Mục lục
Lão bà đại nhân muốn tái giá - Đường Tư Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lam Thiên Thần vừa rồi đã cảm thấy chán ghét đối với cô gái phía sau kia, lúc này, nghe cô gọi anh là anh trai, Lam Thiên Thần ngay cả đầu cũng không quay lại, không muốn để ý tới.

 

“Anh trai nhỏ, anh có nghe không? Em đang gọi anh đó!”

 

Cô gái này thật đúng là mặt dày, cô ta chính là muôn chọc tức Bùi Nguyệt Hoàng.

 

Khuôn mặt Lam Thiên Thần lạnh lùng, anh bỏ đi vẻ dịu dàng thường ngày, ánh mắt lạnh lẽo liếc qua cô gái đang gọi anh, lãnh đạm nói: “Cô có nhu cầu, tìm phụ vụ là được.”

 

Cô gái này lập tức bỉu môi, giả bộ đáng thương, nhưng khi nhìn thấy bạn trai của cô ta từ trong phòng rửa tay đối diện trở lại, cô ta lập tức thu lại mọi biểu cảm, trên mặt mỉm cười ngọt ngào, chờ bạn trai của cô ta đi ra.

 

Bùi Nguyệt Hoàng nhìn thấy, cô giễu cợt hừ lạnh.

 

Người đàn ông kia căn bản không biết cô bạn gái sau lưng mình, còn muốn đi trêu ghẹo đàn ông khác, Bùi Nguyệt Hoàng vẫy tay gọi phục vụ: “Làm phiền cho tôi giấy và bút.”

 

Lam Thiên Thần có chút kinh ngạc nhìn cô, không biết cô muốn làm cái gì?

 

Bùi Nguyệt Hoàng nhận lấy giấy và bút từ phục vụ, cô tùy ý viết lên trên một cái tên, sau đó lại tùy ý viết một dãy só.

 

“Thiên Thần, thanh toán! Chúng ta đi.” Bùi Nguyệt Hoàng nhìn anh nói.

 

Lam Thiên Thần thấy cô chưa ăn mấy miếng, biết tâm trạng cô bị phá hỏng, anh cũng không bắt buộc, kêu người phục vụ qua tính tiền, thanh toán xong, Bùi Nguyệt Hoàng nhìn Lam Thiên Thần nói: “Tới cửa chờ eml”

 

“Nguyệt Hoàng, em muốn làm gì?” Lam Thiên Thần có chút hiếu kỳ hỏi.

 

*Đi đi! Em lập tức đi ra liền.” Bùi Nguyệt Hoàng cong môi cười, vừa nhìn chính làm làm chuyện khiến cô vui rồi.

 

Lam Thiên Thần đứng dậy đi về phía cửa trước, khi mà anh đứng dậy, cô gái bàn bên cạnh kia lập tức len lén chú ý tới bộ dáng của anh, mặc dù Lam Thiên Thần vừa rồi tương đối lạnh lùng, nhưng mà, anh thật sự rất đẹp trai!

 

Bùi Nguyệt Hoàng nhìn thấy cô gái này nhìn theo Lam Thiên Thần, cô cầm lấy tờ giấy đứng dậy, cô tao nhã bước đến bên bàn cô gái này.

 

Cô tự tay đem tờ giấy đặt vào trong tay cô gái: “Đây là số điện thoại bạn thân của tôi mà cô vừa lén lút hỏi, anh ấy nói, bất cứ lúc nào cô đều có thể liên lạc anh ấy, anh ấy thích nhất kiểu quán bar hộp đêm.”

 

Nói xong, còn không đợi cô gái này nói, Bùi Nguyệt Hoàng vén mái tóc daài nhìn người đàn ông đối diện cười khen một câu: “Em gái anh thật đáng yêu! Khó trách bạn tôi thích cô ấy như vậy.”

 

Nói xong, Bùi Nguyệt Hoàng xoay người, tiêu sái quay đầu bỏ đi.

 

Cô gái lập tức luống cuống, cô nhìn lấy tờ giấy hình trái tim vừa viết ở bên cạnh, phía trên xác thực là một cái tên và số điện thoại, mà người đàn ông đối diện cũng không ngu ngốc, vừa rồi anh ta liền chú ý tới tướng mạo đẹn trai của Lam Thiên Thần bàn bên cạnh.

 

Không ngờ là, bạn gái của anh ta vậy mà lén anh ta, tự xưng là em gái anh ta, đi cưa cẩm đàn ông khác? Còn muôn sô điện thoại người ta? Còn coi anh ta người bạn trai này đặt ở chỗ nào?

 

“Em không có… cô gái kia em không biết…” Ánh mắt cô gái luống cuồng, lắc đầu, có gắng muốn chứng minh sự trong sạch của mình.

 

Nhưng mà, ở trong mắt người đàn ông, đây đã là sự phản bội nghiêm trọng, anh ta lập tức phẫn nộ đứng dậy: “Sao cô tiện như vậy, đang ở cùng với tôi, còn nghĩ tới chuyện đi quyến rũ người đàn ông khác?” Nói xong, anh ta cầm lấy ví tiền trên bàn muốn bỏ đi.

 

Cô gái lập tức kéo anh ta lại: “Anh Xuân, em không có… là cô ta hãm hại em… em chỉ là hỏi mượn anh ta đồ sạc điện thoại thôi!” Cô gái vội vã giải thích, nhưng không biết càng giải thích càng loạn.

 

Người đàn ông cười nhạt một cái: “Cô chính là muốn tìm một người tốt hơn đúng chứ?”

 

Mà ở trước khung cửa kính bên ngoài nhà hàng, Bùi Nguyệt Hoàng khoanh tay, chế nhạo xem trò hay bên trong, tâm trạng của cô rót cục tốt lên rồi.

 

Ban nãy Lam Thiên Thần thấy cô đi qua nói gì đó, thì biết rõ cô muốn làm gì, nhìn thấy người đàn ông ở bàn vừa rồi, bộ dáng phẫn nộ chất vấn cô gái kia, anh cười ôm lấy Bùi Nguyệt Hoàng: “Hài lòng chưa?”

 

“Hài lòng rồi.” Bùi Nguyệt Hoàng ôm hông của anh, cùng anh đi ra ngoài.

 

Mới vừa ngồi vào trong xe thể thao Lam Thiên Thần, thì thấy cô gái kia trong phòng ăn vừa rồi vội vã đuổi theo người đàn ông kia đi ra.

 

Người đàn ông kia tức giận đến mức không muốn để ý đến cô ta, cô gái này lại vừa lúc thấy Bùi Nguyệt Hoàng hạ cửa sổ xe xuống, cô ta tức giận đến mức kêu to: “Đừng đi.- Bùi Nguyệt Hoàng Tto nhã ngồi trong xe thể thao cong môi cười, lần này, cô là người thắng rồi.

 

Cô gái kia cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ rời đi, lúc này, cô ta đột nhiên nắm tờ giấy trong tay lên, nhìn thấy số điện thoại phía trên, cô ta nghiến răng lấy điện thoại di động ra gọi.

 

Đầu giây bên kia một giọng nam thô lỗ truyền đến: “Ai vậy?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK