Mục lục
Lão bà đại nhân muốn tái giá - Đường Tư Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Trong văn phòng Kiều tổng còn có khách, néu không ngài đến phòng nghỉ chờ một chút?”

 

“Khách nào mà có thể trực tiếp đi vào trong phòng làm việc của nó?” Kiều Huy Dương khẽ giật mình.

 

“Là bạn gái của Kiều tổng.” Dương Lệ đành phải trả lời ông ta.

 

Sắc mặt Kiều Huy Dương trở nên âm thầm, nhưng mà, ông ta ngay lập tức làm ra vẻ biết chuyện này.

 

“Ò! Thì ra là cháu dâu tương lai của tôi à! Nào, để tôi vào trong gặp mặt con bé xem nào! Lần trước ở nhà tôi cũng không gặp được con bé, tôi rất mong chờ đấy!”

 

Nói xong, Kiều Huy Dương liền đi về phía này, Dương Lệ muốn cản ông ta lại, Kiều Huy Dương lại nói: “Trợ lý Dương, đi làm việc đi!”

 

Trang Noãn Noãn đang đứng trước cửa sổ, thì nghe thấy phía sau có tiếng mở cửa, liền quay người lại, thì nhìn thấy một người đàn ông hơn 50 tuổi bước vào.

 

Trang Noãn Noãn có chút khẩn trương nhìn ông ta, không biết ông ta là ai.

 

“Trang tiểu thư, đừng khẩn trương, tôi là chú của Mộ Trạch.” Kiều Huy Dương cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Trang Noãn Noãn khi lớn.

 

Ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu vào trên người cô, uyển chuyển tinh tế, một cỗ khí chất thanh linh thoát trần, khiến cho ánh mắt của người ta sáng lên.

 

Khó trách cháu của ông ta sẽ thích cô như vậy, Trang Noãn Noãn đúng là một mỹ nhân.

 

“Chào chú.” Trang Noãn Noãn chào ông ta.

 

Kiều Huy Dương nhìn Trang Noãn Noãn, trong lòng thật sự là hận đến không chịu được, nhưng mà, mặt ngoài ông ta vẫn không dám bộc lộ, nhưng, ông ta vẫn hi vọng Trang Noãn Noãn rời khỏi Kiều Mộ Trạch “Trang tiểu thư, chào cháu! Chú vẫn luôn nghe chị dâu nói về cháu, nhưng vẫn chưa được nhìn thấy cháu.”

 

“Bà Kiều nhắc đến cháu?” Trang Noãn Noãn giật mình, nghĩ đến chuyện gặp mặt lần trước, trái tim cô bất giác đập nhanh.

 

Kiều Huy Dương đi đến trước mặt cô, dáng vẻ tỏ ra rất là đáng tiếc: “Trang tiểu thư, đừng nói là chú quá thẳng thắn, nhưng mà, có những lời, chú vẫn phải nói thay cho chị dâu! Anh và chị dâu chú vẫn luôn muốn Mộ Trạch tìm một người con gái có gia thế tương xứng, mà thân phận của cháu, cũng khá là mẫn cảm.”

 

“Cháu?” Trang Noãn Noãn trừng mắt nhìn, có chút không hiểu rõ được ý của những lời này.

 

“Ba của cháu đã từng vì chuyện của công ty mà tự sát, mang đến một đống những lời bàn tán cho công ty vào lúc đó, cổ phiếu máy lần bị dừng lại, mà còn kém chút khiến cho công ty không thể duy trì được, vậy nên, anh chú đối với người nhà họ Trang, không cần phải nói trắng ra đi!

 

Nhưng trong lòng nhất địng cũng phải có một chút oán hận.”

 

Hô hấp của Trang Noãn Noãn có chút cứng lại, cái chết của ba mẹ, thực sự sinh ra nhiều ảnh hưởng với người Kiều gia như vậy sao? Nghĩ đến ba mẹ chết không rõ ràng, trái tìm cô vừa đau vừa phẫn nộ.

 

“Cho nên, chú vẫn là khuyên cháu một câu, sớm rời xa cháu trai của chú đi, đó mới có lợi với cháu, nếu như hãm sâu vào rồi, lại thêm một câu nữa, các cháu đều sẽ sống rất đau khổ, cháu trai chú còn là một đứa con hiều thảo, vì cháu mà bắt hòa với người nhà, cháu cảm thấy hôn nhân như vậy sẽ hạnh phúc sao?” Ánh mắt của Kiều Huy Dương mang theo vẻ tiếc nuối nhìn cô.

 

“Chỉ có thể nói, hai người không có duyên phận, mà anh trai của chú cũng vẫn luôn có oán hận với tổn thấy mà năm đó ba cháu tạo thành cho công ty, bọn cháu sẽ không có khả năng được chấp nhận đâu.”

 

Kiều Huy Dương giống như một thanh kiếm có gai vậy, từng nhát từng nhát đâm vào trái tim của Trang Noãn Noãn, khiến thân thể cô khẽ run lên, sắc mặt cũng tái nhợt. Kiều Huy Dương rành nhất công tâm, ông ta chính là muốn khiến cho cô gái trẻ này bị đâm đến thương tích đầy mình, khiến cho cô muốn yêu mà không dám yêu, để cô rời khỏi thế giới của Kiều Mộ Trạch. Kiều Huy Dương nhìn thoáng qua đồng hồ, đột nhiên dựa gần cô: “Trang tiểu thư, chú nói những lời này với cháu, cháu tuyệt đối đừng nói cho Mộ Trạch, dù sao thì nếu như nó biết chú nói nhiều với cháu như vậy, nó sẽ hận chú, nếu mà ảnh hưởng đến quan hệ của hai chú cháu thì không tót.”

 

Trang Noãn Noãn cắn môi, khẽ gật đầu, cô cũng không biết quan hệ của người nhà họ Kiều, cũng không biết, người đàn ông trước mắt này, chính là kẻ thù của cô, hung thủ hại chết ba mẹ cô.

 

Kiều Huy Dương cũng không muốn ở lại nữa, ông ta đẩy cửa rời đi, dù sao ông ta cũng không có chuyện quan trọng gì muốn nói với Kiều Mộ Trạch.

 

Trang Noãn Noãn ngồi ở trên ghế sofa, trong đầu đều là những lời vừa rồi của Kiều Huy Dương, càng nghĩ, cô càng là cảm tháy tuyệt vọng.

 

Thực sự không thể ở cùng nhau sao? Thực sự sẽ tổn thương đến người nhà của anh sao? Trang Noãn Noãn nhắm mắt lại, tuyệt vọng mà bắt lực. Yêu nhau mà không được gần nhau, là chuyện đau khổ nhất trên đời này.

 

Trang Noãn Noãn cuộn tròn người lại, trong hành lang, thân hình Kiều Mộ Trạch đang đi về phía này, Dương Lệ vẫn đang chờ anh.

 

“Kiều tổng.” Dương Lệ tiến lên một bước.

 

“Sao vậy?” Kiều Mộ Trạch trong lòng đột nhiên xiết lại: “Noãn Noãn đi rồi?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK