Mục lục
Lão bà đại nhân muốn tái giá - Đường Tư Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bùi Nguyệt Hoàng và Lam Thiên Thần ngồi trước cửa số sát đất, hưởng thụ bữa ăn tây phương thơm ngon, cũng nói xem sau đấy muốn đi đâu, Bùi Nguyệt Hoàng và Lam Thiên Thần, cũng không phải là những người thích đi thăm quan khắp nơi.

 

Hai người họ chọn một phòng trưng bày mang cảnh sắc riêng, nghe nói ở đây trưng bày rất nhiều những bức vẽ nổi tiếng trong lịch sử, hai người muốn đến đó thưởng thức xem sao. Sau khi ăn xong, Lam Thiên Thần để khách sạn chuẩn bị một chiếc xe thể thao hiệu Porsche dừng ở cổng, hai người cùng xuất phát, thời gian buổi sáng rất nhàn nhã, những quán cafe ven đường phát ra mùi cafe nồng nàn, cũng có rất nhiều nghệ sĩ biểu diễn đường phố ở ven đường, cũng rất hắp dẫn ánh mắt.

 

Hai người họ cũng không vội đến địa điểm tham quan, dừng chân ở một góc quảng trường, ở đây cho bồ câu ăn, cũng uống một tách cafe ven đường, nói những chuyện thú vị, nghe nhạc jazz.

 

Bùi Nguyệt Hoàng cũng vô cùng thu hút ánh nhìn từ những người đàn ông ngoại quốc, thân hình của cô cao ráo gợi cảm, khuôn mặt thanh lịch mê người, hiện rõ nét đẹp của người Đông Á.

 

Lam Thiên Thần nhìn thấy có không ít người nước ngoài nhìn vợ anh, loại tâm trạng này đúng là không biết nên diễn tả như thế nào! Nhưng mà, bọn họ cũng chỉ là thưởng thức, chứ không hề tiến lên bắt chuyện, Lam Thiên Thần cũng dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn bọn họ, để cho bọn họ chú ý ánh mắt của mình. Ánh mắt của Bùi Nguyệt Hoàng nếu như nhìn người khác thì sẽ ngay lập tức trở nên lạnh lùng, chỉ khi nhìn người đàn ông của mình, cô mới lộ ra dáng vẻ của một người phụ nữ nên có, đẹp đến mê hoặc lòng người.

 

Bạch Hạ và Hình Nhất Phàm chạng vạng tối là về đến nhà của mình, vừa mới làm xong hôn lễ, hai người cũng có chút mệt, cần phải nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai nghỉ một ngày, tối mai lên máy bay đi đến nơi mà mọi người đều biết đấy là nơi thích hợp để trải qua tuần trăng mật.

 

Nước E.

 

Hai ngày này Bạch Hạ đều mặc kiểu váy dạ phục, về đến nhà cô bắt đầu nhớ cái váy suông kiểu áo phông của cô rồi, đơn giản trực tiếp, mà đến cả áo trong cô cũng không muốn mặc, đây là cách ăn mặc thoải mái nhất của cô ở nhà.

 

Điểm này, Hình Nhất Phàm lại thuận tiện hơn nhiều, nhưng Bạch Hạ vẫn luôn ngăn cản tay của anh hoặc là hất tay anh ra, cô mặc như vậy, là để bản thân cảm tháy thoải mái chứ không phải tiện cho anh làm chuyện xấu Bạch Hạ nằm ở trên ghế sofa cạnh ban công, đắp mặt nạ, thoải mái nằm nghe nhạc, hưởng thụ từng làn gió mát.

 

Hình Nhất Phàm đi ra từ phòng sách, anh vừa mới xử lý xong một ít chuyện của công ty, cũng nhẹ nhàng thoải mái không ít, sau khi anh đi ra, phát hiện, không còn chuyện gì để làm nữa, chuyện muốn làm nhát, là nhanh chóng đi tìm vợ của hắn.

 

Hình Nhất Phàm đi đến ban công, nhìn cô gái đang nằm trên sofa, anh liền cười cúi người xuống nhìn cô.

 

“Đừng nhìn, đắp mặt nạ có gì đáng xem đâu!” Bạch Hạ đắp mặt nạ, hàm hồ nói, cùng lúc cô cũng đưa tay đẩy mặt anh ra.

 

Dù sao thì trong lòng cô bây giờ cô đang đắp mặt nạ, vẫn trông rất xấu, giống như ma nữ vậy, từ tận đáy lòng cô thật sự không muốn anh nhìn thấy mặt xáu này của mình. Hình Nhất Phàm lại tránh tay cô, cười nhìn cô: “Trông cũng đẹp mà!”

 

Bạch Hạ cũng đắp được một lúc rồi, cô chỉ đành ngồi dậy, lấy mặt nạ xuống, xoa xoa mặt rồi đi rửa mặt.

 

Hình Nhất Phàm ngồi trên ghế sofa chờ cô đi ra, qua một lúc, Bạch Hạ đi ra, khuôn mặt trắng ngần mềm mại của cô, khiến Hình Nhất Phàm thấy nhìn không rời mắt.

 

“Đến, để chồng ôm.” Hình Nhất Phàm vươn tay với cô.

 

Bạch Hạ tự nhiên rúc vào trong ngực của anh, thoải mái híp mắt nói: “Hành lý của em vẫn còn chưa sắp xếp xong đâu!”

 

“Không vội, sáng ngày mai sắp xếp cũng được.”

 

“Tối nay có phải đến nhà ba mẹ ăn cơm không?”

 

“Anh nói với ba mẹ rồi, bọn mình cũng mệt rồi, không đi đến nhà ba mẹ nữa, tý nữa anh đi mua thức ăn để nấu cơm, em muốn ăn gì?”

 

Hai ngày nay Bạch Hạ cô cũng ăn nhiều đồ bổ quá rồi, liền cười nói: “Nấu cho em bát mì là được, anh nhìn xem, vợ.

 

anh dễ nuôi chưa.”

 

Hình Nhất Phàm bị dáng vẻ đáng yêu của cô chọc cười: “Ừm, đúng là vợ tốt biết thương chồng.”

 

Tối này, bữa tối ăn mỳ, Bạch Hạ cũng ăn được thoải mái ngon miệng, khoảng tầm giờ, hai người đi ra ngoài đi dạo, tối hôm nay nghỉ ngơi thật tốt, sáng sớm ngày mai sắp xếp hành lý xuất phát.

 

Lúc này, Tưởng Hân Vy và ba mẹ vẫn ở trong khách sạn, dạo gần đây muốn ở chỗ này mua một ngôi nhà, mua nhà để chuẩn bị ở trong nước sống lâu dài.

 

Cả nhà ở trong phòng vip trong khách sạn năm sao, mọi thứ đều rất tiện lợi. Tưởng Hân Vy thích sáng tác vào buồi tối, lúc này, hai ngày nay cô lại có được linh cảm mới, đang vẽ bản thảo đột nhiên điện thoại cô để ở bên cạnh kêu lên, cầm lên xem, bên trên không hiện tên, chỉ ghi là anh Lý, cô liền nhớ đến cậu thiếu gia nhà giàu lần trước chủ động xin số của cô ở hôn lễ.

 

Tưởng Hân Vy nhìn điện thoại đang kêu, cô cắn môi, cô không giỏi nói chuyện với đàn ông lạ, càng đừng nói đến những câu tán tỉnh mà những người trẻ thích dùng, cô liền để chế độ im lặng, để cho điện thoại kêu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK