Mục lục
Lão bà đại nhân muốn tái giá - Đường Tư Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không cần, hai phần là đủ rồi, ba phần nhiều quá, chị dâu của em sẽ nghi ngờ là do anh mua. Lần sau lại mua tiếp.”

 

Hình Liệt Hàn rất có kinh nghiệm nói. Dù sao anh cũng bị vợ nói miết thành quen rồi.

 

Trên một chiếc xe khác, sau khi Lam Thiên Thân ngôi vào xe bèn gọi điện cho anh cả Lam Thiên Hạo.

 

“Alo, anh cả, em đến nơi rồi, hẹn gặp anh ở nhà.”

 

“Thật sự không cần anh đến đón em sao?”

 

“Không cần đâu, anh cả của người anh em tốt của đến đón cậu ấy, có để một chiếc xe đưa em về nhà.”

 

“Vậy được rồi! Đi đường cẩn thận đáy.” Lam Thiên Hạo ân cần dặn dò.

 

Sau khi ra khỏi sân bay, hai bên tách thành hai đường khác nhau, Lam Thiên Thần rẽ về phía biệt thự họ Lam, còn đoàn xe của Hình Liệt Hàn chạy về nhà họ Hình. Có điều giữa đường thì bọn họ dừng lại trước một trung tâm mua sắm, Hình Liệt Hàn dẫn theo em trai đi chọn một món quà mà con gái thích sau đó mới về lại xe.

 

Hình Nhất Phàm quanh năm ở nước ngoài, khó có khi có kỳ nghỉ về nước nên tâm tình của anh rất tốt.

 

“Nhất Nặc bao nhiêu tháng tuổi rồi?

 

“Gần ba tháng rồi.” Nói xong, Hình Liệt Hàn nhìn chăm chú cậu em trai đã từ thiếu niên trở thành thanh niên của mình, ánh mắt anh chứa sự quan tâm của anh lớn: “Em đã tìm được người thích hợp chưa?”

 

Hình Nhất Phàm trực tiếp lắc đầu: “Hiện tại em không có hứng thú với chuyện yêu đương. Em là người theo chủ nghĩa kết hôn muộn.”

 

Hình Liệt Hàn vươn tay vỗ vỗ vai anh ấy: “Lần này trở về, em chính là đối tượng để ba mẹ tác nghiệp rồi đấy.”

 

*Em mong ba mẹ tha cho em đi, em về nước để nghỉ lễ cơ mà.” Hình Nhất Phàm soái khí vuốt tóc, xõa ra hai bên sau tai, phần tóc ở giữa được chải ngược rất cá tính. Khuôn mặt điển trai góc cạnh toát lên vẻ sắc sảo, đôi môi mỏng, đôi mắt có chút lạnh lùng, kiêu ngạo, khiến người ta không dám khinh thường.

 

Anh không còn là tiểu thiếu gia của nhà họ Hình nữa, giờ đây anh đã trưởng thành rồi, trở thành mẫu người mà anh muốn trở thành, anh đã có được những năng lực vượt trội, và có được sức quyền rũ độc nhất vô nhị của mình.

 

Nhưng có một điều không thay đổi chút nào so với thời niên thiếu, đó là từ trong xương cốt anh có một loại khí chất lãnh đạm, nếu không phải là người thân, bạn bè của anh thì anh sẽ khiến cho người đó có cảm giác rất khó gần.

 

Nhà họ Lam.

 

Lam Sơ Niệm nhận được điện thoại của anh cả, cuối cùng anh hai của cô cũng về nước rồi, hơn nữa còn đang trên đường về nhà. Cô phần khởi ngồi ở phòng khách chờ đợi.

 

Cũng đã một năm rồi không gặp anh hai, cô cũng rất nhớ anh, nhưng đối với anh hai này, Lam Sơ Niệm thật sự coi anh như một người anh trai, không có cảm giác như đối với Lam Thiên Hạo.

 

Bây giờ Lam Sơ Niệm cũng đang rất băn khuăn, cô có nên nói với gia đình rằng cô đã biết thân thé thật sự của bản thân không?

 

Nửa tiếng sau, Lam Thiên Thần nhắc theo hành lý bước xuống xe, anh mặc một chiếc áo gió mỏng màu kem, phối với áo sơ mi và quần jean tối màu đang nghỉ ngơi, dáng vẻ một cậu trai thanh thuần mát mẻ.

 

“Anh hai.” Lam Sơ Niệm lập tức cười mừng anh về nhà.

 

Lam Thiên Thần cũng mỉm cười với cô, đến khi cô đứng vững trước mặt thì anh vươn tay ra so chiều cao với đỉnh đầu của cô: “Em lại cao thêm nữa rồi.”

 

“Tất nhiên!” Lam Sơ Niệm bật cười.

 

“Ba mẹ có ở nhà không? Chỉ có mình em ở nhà à?”

 

“Dạ! Ba mẹ đi siêu thị rồi, bọn họ biết anh sẽ về, nên muốn làm món ngon cho anh!” Lam Sơ Niệm nhìn anh cười.

 

Lam Thiên Thần vươn tay xoa xoa mái tóc dài của cô: “Em thật là càng ngày càng đáng yêu mà.”

 

Lam Sơ Niệm có thể cảm nhận được sự yêu thương từ trong mắt anh trai, cô cười đi tới cầm lấy chiếc túi nhỏ trong tay anh: “Để em giúp anh mang vào.”

 

Một lúc sau, ba mẹ Lam trở về nhà, mang theo một bao thức ăn to. Có lẽ vì lo cậu con trai thứ hai ở nước ngoài bị đói gầy đi nên nhân lúc được nghỉ muốn bù lại cho anh.

 

“Ba, mẹ, để con cầm cho.” Lam Thiên Thần đến giúp. Anh và Hình Nhất Phàm là bạn tốt của nhau, nhưng tính khí của họ hoàn toàn trái ngược nhau.

 

Hình Nhất Phàm thuộc tuýp người lạnh lùng, còn anh thuộc tuýp hiền lành, nước da trắng ngần, trong vẻ đẹp trai mang theo sự ấm áp, khuôn mặt đẹp hoàn hảo như chàng bạch mã hoàng tử bước ra từ trong truyện tranh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK