Mục lục
Lão bà đại nhân muốn tái giá - Đường Tư Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy cao tầng nghĩ anh sẽ lập tức tắt điện thoại, thế mà anh lại nghe, người đàn ông sắc mặt u ám đang ngồi trên kia thế mà khi nhìn thấy tên trên điện thoại thì lập tức như mặt trời xoá tan băng tuyết, cả khoé miệng cũng vui sướng giơ lên.

 

Làm cho tất cả bọn họ đều khiếp sợ, rốt cuộc là ai gọi điện tới vậy? Có thể ngay lập tức thuần hoá dã thú đang tức giận luôn?

 

Lúc Ôn Lệ Thâm cầm điện thoại muốn nghe máy thì phát hiện mấy người đứng trước mặt đều đang nhìn anh, anh lập tức nhíu mắt: “Còn không đi đi?”

 

Mấy cao tầng như được đại xá chạy nhanh ra khỏi phòng họp, đóng cửa phòng lại rồi Ôn Lệ Thâm mới vừa lòng tiếp máy, giọng dịu dàng: “Sao vậy?”

 

“Tối nay tôi hẹn Hình Liệt Hàn và Tư Vũ đến nhà ăn cơm! Trong nhà có đồ ăn không? Nếu không có thì tôi đi gần đây mua về.”

 

Giọng nói của Tô Hi truyền đến.

 

“Bọn em có xe không?”

 

“Không có! Đi bộ đến.”

 

“Vậy tôi đi mual Bọn em đi về thẳng là được! Tôi sẽ về ngay!”

 

“Được!”

 

Tô Hi cười nói.

 

Ôn Lệ Thâm nghe tiếng cười trong trẻo của cô cũng không phát ra tiếng mà cười: “Còn có gì muốn phân phó nữa không?”

 

“Không có, tôi tắt trước đây.”

 

Tô Hi nói xong thì tắt luôn.

 

Ôn Lệ Thâm nheo mắt, cô gái này không muốn nói chuyện với anh thêm vài câu hả?

 

Tô Hi nói chuyện điện thoại xong thì thấy Đường Tư Vũ vẫn đang ở chỗ khác gọi điện.

 

Hình Liệt Hàn giờ này mới về văn phòng, nghe thấy điện thoại trên bàn reo lên thì bước ngay lại, thấy tên nồi lên, thân hình đẹp mắt đi đến cửa số sát đất nghe máy: “AIol”

 

“Tô Hi nói tối tới nhà bạn tốt của anh ăn cơml”

 

“Được! Em đang ở nhà Ôn Lệ Thâm hả?”

 

“Em đang uống trà với Tô Hi, lát nữa mới tới đó.”

 

“Ừ! Anh về ngay, mai cha mẹ anh với con về rồi!”

 

Hình Liệt Hàn cũng rất nhớ cậu nhóc.

 

Nói đến đây Đường Tư Vũ cũng mong chờ giống anh, cô cười nói: “Ừ! Mai chúng ta cùng ra sân bay đón.”

 

Buổi tối, Ôn Lệ Thâm thể hiện tài năng, tay nghề nấu nướng của anh không thua gì đầu bếp chuyên nghiệp, Đường Tư Vũ cũng âm thầm cảm thán, cảm thấy hoàn toàn có thể yên tâm giao Tô Hi chị em tốt của mình cho người đàn ông này chăm SÓC.

 

Tô Hi là người không bao giờ phải động tay động chân vào việc gì cả, nếu có người đàn ông như vậy chăm sóc chắc hẳn cô ấy sẽ rất hạnh phúc.

 

Sau khi dùng bữa xong là hơn tám giờ tối, Hình Liệt Hàn thấy thời gian vẫn còn sớm, lại không muốn lái xe, anh cùng Đường Tư Vũ đi bộ về nhà, đi bộ được tầm hai mươi phút, cảnh vật xung quanh rất đẹp nhưng đèn đường tối mờ, vắng vẻ yên tính của đêm mùa hạ, dạo bước trong không gian đó cũng là một cuộc tận hưởng hết sức lãng mạn.

 

Đường Tư Vũ cũng dần thoát ra khỏi nỗi đau buồn về cái chết của cha cô, tâm trạng bình tĩnh trở lại, cô biết rằng mình sẽ không thể nào quên được cái chết của cha, mối ân oán của cô và Khưu Lâm sẽ từng bước ập đến, đặc biệt là Hình Liệt Hàn đã quyết định sẽ thay cô lấy lại tập đoàn Đường thị trong tương lai.

 

Cô càng không dám bát cần, cô cũng học được cách che giấu sự căm hận của mình đối với Khưu Lâm sâu trong lòng, không còn biểu hiện ra ngoài nữa, bởi vì nếu cô thể hiện rằng mình rất căm ghét Khưu Lâm, sẽ càng khiến Hình Liệt Hàn nóng lòng muốn lấy lại tập đoàn Đường thị.

 

Cô không muốn anh phải vì niềm vui của cô mà vội vàng đưa ra quyết định, cô chỉ cần tin rằng một ngày nào đó anh sẽ giúp cô là được rồi, cho dù phải đợi thêm máy năm nữa cô cũng sẽ không trách anh.

 

Đường Tư Vũ đang sóng vai cùng anh, bàn tay lớn của Hình Liệt Hàn tự nhiên đưa tới, nắm chặt lấy lòng bàn tay mảnh mai của cô, từng bước từng bước dạo trong bóng cây dưới ánh đèn đường.

 

Mặt trăng hôm nay rất tròn, tết Trung Thu cũng sắp tới, Đường Tư Vũ có chút không dám đối mặt với ngày lễ này.

 

Ánh trăng tràn xuống mặt đất, giống như những mảnh bạc vụn rơi vãi khắp mặt đất, hình bóng của Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn nắm tay nhau in trên mặt đất, trên trời vằầng trăng sáng, dưới đất người thành đôi, lòng cô chợt dịu lại, cô khẽ nghiêng người, chủ động áp mặt vào cánh tay của Hình Liệt Hàn.

 

Trái tim của Hình Liệt Hàn khẽ rung động, ánh mắt rơi vào hình bóng mảnh mai đang dán trên tay mình, khoé môi anh cong lên ý cười, cuối cùng anh cũng cảm nhận được sự nhiệt tình và chủ động của cô gái này.

Cả nhà nhớ truyen.one nhé, có gì truy cập trực tiếp truyen.one gõ tìm nhé! Chúc cả nhà vui khỏe mùa dịch nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK