Mục lục
Lão bà đại nhân muốn tái giá - Đường Tư Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đừng hỏi sao tôi lại biết? Cô thành thật mau? Cô và anh ta đang làm gì?” Qua loa điện thoại cũng có thể cảm nhận được cơn thịnh nộ của Hình Liệt Hàn.

 

“Tôi và anh ấy cùng về nhà tôi ăn cơm, còn có thể làm gì được chứ?” Đường Tư Vũ chau mày đáp.

 

“Hai người về Đường Gia ăn cơm?” Giọng nói của Hình Liệt Hàn lộ ra sự tức giận khác thường.

 

“Nhà tôi và nhà anh ấy là quan hệ bạn bè lâu năm” Đường Tư Vũ giải thích.

 

“Khi nào về?”

 

“Ăn xong thì tôi về.”

 

“Chiều nay tôi có việc cần dùng xe. Đúng 2 giờ tôi đợi cô dưới bãi đỗ xe. Cắm được muộn.” Hình Liệt Hàn cất giọng ra lệnh, rồi tức giận trực tiếp cúp máy.

 

Đường Tư Vũ khẽ thở phào, nhìn đồng hồ trên điện thoại, đã 12 giò 20 phút, xem ra cô vẫn kịp giờ quay về.

 

Tại bàn ăn, Đường Hùng ngồi vị trí trung tâm, bên cạnh là Mộ Phi và Đường Y Y, đối diện ông là Khưu Lâm, còn ghế của Đường Tư Vũ đối diện Đường Y Y. Cô ngồi xuống. Đường Hùng lập tức nở nụ cười: “Mộ Phi, Tư Vũ…ăn cơm đi!”

 

Đường Tư Vũ căn bản cũng không có hứng ăn, cô chỉ gắp đĩa rau cải xanh trước mặt, ăn từng miếng từng miếng.

 

Ánh mắt Mộ Phi luôn chú ý đến cô còn ánh mắt Đường Y Y lại chỉ nhìn Mộ Phi, đương nhiên có thể nhìn thấy ánh mắt chỉ chăm chú của Mộ Phi nhìn Đường Tư Vũ.

 

Trong lòng Đường Y Y suy sụp, đố ky, cô nhấc đôi đũa lên gắp vào bát Mộ Phi một miếng thịt gà và mỉm cười thân mật: “Mộ Phi, anh ăn đi!”

 

“Xin lỗi, anh không ăn thịt gà.” Mộ Phi trầm giọng nói.

 

Trên bàn chỉ nghe thấy một tiếng cười phì, là Đường Tư Vũ không nhịn cười nổi câu nói của Mộ Phi, cười lớn.

 

Không ăn thịt gà?

 

Năm năm trước Đường Y Y chẳng phải như một con gà đến trước mặt Mộ Phi sao? Mà Mộ Phi chẳng phải đã ăn nó rồi sao?

 

Bầu không khí trên bàn ăn hết sức căng thẳng, ĐườngTư Vũ ngắng đầu lên chỉ thấy Mộ Phi đang rất xấu hỗ, còn Đường Y Y hình như hiểu cô đang cười vì điều gì nên tức đỏ bừng mặt. Khưu Lâm cũng phản ứng, nhìn chằm chằm Đường Tư Vũ với ánh mắt oán hận.

 

“Xin lỗi, con đi toilet chút.” Đường Tư Vũ đặt đôi đũa xuống, cô thực sự sợ mình lại cười một lần nữa.

 

Bữa cơm này Đường Tư Vũ cũng chẳng ăn được bao nhiêu, căn bản chỉ vì nghĩ đến việc mang xe trả Hình Liệt Hàn, khi cả nhà ăn cũng đủ rồi cô liền quay qua nói với cha: “Cha, con có chút việc phải đi trước.”

 

“Anh đưa em đi.” Mộ Phi cũng đứng dậy.

 

Đường Y Y lập tức kéo tay áo của anh ta: “Mộ Phi, anh ở lại đây với em được không! Đừng đi.”

 

Đường Tư Vũ cũng không đợi Mộ Phi, cô cầm túi rồi đi ra ngoài. Mộ Phi đương nhiên cũng không muốn ở lại, anh nói với Đường Hùng và Khưu Lâm: “Bác trai bác gái, con đi trước ạ.” Nói xong, anh gỡ tay của Đường Y Y ra rồi rảo bước đuổi theo Đường Tư Vũ.

 

Đường Y Y cũng kiên trì đuổi theo, Đường Hùng thở dài nhìn Khưu Lâm: “Mộ Phi và Y Y thực sự không có khả năng đâu.”

 

“Ai nói không có? Nếu không phải do cô con gái lớn của anh bỏ bùa mê thuốc lú câu dẫn Mộ Phi, Y Y chắc chắn sẽ có cơ hội.” Khuôn mặt Khưu Lâm tức giận như bốc lửa.

 

“Em… Sao em lại có thể đổ hết lên đầu Tư Vũ? Con bé chẳng làm gì cả, hơn nữa, Mộ Phi và Tư Vũ từ bé đã có tình cảm với nhau, là Y Y tự nhiên chen vào nên con bé mới phải chịu tổn thương đấy chứ.”

 

Đường Hùng nói đỡ cho con gái lớn của mình.

 

Từ lúc Đường Tư Vũ trở về là ông đã nghĩ thông rồi, năm đó con gái lớn hủy bỏ hôn lễ chắc chắn có liên quan đến con gái út!

 

Đường Tư Vũ đi rất nhanh, nhưng Mộ Phi rảo bước cũng không châm, chỉ vào bước là có thể đuổi kịp cô. Ở đằng sau, Đường Y Y tức giận cũng đuổi đến nơi: “Mộ Phi, anh đợi em với, em có việc cần phải đi, nhưng xe của em bị hỏng rồi, anh có thể đưa em đi được không?”

 

Đường Y Y kiếm cớ để có thể ở bên cạnh Mộ Phi.

 

Mộ Phi không có ý định đợi cô ta, mà lại cùng Đường Tư Vũ đi từ cánh cửa nhỏ bên cạnh cổng đi ra, dưới tán cây rộng rãi bên cạnh, hai chiếc xe thể thao một trắng một đen ngang ngược đỗ ở đó.

 

Đường Y Y nhìn thấy Đường Tư Vũ đi về phía chiếc xe thể thao màu đen, chiếc xe liền nháy đèn vang lên, hai mắt Đường Y Y trợn trùng không thể tin được, nhưng cô biết đây không phải xe của Mộ Phi, vậy là của ai?

 

Chiếc xe khí chất như thế làm cô ta cứ đứng trơ mắt nhìn.

 

Mộ Phi đột nhiên nhớ đến những. lời Đường Y Y vừa nói, anh lấy từ túi ra một chiếc chìa khóa xe, để vào tay của Đường Y Y: “Xe của anh em cứ đi đi, giờ anh có việc phải đi trước.”

 

Nói xong, anh vội rảo bước đi đến ghế phụ xe của Đường Tư Vũ, đợi cô ấy ngồi vào, anh liền kéo cửa ra ngồi vào trong.

 

Đường Tư Vũ lập tức trợn to mắt: ‘Mộ Phi, anh làm cái gì vậy!”

Cả nhà đang đọc tại truyen.one nhé! Nếu đọc từ nguồn copy khác xin qua truyen.one đọc khích lệ nhóm mình hăng say lên chương nhé! Chúc cả nhà sức khỏe!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK