Mục lục
Lão bà đại nhân muốn tái giá - Đường Tư Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Điều này khiến họ ghen thị không thôi.

 

Trang Noãn Noãn quay lại biệt thự, đại khái là vì cái hôn trên xe khiến cô có hơi sợ. Tiếp theo cô đi vào trong phòng mình.

 

Kiều Mộ Trạch thấy cô lao lên tầng, anh không khỏi than thở nhẹ, chắc là dọa cô sợ rồi. Có điều chỉ có anh biết lúc nhìn thấy quảng cáo này, trong lòng anh có sự đố kị và căng thẳng.

 

Bởi vì sự tươi đẹp của cô bày ra cho mọi người đàn ông, chỉ có làm vậy anh mới xác nhận người phụ nữ này thuộc về anh, anh mới yên tâm được.

 

Trang Noãn Noãn ở trong phòng, cô đưa tay cầm một quyền sách, trong đó có tắm thẻ bà Kiều đưa tới, tám thẻ này, cô thật sự không biết phải làm gì. Lúc nào có thể trả lại?

 

Trang Noãn Noãn nhắm mắt lại, ngã lên giường, trong đầu hỗn loạn một mảnh. Đồng thời còn cả chuyện của ba mẹ, đến bây giờ không có chút tiến triển gì, cô cũng rất lo lắng.

 

Người đứng sau đó liệu có quay lại giết cô không? Nếu như người đó không xuất hiện, vậy đời này cô cũng không biết đó là ai sao?

 

Trang Noãn Noãn thấy đau đầu, cô rất ít khi nghxi nhiều thứ như vậy. Bây giờ nhiều chuyện cứ đảo qua đảo lại trong đầu cô, khiến cô cảm thầy đau đầu.

 

Kiều Mộ Trạch rót một cốc nước ấm bê lên lầu, anh gõ cửa ở bên ngoài cửa phòng Trang Noãn Noãn.

 

Trang Noãn Noãn ngồi dậy ngay, căng thẳng cát cuốn sách vào trong ngăn kéo, sau đó tới cửa mở ra.

 

Nhìn thấy người đàn ông cầm cốc nước ấm ở bên ngoài, cô đưa tay nhận lấy: “Cảm ơn anh, em đang khát.”

 

Ánh mắt của Kiều Mộ Trạch hơi lóe lên, anh không thể làm gì hơn ngoài việc xin lỗi trước: “Đêm nay xin lỗi em, dọa em sợ rồi.”

 

“Cũng không phải. Chỉ là quan hệ của chúng mình phát triển nhanh quá, em chưa chuẩn bị xong.” Trang Noãn Noãn lắc đầu một cái, không trách anh.

 

Kiều Mộ Trạch mím môi nở nụ cười: “Được, anh chờ em chuẩn bị tốt.”

 

Trang Noãn Noãn thấy anh định đi, cô không khỏi hỏi một câu: “Dạo này anh đã điều tra sổ kế toán công ty anh chưa? Có phát hiện chuyện liên quan tới cái chết của ba mẹ em không ?”

 

Bước chân Kiều Mộ Trạch ngưng lại, anh quay đầu nhìn, trong mắt Trang Noãn Noãn lộ nét chờ mong, anh nuốt một ngụm nước, giọng nói có hơi khàn: “Đang điều tra.”

 

Trang Noãn Noãn gật gù: “Vất vả cho anh.”

 

“Noãn Noãn, em nhất định phải điều tra lí do ba mẹ em qua đời sao?” Kiều Mộ Trạch nhìn cô chăm chăm.

 

Trang Noãn Noãn ngắn người, liền dùng ngữ khí chân thành nói với anh: “Bất kể mát thời gian bao lâu, muốn em chờ bao lâu, em cũng sẽ không từ bỏ việc điều tra sự thật, em muốn tên khốn đó trả giá thật đắt.”

 

Trong ánh mắt cô biểu lộ sự quyết tâm của cô.

 

Ánh mắt của Kiều Mộ Trạch phức tạp tối tăm, anh rủ mắt xuống, gật đầu: “Được, anh tra giúp em, bắt kể là kết quả gì, anh cũng giúp em điều tra.”

 

Trang Noãn Noãn đột nhiên cảm động, cô đưa tay từ phía sau, ôm lấy eo của anh, nhẹ kề sát mặt ở trên bả vai của anh: “Mộ Trạch, cảm ơn anh, cảm ơn anh giúp em. Đây là chuyện quan trọng nhất khi em sống trên đời này.”

 

Kiều Mộ Trạch nắm chặt tay cô, anh kiên định lại nội tâm mình.

 

Cả đêm hôm nay, Kiều Mộ Trạch gối lên cánh tay nằm ở trên giường nhưng bao lâu vẫn không ngủ được.

 

Cô sẽ không từ bỏ, anh cũng không muốn làm cho cô thất vọng. Nhưng một bên đầu điều tra là ba mình, Kiều Mộ Trạch cảm thấy bản thân đang chìm trong cảnh hai bên đều khó.

 

Sáng hôm sau, Kiều Mộ Trạch đứng trong công ty, giám đốc phòng tài vụ đã đem sổ ghi chép của sáu năm trước đóng gói hết lại vào trong hộp, mà đây chỉ vỏn vẹn là sổ thu chỉ trong nước, còn sổ thu chi ở nước ngoài, thì gửi thẳng vào trong máy tính của anh bằng bản điện tử.

 

“Kiều tổng, đây là hết thảy khai báo tài vụ mà chúng ta giữ ở trong kho hàng, còn việc có để sót hay không thì đã nhiều năm như vậy rồi, chúng tôi thật sự không có cách nào điều tra hết.”

 

“Tôi hỏi anh, anh có biết sáu năm trước ở phương diện thuế vụ của công ty, có từng xảy ra vấn đề gì không?” Kiều Mộ Trạch nhìn anh ta.

 

Ánh mắt giám đốc tài vụ sáng lên một cái, năm đó anh ta chỉ giữ vị trí một kế toán trưởng. Anh ta suy nghĩ kĩ một chút: “Sáu năm trước tôi chỉ nhớ là, lúc đó có rất nhiều công ty lớn đều gặp phải khủng hoảng tài chính, ngay cả công ty chúng ta năm đó cũng cắt giảm biên chế nghiêm trọng. Hết cả lợi nhuận kinh doanh của tất cả các khách sạn đều trượt dốc, đó là một năm vô cùng khó khăn. Còn về phương diện thuế vụ này thì công ty chúng ta vẫn nộp thuế doanh nghiệp, chắc chắn sẽ không có vấn đề.”

 

Mày kiếm của Kiều Mộ Trạch nhéch lên mấy phần: “Anh chắc chắn là sáu năm trước thuế vụ của công ty chúng ta không gặp sự có gì?”

 

Giám đốc tài vụ suy nghĩ lại cần thận, nhưng lắc đầu một cái: “Năm đó chức vụ của tôi không cao, không biết nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK