Mục lục
Lão bà đại nhân muốn tái giá - Đường Tư Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Được.” Trang Noãn Noãn đáp một câu. Cô lại thử một chiếc đầy ngôi sao, cũng vô cùng đẹp, cô thử tổng cộng ba chiếc, cô chỉ lấy chiếc đầu tiên.

 

Chị Viên mời cô tới phòng trang điểm, bình thường Trang Noãn Noãn ra ngoài rất ít khi chăm sóc mái tóc dài. Bây giờ chị Viên đang thay cô xử lý mái tóc dài, tóc của cô chất mềm mại, không nhiều không ít, ánh sáng tỏa ra bóng mượt.

 

Cô ấy kiên trì cuộn tóc tầng lớp rõ ràng cho cô, lộ ra gương mặt nhỏ hình quả trứng trắng nõn của cô. Từ cô gái nhỏ trong trẻo đã biến thành khí chất cao quý.

 

Trang Noãn Noãn rất cảm ơn sự chăm sóc cẩn thận của chị Viên, ngay cả trang điểm, cô ấy cũng chọn những phục sức rất đơn giản cho cô. Lông mày mảnh, một đôi mắt đẹp, dưới lớp make mỏng nhẹ, bỗng nhiên toát ra thần thái mê người. Đôi mắt sáng liếc nhìn, thoa lên đôi môi màu đỏ tự nhiên, vô cùng tươi nhuận.

 

Sau một hồi trang điểm, quả nhiên Trang Noãn Noãn có thêm sự thần thái và rạng rỡ.

 

Ẵ Nói không quá nhưng cả người cô đêu toát lên vẻ xinh đẹp.

 

Thời gian cũng chỉ vừa mười một giờ rưỡi. Trang Noãn Noãn À .a Ấ À :À ^ ` À ,. À câm túi xuông tâng, Kiêu mộ Trạch vừa hay quay vê phía câu thang, ánh mắt anh nhìn lên, liền trông thấy một cô gái thần thái ngập tràn.

 

Mặc dù cô vẫn mang nét mặt đơn thuần đó thế nhưng càng hút mắt người ta hơn.

 

Ánh mắt Kiều Mộ Trạch lộ vẻ kinh ngạc, giấu sâu trong đôi mắt, đứng dậy vẻ mặt không biến sắc, khóe môi nhếch lên nụ cười hài lòng.

 

“Như vậy mới thích hợp buổi tiệc tối hôm nay.” Người đàn ông khen một câu.

 

Trang Noãn Noãn có hơi ngại ngùng đi tới cạnh anh, dưới ánh nhìn của anh, cô cúi đôi mắt vẫn đang nhìn quanh xuống, vẻ thẹn thùng hiện ra.

 

“Đi thôi, đi ăn cơm trưa với tôi.” Kiều Mộ Trạch nói xong lấy hai cái túi đã chuẩn bị bên cạnh theo.

 

Lúc này Trang Noãn Noãn cầm quần áo của cô, hơi ngạc nhiên nhìn hai cái túi anh cầm, anh cũng mua cái gì à?

 

Vừa nãy cô hỏi chị Viên bộ này bao nhiêu tiền nhưng chị Viên cười không nói.

 

Nhưng cô biết quần áo ở đây rất đắt. Chắc chắn không thể so với quần áo trong thương hiệu khác, chỗ này là làm riêng, có thể toàn cầu cũng chỉ có vài món.

 

Trang Noãn Noãn ngồi vào xe, quay đầu nhìn hai cái túi người đàn ông đặt phía sau: “Anh mua đồ gì à2”

 

Kiều Mộ Trạch vừa toa nhã lái xe, vừa nói với cô: “Đây là quà tặng cho Lam tiểu thư tối nay.”

 

Trang Noãn Noãn nghĩ tới quà lập tức nghĩ ra cô còn chưa mua xong. Đang nghĩ xem chiều tới đâu mua, người đàn ông bổ sung một câu: “Trong đó có một phần chuẩn bị giúp cô.”

 

Trang Noãn Noãn đột nhiên kinh ngạc ngẳng đầu: “Chuẩn bị giúp tôi?”

 

Kiều Mộ Trạch đáp một câu: “Không phải cô khó chọn sao? Túi ở đây chắc Lam tiểu thư sẽ thích.”

 

“Không được, đây là quà tôi tặng Sơ Niệm, phải do tôi tự mua.”

 

Trang Noãn Noãn thấy như vậy vốn dĩ không tính là tắm lòng của cô.

 

Kiều Mộ Trạch nhíu mày nói: “Ai mua đều như nhau cả, chỉ cần cô tặng thì là tâm ý của cô.”

 

“Xin lỗi, tôi không cần, anh cứ trả về cửa hàng đi.” Trang Noãn Noãn không thể nhận ý tốt này của anh được, gương mặt đẹp trai của Kiều Mộ Trạch lập tức sầm đi vài phần: “Tôi đã mua thì không bao giờ trả về cửa hàng.”

 

“Vậy… vậy anh đưa cho người khác cũng được.” Trang Noãn Noãn có lòng nghĩ giúp anh.

 

“Tôi không muốn tặng túi cho người khác giới.” Kiều Mộ Trạch quay đầu nhìn cô một cái, lạnh nhạt đáp.

 

Trang Noãn Noãn bị anh nghẹn lời không biết nói gì rồi.

 

Cô nghĩ một lát nói: “Vậy không thì tôi bán trên mạng giúp anh?

 

Có thể có người sẽ mua.”

 

Ánh mắt Kiều Mộ Trạch đột nhiên trừng cô, sự không vui hiện rõ: “Túi là để cho, cô tự đi mà xử lý, tặng người ta hay vứt đi đều là chuyện của cô.”

 

Trang Noãn Noãn kinh ngạc, chưa bao giờ gặp chuyện ép nhận quà thế này. Tuy là fan của cô tặng quà cho cô nhưng chỉ thường là đồ ăn với hoa, búp bê gì đó. Còn túi hàng có giới hạn này cô nào dám nhận?

 

“Túi bao nhiêu tiền? Tôi mua vậy, mua rồi tặng cho Sơ Niệm.”

 

Trang Noãn Noãn hết cách chỉ có thể làm vậy thôi.

 

Kiều Mộ Trạch có hơi giận, nói thẳng: “Ba triệu.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK