Mục lục
Lão bà đại nhân muốn tái giá - Đường Tư Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vừa rồi nhìn thấy hai người, hẳn là nhận ra. Ở dưới tầng một đợi tôi.” Nói xong, Kỷ Dạ Trạch theo đám đông, đi vào bên trong.

 

Mà lúc này, trong đám người có một người đàn ông đội mũ nhìn thấy Hình Nhất Nặc cùng Kỷ Dạ Trạch nói chuyện. Mà vừa rồi Kỷ Dạ Trạch vì kiềm chế Hình Nhất Nặc đang xúc động mà hai tay còn đặt lên bả vai cô.

 

Trong mắt người ngoài, bọn họ khẳng định là bạn bè, hoặc là quan hệ thân mật hơn.

 

Loại thời điểm này, Ôn Lương Diệu ở trong đám đông, cũng hết sức tiến về bên này, chỉ tiếc ở đây có hơn ngàn người, quá đông đúc, anh dựa vào ưu thế cao lớn, cũng không thể nhìn thấy thân ảnh Hình Nhất Nặc, anh gấp đến độ trái tim như muốn nhảy ra ngoài.

 

Lúc này anh lo lắng, Hình Nhất Nặc vẫn còn ở trong dòng người nguy hiểm, nếu cô liều lĩnh đi tìm anh, khẳng định cũng rất nguy hiểm.

 

Kỷ Dạ Trạch theo dòng người đi về phía Ôn Lương Diệu, gương mặt anh tràn ngập lo lắng, ánh mắt tìm kiếm khắp nơi.

 

Anh ta đi qua, lên tiếng nói: “Ôn tiên sinh, tôi biết bạn gái anh ở đâu, mời theo tôi. “

 

Ôn Lương Diệu đột nhiên nghe lời này, anh mắt anh khiếp sợ nhìn qua, thấy một người đàn ông mặc hắc y. Anh vội hỏi: “Cô ấy ở đâu?”

 

“Tôi đã nói cô ấy ở dưới tầng một đợi anh.” Kỷ Dạ Trạch lách khỏi đám người, mang Ôn Lương Diệu rời khỏi.

 

Ánh mắt Ôn Lương Diệu mang theo cảnh giác nhìn người đàn ông mặc đồ đen, trong lòng lo lắng cho Hình Nhất Nặc, anh chỉ có thể đem phòng bị trong lòng kìm xuống.

 

Ôn Lương Diệu nhìn trong đám đông hoảng sợ bốn phía, cũng không có Hình Nhất Nặc, anh chỉ có thể đi xuống. Xuống lầu, Kỷ Dạ Trạch vốn cho rằng Hình Nhất Nặc sẽ ở vị trí gần nhất đợi anh ta.

 

Nhưng mà Hình Nhất Nặc không ở đây, mà lúc này, một cô gái trẻ tuổi lo lắng bước đến: “Xin hỏi ngài có phải Kỷ Dạ Trạch tiên sinh không?”

 

Kỷ Dạ Trạch giật mình, anh ta ở đây không quen biết ai. Ánh mắt anh ta lạnh lẽo nhìn chằm chằm cô gái: “Cô là ai? Có chuyện gì không?”

 

“Có một vị tiên sinh đội mũ để tôi ở đây báo với ngài. Cô bạn của ngài bị ông ta mang đi, nếu ngài muốn cứu cô ấy, ngài biết nên làm thế nào.”

 

Sắc mặt Ôn Lương Diệu bên cạnh thay đổi, anh vội hỏi: “Cô gái đó có phải mặc váy đen không? Cao bao nhiêu?”

 

“Đúng đúng, cô gái đó rất trẻ rất đẹp, cô ấy bị bắt đi như vậy liệu có xảy ra chuyện gì không?”

 

Ôn Lương Diệu biến sắc, nghiên răng nắm lấy cổ áo Kỷ Dạ Trạch: “Bắt Nhất Nặc đi là kẻ nào? Cô ấy tại sao bị bắt đi?

 

Nhanh nói cho tôi biết.”

 

Kỷ Dạ Trạch cũng không nghĩ tới, chính mình giúp Hình Nhất Nặc rời đi sẽ sẽ khiến cô bị những người tới tìm anh ta bắt đi.

 

Đáy mắt anh ta hiện lên lo lắng, hướng ánh mắt đầy lửa giận của Ôn Lương Diệu nói: “Hình Nhất Nặc tạm thời sẽ không có nguy hiểm, bởi vì trong tay tôi có thứ bọn họ muốn.”

 

“Anh tốt nhất nên đem mọi chuyện nói với tôi. Nói cho tôi làm thế nào có thể tìm được Nhất Nặc, cứu cô ấy ra.” Ôn Lương Diệu muốn điên rồi, ánh mắt ôn nhuận của anh giờ phút này đều là lửa giận, còn tràn đầy lo lắng sợ hãi.

 

Anh không dám tưởng tượng Hình Nhất Nặc giờ phút này ở trong tay kẻ này, chịu đối đãi gì.

 

Kỷ Dạ Trạch thở dài: “Tôi nói cho anh.”

 

Nói xong, Kỷ Dạ Trạch cắn răng nói: “Tôi là một hacker, trong tay tôi có một danh sách liên quan đến không ít người có thân phận địa vị, bọn họ muốn mạng của tôi, cũng muốn danh sách trong tay tôi. Có thể do tôi cùng Hình Nhất Nặc nói chuyện bị đám người đó theo dõi, nên bọn họ cho rằng tôi cùng Hình Nhất Nặc là bạn bè, muốn dùng cô ấy uy hiếp tôi.”

 

Ôn Lương Diệu gấp đến độ lý trí đều muốn biến mắt, nhưng anh vẫn cố duy trì tỉnh táo, Kỷ Dạ Trạch nói với anh: “Theo tôi, đến phòng của tôi. Tôi có thể tìm được nơi bọn họ giấu Hình Nhất Nặc.”

 

“Anh tìm thế nào?” Ôn Lương Diệu nghiền răng hỏi.

 

“Tôi là một hacker. Tôi có thể hack tất cả camera ở đây.” Kỷ Dạ Trạch lúc này toát ra sự tự tin trong phương diện nghề nghiệp của anh ta.

 

Ôn Lương Diệu hít sâu một hơi để bản thân tỉnh táo lại: “Nhanh tìm người.”

 

Kỷ Dạ Trạch cùng Ôn Lương Diệu nhanh chóng về phòng. Kỷ Dạ Trạch lấy ra máy tính của mình, ngón tay thon dài lướt nhanh trên bàn phím, tiến vào toàn bộ camera trên du thuyền, xâm nhập vào hệ thống an ninh, anh ta đem tất cả ghi hình mở ra, Ôn Lương Diệu nhanh mắt tìm kiếm trên màn hình.

 

Rốt cuộc trong một màn hình nhìn thấy toàn bộ quá trình Hình Nhất Nặc bị trói. Hình Nhất Nặc đang nhìn về hướng cầu thang, phía sau cô xuất hiện một người đàn ông với cái khăn có tắm thuốc mê, trực tiếp làm Hình Nhất Nặc hôn mê, ông ta khiêng cô lên người bước đi.

 

Lúc này đám đông quá hoảng loạn, mọi người đều chỉ quan tâm chính mình, làm sao có thể quan tâm xung quanh. Nhưng người đàn ông đó dùng ánh mắt uy hiếp một cô gái, chính là cô gái vừa rồi truyền tin cho bọn họ.

 

“Tìm nơi ẩn nấu của bọn chúng, tôi muốn biết Nhất Nặc có xảy ra chuyện gì không. “

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK