami, mami đừng có thích chú đấy nhé, chú ấy không đẹp trai bằng daddy đâu ạ.”

 

Đường Dĩ Hi sợ mẹ cậu bị người đàn ông kia hấp dẫn, vì cậu nhìn ra chú ấy là một người rất đẹp trai.

 

Đường Tư Vũ cười cười, liếc nhìn con trai: “Nhìn người không được chỉ nhìn vào ngoại hình, có những lúc, nội tâm bên trong quan trọng hơn vẻ đẹp bên ngoài rất nhiều con ạ.”

 

Lúc này, một giọng nói lạnh lùng vọng vào trong bếp: “Cô có ý gì?”

 

Đường Tư Vũ giật bắn mình, người đàn ông này cũng đến rồi?

 

“Tôi chẳng có ý gì cả! Tôi chỉ dạy con trai tôi làm sao để phân biệt người tốt người xấu thôi.”

 

Đối với Hình Liệt Hàn, lời nói của cô ta rõ ràng đang ám chỉ nhân phẩm của anh không tốt, làm giảm đi giá trị của anh.

 

Đường Tư Vũ nói với cậu nhóc: “Mau đi ra ngoài đi con, ở trong này mùi dầu mỡ lắm.”

 

Cậu nhóc quấn quýt ở eo mẹ một lúc rồi đi ra ngoài.

 

Đường Tư Vũ bắc món ăn vừa nấu xong xuống bếp, rửa sạch nồi rồi úp vào giá, sau đó mang đồ ăn đặt lên bàn. Đồng thời, cô dùng khăn tay cách nhiệt bê một nồi súp chim bồ câu lên bàn, sau đó xới cơm.

 

Hình Liệt Hàn và cậu nhóc ngồi trên bàn, anh cau mày liếc nhìn cô một cách khó chịu, cảnh cáo: “Lần sau phải nấu cơm xong trước 7 giờ, nếu còn làm con tôi đói nữa tôi sẽ trừ tiền ăn.”

 

Đường Tư Vũ cùng cảm thấy có lỗi với con trai, muộn thế này rồi mới nấu xong cơm, chắc là thằng bé đói lắm rồi!

 

“Daddy, con không đói, chiều nay ở trường con ăn nhiều đồ lắm! Daddy đừng trách mami nữa.” Cậu nhóc vô cùng đề ý đến tâm trạng của mẹ cậu.

 

“Được, sau này tôi sẽ cố gắng nấu cơm sớm hơn.” Đường Tư Vũ đồng ý, đơm cơm cho con trai. Lúc cô chuẩn bị xới cơm cho mình, Hình Liệt Hàn chìa bát đến trước mặt cô. Đường Tư Vũ nhận lấy, xới cho anh ta một bát.

 

Khi đã yên vị ngồi ăn cơm, cậu nhóc lập tức báo cáo: “Mami, xe của mami tối qua bị người ta đập vỡ, daddy đã giúp mami mang xe đi sửa rồi.”

 

“Ừm! Mami biết rồi nè.” Đường Tư Vũ gật đầu.

 

“Daddy đối với mẹ thật tốt!” Cậu nhóc cười khì khì.

 

Đường Tư Vũ ngước lên nhìn người đàn ông lịch lãm đang ăn cơm, mơ hồ nói: “Cảm ơn.”

 

Hình Liệt Hàn quét nhìn cô một lượt, không trả lời. Cậu nhóc trộm nhìn cha mình, sau đó thay cha đáp lời: “Daddy nói rằng, mami không cần khách sáo, đây là việc daddy nên làm ạ.”

 

Đường Tư Vũ vừa hài lòng cũng hơi buồn cười, biểu cảm của người đàn ông này lạnh lùng như tảng băng trôi ngàn năm, rõ ràng không phải ý muốn nói như vậy. Sau này cô gái nào sống cùng anh ta, qua máy ngày chắc sẽ bị đóng thành băng mắt.

 

Thức ăn như thường lệ đều hết sạch như thể cả 3 người đều bị bỏ đói vậy.

 

Ăn cơm xong, Đường Tư Vũ trông cậu nhóc xem phim hoạt hình, Hình Liệt Hàn thì trở về nhà của anh ta. Đường Tư Vũ ngồi xuống cạnh con trai, hỏi tình hình học tập dạo này của cậu nhóc ở trường. Cậu nhóc trả lời đúng sự thực là cậu thích ứng rất tốt với môi trường học tập ở đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK