Mục lục
Lão bà đại nhân muốn tái giá - Đường Tư Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2255:

 

“Em có khó khăn gì, nói với tôi, tôi nói rồi, điều tôi có thể giúp, nhất định sẽ giúp em.” Hạng Kình Hạo khích lệ cô.

 

“Cảnh đêm tối nay cũng không tòi, đúng lúc không có việc gì làm muốn mời anh đi ăn bữa cơm, anh có thể đến ăn cùng tôi bữa tối, tôi rất vui.” Tưởng Hân Vy chống cằm cười nói.

 

Hạng Kình Hạo lại không cho là như vậy, rõ ràng cô có việc cầu xin anh, nhưng lại không chịu nói, chẳng lẽ cô cho rằng anh không giúp được cô sao?

 

“Bữa cơm này tôi cũng không muốn em mời phí công, nói đi! Muốn tôi giúp cái gì, em nói đi, có thể giúp hay không tôi sẽ nói lại với em.” Hạng Kình Hạo thấp giọng nói.

 

Tưởng Hân Vy giật mình, anh vậy mà lại nhiệt tình thế sao? Cô suy nghĩ: “Thật ra chủ ý của sư tỷ của tôi là chị ấy cho rằng anh là khách quý của vương tử Ronald, muốn thông qua anh để mời Ronald điện hạ chào hỏi đến thương hiệu cấp cao kia.”

 

Tưởng Hân Vy nói đến đây, cô lập tức không nói nữa, đồng thời cũng lắc đầu: “Bỏ đi, tôi biết việc này rất cưỡng ép, vẫn là nên không làm phiền anh.”

 

Hạng Kình Hạo còn tưởng là chuyện gì, hóa ra là như vậy, anh suy nghĩ: “Không phiền, tôi thay em lấy lại công bằng.”

 

Câu nói này, nói rất tự tin, hơn nữa còn chắc chắn.

 

Tưởng Hân Vy hơi trừng lớn mắt, anh chắc chắn như vậy lại khiến cô không dám tin.”Anh… anh thực sự có thể giải quyết?” Tưởng Hân Vy vẫn hi vọng chuyện này có thể thực sự được giải quyết.

 

“Trong mắt của tôi, chuyện này chỉ là một chuyện nhỏ.”

 

Hạng Kình Hạo trước không cần quan tâm công ty bắt nạt cô có lai lịch như thế nào, nhưng cứ đồng ý thì chắn chắn không sai.

 

Đôi mắt Tưởng Hân Vy lại một lần nữa trừng lớn, trong mắt của anh đây chỉ là một chuyện nhỏ sao? anh thực sự có năng lực lớn như vậy?

 

“Hạng tiên sinh, không cần phải quá miễn cưỡng, anh cũng không cần phải đặt ở trong lòng! Bữa cơm này cứ coi như là bạn bè mời nhau đi ăn vậy!” Tưởng Hân Vy cảm thấy có chút băn khoăn.

 

Hạng Kình Hạo không nhịn được cảm thấy buồn cười, gặp qua những người đi nhờ người khác cũng không gặp ai như cô, một bên nhờ người ta một bên khuyên người ta bỏ cuộc.

 

“Tý nữa em nói cho tôi tên của công ty đó là được.” Hạng Kình Hạo tự tin nói.

 

Tưởng Hân Vy cắn môi, người đàn ông đối diện hình như rất chắc chắn.

 

“Cảm ơn anh!” Tưởng Hân Vy thật lòng cảm kích anh, bởi vì chuyện này, vô cùng quan trọng đối với thương hiệu của tập đoàn Tưởng thị.

 

“Đừng khách khí, sau này mời tôi thêm mấy bữa cơm nữa là được.” Hạng Kình Hạo cong môi cười, ánh mắt không nhịn được nhìn vào khuôn mặt trong sáng nhưng cũng không kém phần xinh đẹp của cô.

 

Tưởng Hân Vy phát giác được ánh mắt của anh, liền có chút hoang mang cụp mắt xuống, lẽ nào anh còn muốn có thêm những yêu cầu khác hay? Anh chắc không phải là loại người như vậy đâu nhỉ?

 

Ài! Thật sự không nên cố ý trang điểm thành như vầy để đi gặp anh.

 

“Hạng tiên sinh, nếu như anh có thể giúp tôi làm xong chuyện này, thì tôi có thể mời anh ăn cơm trong vòng một tháng.” Tưởng Hân Vy quyết định nói cách trả ơn ra.

 

Mời anh ăn cơm một tháng, cũng tốt hơn việc anh đưa ra các yêu cầu khác!

 

Hạng Kình Hạo là người khôn khéo nhường nào, có thể hiểu rõ được suy nghĩ của người khác, làm sao lại nghe không hiểu trong lời của cô có ý gì?

 

“Được thôi! Có người ăn cơm cùng với tôi, cũng vui hơn tôi ăn một mình.” Hạng Kình Hạo đồng ý.

 

“Nhưng mà tuần sau tôi phải về nước rồi, lúc anh về nước tôi sẽ mời anh.”

 

“Được, tôi vừa hay cũng sẽ về nước một chuyến, nói không chừng sẽ còn định cư ở trong nước.” Hạng Kinh Hạo nói, nếu như tình hình sức khỏe của ông cố nội ổn định hơn, thì ông cũng muôn về nước xem như thê nào.

 

Chắc là vẫn có ý nghĩ rụng về cội! Tóm lại, cả nhà anh cũng đang thương lượng về chuyện sẽ về nước định cư.

 

“Thật sao? Ba mẹ tôi cũng đang định cư ở trong nước.”

 

Tưởng Hân Vy cười nói.

 

“Nói như vậy, chúng ta cũng coi như là có duyên rồi ha!”

 

Ánh mắt thâm thúy của Hạng Kình Hạo nhìn về phía cô.

 

Tưởng Hân Vy hơi ngạc nhiên cười: “Sau này anh về nước, tôi sẽ tiếp tục mời anh ăn cơml Món bít tết cũng đã được mang lên đầy đủ, Tưởng Hân Vy thở ra một hơi, hôm nay cô thật sự rất đói, vậy nên, cô cũng không hề khách khí, cũng không giả vờ rằng mình không đói giống như những cô nàng thục nữ khác, vừa cắt bít tết một cách điêu luyện, vừa nhai thịt, tướng ăn của cô cũng không thô lỗ mà vẫn rất thanh lịch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK