Mục lục
Lão bà đại nhân muốn tái giá - Đường Tư Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở cuộc thi đấu này, tất cả nhà thiết kế đều là đối thủ, cô không muốn cầu cứu đối thủ của mình. Mà chiếc váy này cô cũng có thể mặc trở thành trang phục lúc đi cảm ơn cuối cùng.

 

“Chị lên! Hứa Tâm Duyệt nói với Lâm Mao Mao: “Kêu makeup đến đây.”

 

Hai mắt Lâm Mao Mao lập tức tỏa sáng, nhanh chóng gọi nhân viên makeup đến, lại xoay sang nói với Hứa Tâm Duyệt: “Chị Tâm Duyệt, chị nhất định có thể cứu được show diễn.”

 

Hứa Tâm Duyệt cũng chỉ có thể tự mình cứu mình, hiện tại ngồi trước sàn diễn đều là những nhân vật nổi tiếng của giới thời trang, Hứa Tâm Duyệt cũng hy vọng sẽ có cơ hội cùng những người này hợp tác, nhận được sự tán thưởng của họ cũng chính là một vinh hạnh của một nhà thiết kế như cô.

 

Amanda ở hậu trường đồ kị nhìn Hứa Tâm Duyệt, sau khi buổi biểu diễn vừa kết thúc, cô đã được người nỏi tiếng thế giới như Jessica tự mình đến hậu trường khen ngợi tác phẩm của cô. Mà Amanda đứng bên cạnh lại bị xem như người vô hình, cô ta nhiều lần muốn tiếp cận nhưng đều bị Jessica lãnh đạm xem nhẹ.

 

Hứa Tâm Duyệt ngồi ở bàn trang điểm, nhân viên makeup cùng nhà tạo mẫu tóc đều vây quanh cô, bắt đầu trang điểm làm tóc cho cô.

 

Hứa Tâm Duyệt dặn dò Lâm Mao Mao cùng Cố Dương chú ý những người mẫu đang chuẩn bị lên sân khấu, ngàn vạn lần không được để xảy ra sai lầm, vì 15 phút sau màn trình diễn của cô sẽ bắt đầu.

 

Lúc này, trong thư phòng ở tầng cao nhất của trung tâm nghệ thuật, một bé trai xinh xắn đang tức giận lật xem truyện tranh của mình, còn bày ra bộ dạng người lạ chớ: đến gần. Ánh nắng buỏi chiều phản chiếu lên người cậu bé, cậu bé tựa như một tiểu thiên sứ.

 

Mái tóc sẫm màu mềm mại được cắt ngắn gọn gàng, khuôn mặt nhỏ vừa đẹp trai lại vừa đáng yêu, làn da trắng nõn, mày kiếm anh tuấn, cùng đôi mắt to tròn đen láy như ngọc, trong veo như pha lê. Dưới sóng mũi cao ngắt là đôi môi mỏng phấn nộn. Cậu bé mặc một chiếc áo sơ mi caro, vẻ điềm đạm có chút không hợp với tuổi.

 

“Thiếu gia, xe đến rồi, chúng ta xuống thôi!” Vệ sĩ cúi người ôn nhu nói với cậu bé.

 

Cậu bé kia chớp đôi mắt to tròn, gấp truyện tranh lại song liền nắm tay vệ sĩ đi về phía thang máy.

 

Thang máy một đường đi thẳng xuống tầng 1. Tầng trên yên tĩnh nhưng khung cảnh dưới tầng 1 lại hoàn toàn khác. Buỏi trình diễn hôm nay mời đến không ít người nỏi tiếng, fan của họ vây chặt xung quanh. Vệ sĩ cũng không nghĩ đến tình huống này, hắn liền muốn vươn tay ôm lấy tiểu thiếu gia nhà mình, bỗng nhiên có một nữ ngôi sao đội nón đeo khẩu trang đi đến, fan phía sau lập tức chạy đến.

 

Vệ sĩ còn chưa kịp ôm lấy tiểu thiếu gia nhà mình, cậu bé đã vùng khỏi tay vệ sĩ rời đi.

 

“Tiểu thiếu gia…” Vệ sĩ hoảng hốt quay đầu, chỉ thấy trong đám người không còn bóng dáng tiểu thiếu gia nhà hắn nữa, chỉ còn một đám fan chen chúc nhau.

 

Mà cậu bé vốn cũng không xảy ra chuyện gì, chỉ là bé chán ghét những trường hợp như vậy. Cậu bé lưng đeo balo nhỏ đi dọc theo hành lang, bỗng nhiên lại bị thu hút bởi căn phòng nữa mở kia. Từ cửa phòng truyền ra tiếng nhạc sôi động, giống như bên trong đang tổ chức hoạt động gì đó. Cậu bé liền tiêu sái bước qua, theo cánh cửa hé mở đi vào.

 

Cậu bé kia nhìn người mẫu đi trên sàn diễn, bé chớp đôi mắt to tròn, im lặng đứng ở trong một góc khuất xem biểu diễn.

 

Lúc này trên sàn catwalk đang trình diễn bộ siêu tập của Hứa Tâm Duyệt. Hơn 30 người mẫu lần lượt đi trên sàn catwalk, trình diễn từng bộ từng bộ trang phục khiến người khác mãn nhãn, đích thị là một buổi tiệc cho thị giác.

 

Hứa Tâm Duyệt là người đi ra cuối cùng, lúc một người mẫu mặc váy dài màu vàng kim đi ra, cô không khỏi hít sau một hơi. Trong tiếng nhạc của sàn diễn, cô thẳng lưng, mắt nhìn thẳng phía trước, tuy rằng không phải người mẫu chuyên nghiệp nhưng dáng người tinh tế cùng ngũ quan tinh xảo của cô cũng có thẻ dễ dàng ứng phó.

 

“Chị Tâm Duyệt cố lên.” Tiếng nói của Lâm Mao Mao truyền đến.

 

Đôi chân mảnh khảnh của Hứa Tâm Duyệt nhắc lên, bước đi như một người mẫu tiêu chuẩn, gương mặt xinh đẹp chuẩn nét phương Đông, dáng đi uyển chuyển thướt tha, nháy mắt đã cướp đi hô hấp của mọi người xung quanh.

 

Cô gái trên sân khấu một thân váy đỏ rực, tao nhã kinh diễm, gợi cảm mà không mắt đi nét thanh thuần, mang đến cảm giác mê người. Tuy rằng cô không có chiều cao tiêu chuẩn của người mẫu thông thường, nhưng dáng người yêu điệu, tỉ lệ cân xứng, làn da trắng như tuyết, cả người tản ra hơi thở thanh xuân, không khỏi khiến người khác động tâm.

 

Trong tiếng nhạc, mọi người xung quanh sàn diễn bị cô gái trên sàn vây trong kinh diễm, mà ở dưới sân khấu cũng có một đôi mắt to đang kinh ngạc trừng lớn.

 

Có Dĩ Mục lộ ra gương mặt nhỏ nhắn ngơ ngác nhìn chằm chằm chị gái trên sàn catwalk, miệng nhỏ khẽ mở ra. Chị gái trên sân khấu thật tuyệt! Chẳng những xinh đẹp, mà còn mang đến cho bé một loại cảm giác thân thiết. Thật muốn làm quen với chị ấy! Cậu bé khát vọng mà nhìn chằm chằm Hứa Tâm Duyệt trên sân khấu.

 

Hứa Tâm Duyệt vững vàng catwalk một vòng sân khấu, cuối cùng cô cùng những người mẫu khác lần nữa lên sàn chào kết. Những bộ trang phụ này tuy thiết kế đơn giản nhưng mang lại cảm giác cao cấp hoàn mỹ.

 

Hứa Tâm Duyệt đi cuối cùng, dáng người thướt tha, thần sắc bình tĩnh, xinh đẹp vô cùng. Chưa đầy 15 phút trình diễn, Hứa Tâm Duyệt đã cùng những người mẫu của mình xuất sắc hoàn thành màn trình diễn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK