Mục lục
Lão bà đại nhân muốn tái giá - Đường Tư Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gương mặt Trang Noãn Noãn nhiều thịt, bị anh đẩy lên biến hình, mà đôi môi đỏ mọng cũng vì bị anh bóp mà chu lên, cô cho là người đàn ông muốn dùng cách này để hả giận.

 

Nhưng ở một giây kế tiếp, ánh mắt người đàn ông thoáng qua một tia nguy hiểm, anh cúi người, cường ngạnh hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, dùng cách này để xả giận.

 

“Ưm…” Lần này đến lượt Trang Noãn Noãn tròn mắt, trên môi, người đàn ông còn đang làm động tác như trừng phạt, khiến gương mặt xinh đẹp của cô đỏ lên.

 

Kiều Mộ Trạch hôn một hồi, cuối cùng cũng hả giận, buông gương mặt nhỏ nhắn của cô ra, nhìn mặt cô hồng hồng, anh mới trầm thấp ra lệnh: “Còn không mau mang khăn lông đến cho tôi.”

 

Trang Noãn Noãn có chút lặng người, không phải anh hả giận rồi sao? Sao cô còn phải mang khăn lông tới? Có điều, ai bảo cô muốn hắt hơi cơ chứ, lại còn vào mặt anh? Aizz! Đen đủi chết được.

 

Trang Noãn Noãn cầm khăn ướt tới, lau gương mặt tuần tú cho anh, người đàn ông nói với cô: “Ngửi không quen mùi khói dầu thì ra ngoài, đừng ở đây làm loạn.”

 

: Trang Noãn Noãn cũng rất túng quẫn, nhỡ cô lại trêu chọc đến anh thì hỏng rồi.

 

Trang Noãn Noãn ra khỏi bếp, trong đầu hiện lên hình ảnh vừa bị anh hôn, gương mặt cô đỏ bừng.

 

Cô có chút ảo não, tại sao cô phải bị trừng phạt như vậy chứ?

 

Không công bằng. Tâm tình Kiều Mộ Trạch có chút vui vẻ, còn có chút cảm thấy như chưa thỏa mãn.

 

Chỉ là, hình như cô không tình nguyện.

 

Kiều Mộ Trạch mang thức ăn đã nấu xong, còn dùng găng tay cách nhiệt bưng một bát canh lên, Trang Noãn Noãn lúc này đã ra vườn hoa hóng mát.

 

Những chuyện mới xảy ra ở phòng bếp diễn ra quá vội, làm cô không kịp nghĩ gì.

 

Bây giờ nghĩ lại, quan hệ giữa cô và người đàn ông này giống như đã lệch hướng không ít, không thể tiếp tục như vậy nữa.

 

Chẳng qua chỉ là diễn mà thôi, cô không muốn thành thật.

 

Kiều Mộ Trạch ra ngoài, nhìn cô gái đang ngồi trên băng ghế ở vườn hoa: “Ăn cơm thôi.” Anh trầm thấp nói.

 

Trang Noãn Noãn nhìn anh, lại nghĩ đến cái hôn vừa rồi, nếu nói tối hôm qua nói vì anh say rượu nên cô bị khinh bạc, cô còn có thể tha thứ cho anh.

 

Nhưng vừa rôi, rõ ràng không như vậy.

 

Trang Noãn Noãn cắn răng, cô lấy dũng khí đi về phía anh: “Kiều thiếu gia, chúng ta phải nói chuyện một chút.”

 

Trong đôi mắt Kiều Mộ Trạch nhìn rõ những suy nghĩ của cô.

 

“Em muốn nói chuyện gì với tôi?” Kiều Mộ Trạch có chút hứng thú.

 

“Chúng ta không phải người yêu thực sự, cùng dưới một mái hiên, chúng ta cũng nói rõ ràng rồi, có giới hạn, chúng ta phải tuân thủ, ví dụ như…”

 

“Ví như tôi say rượu em nhìn lén tôi tắm.” Người đàn ông đùa cợt nói.

 

Gương mặt Trang Noãn Noãn lại đỏ lên, cô vội vàng giải thích: “Không có, chỉ là tôi không nghe thấy trong nhà tắm có âm thanh, tôi lo lắng cho anh mới vào xem.”

 

Kiều Mộ Trạch tự nhiên cũng biết đây là do cô tốt bụng, anh không thể làm gì khác, chỉ có thể câu môi cười một tiếng: “Được, tôi tin em.”

 

Trang Noãn Noãn thấy anh đã có mấy phần nghiêm chỉnh, tiếp tục nói: “Giống như chuyện mới xảy ra trong bếp, tôi hắt hơi vào người anh là tôi không đúng, tôi cũng không cố ý, nhưng anh phải đổi cách hả giận, đừng có những hành động như thế với tôi.”

 

“Em cứ nói thẳng tôi không được hôn em là được.” Sắc mặt Kiều Mộ Trạch khiến người ta rùng mình.

 

Trang Noãn Noãn kinh ngạc, đúng, cô đúng là đang muốn nói chuyện này.

 

“Đúng thé.” Trang Noãn Noãn gật đầu.

 

Ánh mắt Kiều Mộ Trạch thoáng qua chút ảo não, nhưng vẫn miễn cưỡng đồng ý: “Được, tôi đồng ý với em.”

 

“Còn nữa, sau này anh đừng uống say như vây nữa.”

 

“Em còn lo tôi say rượu loạn tính?” Kiều Mộ Trạch nói ra tâm tư của cô.

 

Trang Noãn Noãn nuốt nước miếng, người đàn ông này không thể nói chuyện uyên chuyển một chút được sao?

 

Cô hít vào một hơi: “Đúng, tôi lo chuyện này.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK