Mục lục
Lão bà đại nhân muốn tái giá - Đường Tư Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không lâu sau, hai người cầm đồ uống đi xuống cuối boong tàu, nơi đó có vài cặp tình nhân đang triền miên ôm nhau trên ghế sofa, đương nhiên đó cũng không phải hành động gì quá đáng, chỉ là cử chỉ thân mật mà thôi.

 

Mặt Tô Hi lập tức hơi ửng hồng, cô đi tới một chiếc bàn ngoài cùng, ở đây cô có thể nghe thấy tiếng rẽ sóng của con tàu nhưng không hề thấy ồn ào mà yên bình nghe thấy tiếng nhạc, nhàn nhã một cách lạ thường.

 

Tô Hi vừa ngồi xuống, Ôn Lệ Thâm ở đối diện cũng ngồi theo, anh hỏi cô: “Thích chỗ này không?”

 

“Thích!”

 

Tô Hi mỉm cười đáp.

 

Nói xong Tô Hi đặt ly nước xuống, cô muốn nhìn dáng vẻ của dòng nước chảy, liền đứng bên cạnh lan can, cúi xuống dưới nhìn, gió biển thổi vào gương mặt cô, cô không nhịn được dang nhẹ đôi tay ra, giống như nữ chính qua ống kính trong phim ảnh, cảm nhận cảm giác bồng bềnh như trên mây.

 

Đột nhiên, từ sau lưng một hơi thở nam tính bao bọc lại, người đàn ông cao lớn đứng sau lưng cô, hai tay như sắt thép ôm chặt lan can, bảo vệ cô trong vòng tay của mình, sợ gió quá lớn sẽ thổi cô bay đi mắt.

 

Tô Hi muốn cười nhưng cô không từ chối hành động bảo vệ của người đàn ông này, ngược lại cô còn lắc lư người nhẹ nhàng, đột nhiên trên chiếc cổ nhỏ xinh trắng ngần một nụ bỗng được đặt xuống một nụ hôn hơi ầm ướt nhưng cũng rất âm áp.

 

Cảm Xúc Phức Tạp Tô Hi giật mình vội vàng thu người lại, tuy nhiên một phát hiện xấu hỗ hơn hết là cô và người đàn ông này đứng mặt đối mặt với nhau, cô ngửa mặt lên còn anh cúi người xuống, mũi của họ gần như chạm vào nhau.

 

Tô Hi hít một hơi thật sâu, dường như không dám thở lớn tiếng, mùi rượu trên người đàn ông này tỏa ra khiến đầu óc cô trống rỗng, chỉ còn cách nhìn đối phương.

 

Ánh mắt anh trầm ngâm như đại hải, sâu không nhìn thấu, còn ánh mắt cô như phản chiếu cả bầu trời những ngôi sao nhỏ, mờ ảo lấp lánh khiến tâm trí anh trở nên hỗn loạn. Không một chút do dự, anh cúi người xuống, đôi môi anh khẽ chạm  lấy môi đỏ mọng của cô.

 

Tô Hi trợn to đôi mắt, người đàn ông này đang hôn cô? Môi trên của anh hút nhè nhẹ giống như đang nếm thử loại rượu vang thượng đẳng, không hề vội vã mà là một sự thăm dò từng chút từng chút một.

 

Hơi thở của Tô Hi bị nghẹn lại, lúc đóng phim cô cũng từng hôn rồi nhưng chỉ dừng lại ở môi chạm môi chứ chưa hề hôn sâu như thế này. Thế nhưng tại sao vào thời khắc này cô lại không có sự phòng bị nào, điều đó càng khiến người đàn ông này hôn sâu hơn.

 

Tô Hi choáng váng, lưng dựa vào lan can.

 

Cơ thể rắn chắc và cường tráng của anh  ép vào sát người cô như thể muốn nhấn chìm cô xuống vực sâu vậy.

 

Cuối cùng, anh dường như càng bị sự ngọt ngào, cuốn hút của cô mê hoặc, nụ hôn cũng dần trở nên mãnh liệt. Tô Hi gần như không thể chịu nồi, cô vươn tay đẩy anh ra nhưng cô càng đầy càng khiến anh mắt kiểm soát.

 

Một nụ hôn, dường như hôn đến trời hoang đất lạc.

 

Trong màn đêm tuyệt vời như vậy, nụ hôn này như một sự tán tỉnh lạ thường.

 

Tô Hi càng lúc càng thấy khó thở, cô cảm thấy toàn thân như sắp ngắt đi. Cuối cùng cô dùng một lực thật mạnh đầy người đàn ông ra.

 

ép vào sát người cô như thể muốn nhấn chìm cô xuống vực sâu vậy.

 

Cuối cùng, anh dường như càng bị sự ngọt ngào, cuốn hút của cô mê hoặc, nụ hôn cũng dần trở nên mãnh liệt. Tô Hi gần như không thể chịu nồi, cô vươn tay đẩy anh ra nhưng cô càng đầy càng khiến anh mắt kiểm soát.

 

Một nụ hôn, dường như hôn đến trời hoang đất lạc.

 

Trong màn đêm tuyệt vời như vậy, nụ hôn này như một sự tán tỉnh lạ thường.

 

Tô Hi càng lúc càng thấy khó thở, cô cảm thấy toàn thân như sắp ngắt đi. Cuối cùng cô dùng một lực thật mạnh đầy người đàn ông ra.

 

lại hôn cô như vậy? Hơi thở của Ôn Lệ Thâm cũng đã ồn định, anh không quay đầu lại, hai tay bám chặt lan can, thân hình cường tráng trông như Santa trong màn đêm vậy, toát ra hơi thở như khiến người khác đắc tội, nhưng đồng thời cũng giống như một thiên sứ, bất cứ lúc nào cũng có thể lộ ra đôi cánh trắng bạch sau lưng, đôi cánh sáng chói.

 

Tô Hi đứng cách anh vài mét, tình cảm giành cho anh đối với cô lúc này rất phức tạp, cô không biết phải làm sao. Thậm chí trong thâm tâm cô cũng đấu tranh mạnh me.

 

Cô dặn lòng mình không được thích anh ta, không được yêu anh ta. Đây là người duy nhất khiến cô có cảm giác tâm tư tình  cảm bị mâu thuẫn.

 

Anh ta như một cục nam châm cực lớn còn cô chỉ là một cục nam châm nhỏ bé trên mặt đất, khi anh ta đến gần cô sẽ bị anh ta hút vào.

 

Cô đang cố gắng để thoát ra khỏi sự thu hút đó theo cách của riêng mình, cô sợ rằng một khi đã chiếm lấy khó có thể rút ra được khỏi người đàn ông này.

 

Tô Hi cảm thấy hơi khô miệng, cô rất cần một cốc nước lạnh vì vậy cô tức tốc chạy tới quầy bar, cô ngồi xuống gọi rồi ngay tức khắc cô uống sạch hai cốc nước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK