Mục lục
Lão bà đại nhân muốn tái giá - Đường Tư Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bởi vì hai người đứng ở trước cửa chính là hai anh em Lam Thiên Hạo, đôi mắt to của Lam Sơ Niệm lóe ra ý cười, nhìn Trang Noãn Noãn, cô lập tức cười hì hì một tiếng: “Anh, chúng ta vẫn là đừng làm phiền người ta nữa, thang máy bên cạnh đến rồi nè.”

 

Mà Trang Noãn Noãn đã đỏ mặt đến gang tai rồi, đây đại khái là chuyện điên cuồng nhất mà cô đã từng làm đi!

 

Trong thang máy bên cạnh, thang máy vừa đóng cửa, ánh mắt của Lam Sơ Niệm liền len lén nhìn về phía người đàn ông cao lớn ở bên cạnh, cô căn căn môi đỏ, cũng có chút đỏ mặt.

 

Ánh mắt của Lam Thiên Hạo cũng hơi nghiêng nghiêng, rơi vào đôi môi đỏ mà cô đang cắn, nuốt một ngụm nước bọt.

 

Đến tầng 3, Lam Sơ Niệm và Lam Thiên Hạo vừa bước ra, liền gặp Trang Noãn Noãn và Kiều Mộ Trạch cũng vừa đi ra.

 

Trang Noãn Noãn có chút ngại ngùng nhìn hai người, nhưng mà, Lam Sơ Niệm cười đi về phía cô, “Noãn Noãn, đừng lo lắng, bọn mình sẽ không nói ra đâu.”

 

Bây giờ Trang Noãn Noãn hiện mặc dù vẫn còn đang xấu hổ, nhưng nụ hôn ban nãy cô không hề hồi hận.

 

Vừa vào trong công ty, hai người đàn ông đi phía sau hai người con gái ở đẳng trước, càng thu hút ánh mắt của mọi người hơn, tất cả nhân viên nhìn Kiều Mộ Trạch, đều giống như nhìn boss siêu cấp vậy, mang theo tôn kính.

 

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến nhìn thấy Kiều Mộ Trạch cũng cùng đi đến, đều bị dọa đến mức rụt người lại, không dám nhìn hắn.

 

“Kiều tổng, Lam tổng, hai anh cũng đến rồi, đúng là vinh hạnh.” Chu Đào cười nghênh đón.

 

“Anh xử lý chuyện công ty cho tốt, tốt nhát là đừng để bọn tôi thất vọng.” Ánh mắt của Lam Thiên Hạo lướt qua.

 

Trong ánh mắt của Kiều Mộ Trạch, cũng hiện ra sự vô tình của anh: “Người không nên xuát hiện, tốt nhất là không bao giờ xuất hiện ở trong công ty này.”

 

Câu nói này, để cho Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền đang trốn trong phòng nghỉ nghe thấy được, bọn họ bị dọa đến sắc mặt trắng nhọt, sau đó nhìn nhau, vẫn nâng lên dũng khí đi đến.

 

“Kiều tổng, xin ngài tha thứ cho bọn tôi đi! Chúng tôi sau này cũng không dám nữa, không dám hại Noãn Noãn nữa.” Lâm Thiến khóc lên, hôm nay cô ta vẫn trang điểm tỷ mỉ, muốn dùng khuôn mặt khóc đến lê hoa đái vũ của mình làm cho đàn ông mềm lòng, đương nhiên cô ta càng hy vọng Lam Thiên Hạo có thể nói giúp cô ta 1 câu.

 

Nhưng mà, Lam Thiên Hạo đến nhìn cũng không muốn nhìn cô ta thêm chút nào, đi đến bên cạnh Lam Sơ Niệm.

 

Lam Sơ Niệm kéo Trang Noãn Noãn, ánh mắt của cô cho dù muốn đồng tình, cũng không đồng tình nồi.

 

“Kiều tổng, bọn tôi cho dù làm trâu làm ngựa cũng bằng lòng, cầu xin anh giữ lại chúng tôi đi mà.” Diệp Mạn Ni cũng khóc nói.

 

“Tiền của tôi lãng phí ở trên người các cô cũng đã khiến tôi cảm thấy buồn nôn rồi, cả đời này đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi và Noãn Noãn nữa, néu không, kết cục của hai người sẽ càng thê thảm hơn.” Âm thanh của Kiều Mộ Trạch lạnh lùng vô tình, đừng nói là anh có 1 chút nào mềm lòng, anh chỉ hận không thẻ động thủ, néu như là hai người đàn ông, anh sớm đã xuất thủ giáo huấn rồi.

 

Vẻ mặt của Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến giống như chịu nhục vậy, ngay lập tức mặt trở nên trắng bệch, cắn chặt môi, vẻ mặt không cam tâm, nhưng không dám có bắt kỳ hành động gì.

 

“Cút ra ngoài.” Kiều Mộ Trạch lạnh lùng quát.

 

Câu nói này, đối với hai người đến nói, đúng là mắt hết mặt mũi, bọn họ ở trong công ty này cao ngạo bao nhiêu, xem thường người khác bao nhiêu, thì bây giờ, tất cả nhân viên ở đây, đều đang dùng ánh mắt cười trên nỗi đau của người khác nhìn kết cục thê thảm nhất của bọn họ.

 

Mà vừa vặn, nhân viên đứng ở đây hoặc ít hoặc nhiều đều đã từng bị bọn họ làm khó, giờ phút này, đúng là khiến cho người ta sảng khoái.

 

“Hai người đi đi! Sau này đừng đến công ty nữa.” Chu Đào mở miệng rồi, vốn là muốn cho nhóm nhạc của bọn họ, giải tán trong yên lành, cho fan của bọn họ một cái lý do.

 

Bây giờ xem ra, Kiều Mộ Trạch sẽ không cho cơ hội để bọn họ rời đi một cách bình yên. Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến vô cùng ủy khuất và không cam lòng, cúi thấp đầu, bị chìm đắm trong ánh mắt trào phúng của những người xung quanh, trong ánh mắt xem kịch hay của nhân viên.

 

Bọn họ xám xịt rời đi.

 

Kiều Mộ Trạch và Lam Thiên Hạo mang hai người Trang Noãn Noãn đi vào trong phòng hội nghị, Chu Đào cũng để cho hai người quản lý vào trong, chỉ vì để thương lượng danh khí ổn định và có thêm phát triển mới cho Trang Noãn Noãn và Lam Sơ Niệm.

 

Dù sao đi chăng nữa nhân khí của hai người bây giờ, nếu như đột nhiên bị cắt đứt, đối với hai người cũng là một loại tiếc nuối.

 

“Tôi và Noãn Noãn hai người lại một lần nữa tạo thành một nhóm đi! Cho dù sẽ mắt một lượng nhân khí lớn, chúng tôi cũng không quan tâm, chúng tôi chỉ muốn hát bài mà bọn tôi thích.” Lam Sơ Niệm vô cùng lạc quan nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK