Mục lục
Lão bà đại nhân muốn tái giá - Đường Tư Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù sao chuyện ông ta làm với Trang Nghiêm Minh, cũng không phải không có dấu vét để tìm kiếm.

 

“Kiều phó tổng, chúng ta nên làm gì bây giờ? Còn muốn ra tay với Trang Noãn Noãn không?” Trong khoảng thời gian ngắn Lý Đạt không có chủ ý gì.

 

“Tạm thời giữ cô ta lại, xem tình hình thì trong tay của cô t cũng không có lưu lại chứng cứ của Trang Nghiêm Minh, nếu có, cô ta đã sớm giao cho cảnh sát lật lại bản án một lần nữa rồi.”

 

“Trang Nghiêm Minh chắc chắn sẽ không ngốc đến mức để lại thứ này cho con gái của ông ta, vợ chồng bọn họ tình nguyện tự sát, cũng muốn bảo toàn cho cô ta, dĩ nhiên là hy vọng cả đời này cô ta yên ổn, cho nên, tôi nghĩ trong tay Trang Noãn Noãn, không có chứng cứ.”

 

“Tạm thời hy vọng như vậy đi! Gần đây tôi sẽ không đụng vào thứ này nữa, chỉ xem nó thay đổi.” Kiều Huy Dương cũng sợ ra tay lần nữa, hơn nữa có thời gian, ông ta còn muốn đi gặp mặt đứa cháu này, thăm dò suy nghĩ của anh một chút.

 

Buổi trưa, Kiều Mộ Trạch đưa Trang Noãn Noãn đi ăn ở nhà hàng bên ngoài.

 

Hai người cũng đã rất mệt mỏi, đặc biệt mắt của Kiều Mộ Trạch đỏ ngầu, liên tục vài ngày ngủ anh không ngon giác, tối hôm qua lại thức một đêm, thật sự thân thể làm bằng sắt cũng muốn suy sụp.

 

Trong đôi mắt trong trẻo của Trang Noãn Noãn cũng hiện lên một tia máu đỏ, vào phòng khách biệt thự.

 

Trang Noãn Noãn xoay người đau lòng nhìn người đàn ông nói: “Anh trở về phòng nghỉ ngơi đi!”

 

Kiều Mộ Trạch hoàn toàn chính xác muốn ngủ rồi, thế nhưng, anh cũng không muốn ngủ một mình, anh muốn ôm cô ngủ.

 

Anh đưa tay trực tiếp dắt tay cô: “Ngủ chung với anh.”

 

“Hả?” Tim Trang Noãn Noãn đập thình thịch, ngủ chung?

 

“Em không mệt…” Trang Noãn Noãn chột dạ nói.

 

“Hôm qua làm tổn thương anh ác như vậy, sẽ không bồi thường cho anh hả?” Kiều Mộ Trạch lấy chuyện ngày hôm qua ra dọa cô.

 

Quả nhiên, Trang Noãn Noãn lập tức ngoan ngoãn trừng mắt nhìn: “Anh muốn em bù đắp như thế nào.”

 

Trong mắt Kiều Mộ Trạch lóe lên một tia vui đùa, mặc dù không nên chiếm tiện nghỉ của cô vào lúc cô áy náy, thế nhưng, không thể không nói, dáng vẻ mặc cho người ta nhào nặn của cônhư vậy, thật đúng là khiến anh có suy nghĩ ăn hiếp cô.

 

“Trước tiên ngủ cùng anh một giấc, tỉnh ngủ anh suy nghĩ thêm.” Nói xong, anh dắt cô lên lầu.

 

Gương mặt Trang Noãn Noãn bắt đầu đỏ dần lên, trong đầu của cô nghĩ đến một ít chuyện, những chuyện làm cô xấu hỗ.

 

Đi vào trong phòng ngủ của anh, Kiều Mộ Trạch ngồi trước mép giường, kéo lấy, Trang Noãn Noãn bị một sức khống chế nhào tới, trực tiếp đụng ngã người anh.

 

Không phải không phải, đây không phải là bản thân Trang Noãn Noãn muốn làm.

 

Trang Noãn Noãn trọn tròn mắt, một khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú trắng nõn, nhìn từ trên xuống giường của người đàn ông.

 

Anh hơi híp mắt lại, đôi mắt đỏ vậy mà lộ ra một chút phong tình nam tính, nơi cổ Trang Noãn Noãn mảnh khảnh có chút nuốt xuống một cái.

 

Kiều Mộ Trạch cong môi cười, đưa tay ôm cô lên giường, nhưng chỉ là ôm cô vào ngực, anh thực sự cực kỳ mệt mỏi, liền nhắm mắt lại.

 

Trang Noãn Noãn trở thành một gối ôm hình người, bị anh ôm, khuôn mặt anh tuấn của anh vùi trong mái tóc thơm của cô, an tĩnh ngủ.

 

Một cử động nhỏ Trang Noãn Noãn cũng không dám, cảm nhận được hô hấp của anh, cũng không biết có phải là bị cuốn hút rồi hay không, trong chốc lát cô cũng nhắm mắt lại, đang ngủ.

 

Sau buổi chiều yên tĩnh, trên giường lớn màu xám đậm, hai người ôm nhau ngủ say.

 

Trong phòng làm việc của Chu Đào, đặt túi Trang Noãn Noãn cùng laptop, ngày hôm nay, Diệp Mạn Ni cùng Lâm Thiến vừa lúc tới công ty , lúc chuẩn bị rời đi chào hỏi Chu Đào một tiếng.

 

“Chu tổng.” Diệp Mạn Ni đẩy cửa tiến vào, Lâm Thiến cũng cùng theo vào.

 

Hai người thấy Chu Đào không có ở trong phòng làm việc, Lâm Thiền liền muốn rời đi, Diệp Mạn Ni lập tức giữ cô lại: *A Thiền, giúp tôi một tay, tôi xem tài liệu Chu tổng một chút xem có thảo luận quảng cáo mới hay không, nếu như có, chúng ta cùng anh ấy bàn luận trước.”

 

Lâm Thiến cũng lập tức bị hấp dẫn, gật gật đầu nói: “Được, cậu đi xem đi, mình coi chừng cho.”

 

Diệp Mạn Ni rón rén tới trong phòng làm việc của Chu Đào, cô lật xem các tập tài liệu, nhưng lại không có thấy được phương án hợp tác quảng cáo gì mới, cô nhìn thấy túi đặt ở quầy phụ bên cạnh, cô kinh ngạc một chút, đây không phải là túi của Trang Noãn Noãn sao?

 

Tại sao lại ở trong phòng làm việc của Chu Đào, cô đưa tay cầm lấy lục lọi một chút, bên trong còn có ảnh chứng minh thư của Trang Noãn Noãn, Diệp Mạn Ni nhìn chằm chằm bức ảnh giấy chứng minh thanh tú của cô, có chút oán hận trừng mắt một cái, sau đó trả lại chỗ cũ, nhìn thoáng qua thây bên cạnh còn có một cái túi đựng máy tính.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK