Đại hắc cẩu bị chính lời nói của minh dọa, lông đen toàn thân dựng ngược, giống như một con nhìn lớn, có thể nói là sởn tóc gáy.
- Đừng nói lung tung nữa.
Diệp Phàm cùng âm trầm hẳn. Hắn vẫn cảm thấy bản thân có nhiều nhân quả không thỏa đáng với Độc Nhân.
Hắn lấy đi Vạn Vật Mẫu Khí của Độc Nhân, ngay cả Bất Tử Dược cùng suýt hái mất, lúc này lại bước vào nơi mai táng hắn, cảm thấy thực đúng là không thích hợp.
- Thôn Thiên Đại đế, chẳng lẽ thực sự sống bốn kiếp thật?
Đại hắc cẩu hơi sợ hãi, Nơi này có bốn quan tài, khiến nó nghĩ tới rất nhiều chuyện.
- Đạt lộc ly mô kia...
Thiếu niên Vương tộc thái cổ mở đôi mắt to trong suốt, lại nói thêm chuyện gì
đó.
Hầu tử giải thích, Nơi này tổng cộng có chín quan tài, cái sau còn đáng sợ hơn cái trước, Tuy nhiên có cái trống ươn, chỉ có sát khí tuyệt thể ẩn trong đó.
- Đúng vậy, chính là Độc Nhân chứ không còn nghi ngờ gì nữa, Bốn cái quan tài đại biểu cho cái chết của bốn đời.
Đại hắc cẩu trầm giọng nói.
Đời đầu tiên của Độc Nhân là Thôn Thiên Đại đế, lúc tuổi già liền tế đế thân thành Thôn Thiên Ma Quán, không lưu lại thi cốt.
Đời thứ hai phá kén thành bướm, thoát ra từ trong thân thể già nua, tạo thành một thần thai, chặt đứt nhân quả trong quá khứ.
Đời thứ ba dùng Bất Tử Thần Dược kéo dài tính mạng lại có được tuổi thọ một đời, thần thai khôi phục thanh xuân, có thể không cần sinh ra thần thai mới.
Còn về tuổi thọ đời thứ tư thì hắn đạt được từ đâu không ai biết, nhưng xác nhân là kiếp này đã đi tới điểm cuối của sinh mạng, không thể trường tồn nữa.
- Nam Cung Chính nếu nói thật thì Độc Nhân hơn phân nửa đã thành công trong Thanh Đồng Tiên Điện, bởi vậy mới có bốn thế.
Diệp Phàm nhíu mày.
Đấu Chiến Thánh Viên trao đổi với thiếu niên kia, lại có được một số tin tức có ích.
Cổ qua bốn đời xác thực là một người, Vương tộc thái cổ sớm đã xác nhận, có lão vương còn bảo không được tới gần, Thiếu niên cũng không biết vì sao, nghĩ rằng đây là thi thể của cổ Hoàng.
- Vô Thủy Đại đế xuất phát từ sự kính trọng mà không chọn nói này, tim tới Tử Sơn.
Đại hắc cẩu thở dài nói:
- Không thể tưởng tượng được là Độc Nhân đệ nhất xưa nay, vang dội cổ kim là được chôn cất ở nơi này.
Diệp Phàm vẫn hơi hoài nghi, tiếp tục hỏi han, từ miếng thiếu niên thái cổ mà xác nhận được tin tức Độc Nhân đã chết từ lâu, thần niệm tan biến hơn hai mươi vạn năm rồi.
Vương tộc thái cổ trưởng thành ngủ say, thực lực có thể so với Thánh nhân viễn cổ, thậm chí là Thánh thể đại thành, Bọn họ tuyệt đối không thể phán đoán sai lầm.
Đại hắc cẩu túm một đám đất xang lên, thổi một cái rồi thở dài nói:
- Đại đế cổ thật quá tịch mịch, dù vô địch cùng vẫn phải trở về thành đất vàng...cuối cùng cùng chết.
Nó tuy rằng chưa từng gặp mặt Độc Nhân nhưng lại sợ hắn hoặc nàng nhất, chạy qua đàn tràng, tim Thôn Thiên Ma Quán thượng cổ, lúc này chỉ có thể cảm thán.
Bọn họ đi tiếp vài dặm nữa lại gặp một khối Thánh nhân rất lớn, bên trong có phong ấn một nam nhân cao lớn oai hùng, mái tóc trên đầu màu tỉm trông như cổ đế đang an giấc.
Trong khoảnh khắc bọn họ như thấy hắn đang đứng ngang nhiên, rống to một tiếng khiến đại địa thái cổ sụp đổ, vòm trời rơi xuống, vạn tộc thần phục.
- Đây là phụ vương ta, có cần gọi hắn tinh lại không?
Thiếu niên mở miệng.
Vừa nghe thế thì mặt hầu tử cùng tái đi, nhanh chóng lắc đầu:
- Không nên quấy nhiễu tiền bối.
Sau đó không lâu bọn họ rốt cục cùng gặp được cổ quan thứ ba, lại đi tới vài dặm nữa là tới chỗ sâu nhất trong Long Sào.
- Quả nhiên địa thế có thể so với Tử Sơn.
Diệp Phàm cẩn thận quan sát, phát ra lời cảm thán như vậy, Bên trong Vạn Long Sào có chín cổ động hình chân long, dài tới không biết bao nhiêu dặm.
Đuôi của chúng hướng ra ngoài, chín đầu rồng hướng về phía trung tâm, có hiệu quả giống như Cửu Long bảo vệ xung quanh Tử Sơn vậy.
Địa thế chín con chân long trong lòng đất, nơi nơi đều là cổ động tạo thành long hình, được xưng là vạn long ẩn phục.
- Cổ quan thứ tư có khí tức truyền tới rồi.
Vạn Long Sào gồ ghề, rất nhiều cổ động, long khí giống như sông biển lưu động, Bọn họ cuối cùng cùng tới trung tâm của tiên địa.
- Tổ cũ của chân long.
Đại hắc cẩu kinh ngạc kêu lên.
Ở phía trước có một gốc cổ mộc vô tận khôn cùng, đã héo chết từ không biết bao nhiêu vạn năm, mỗi một cảnh cây mười người ôm cũng không hết.
- Long mộc, tương truyền là thần vật mà chân long dùng để xây tổ.
Ảnh mát Đại hắc cẩu sáng bừng lên.
Rất nhiều cổ mộc đứng một chỗ tạo thành một cái tổ khổng lồ, thoạt nhìn trông rất đơn sơn nhưng cực kỳ thần bí.
Trông nó vô cùng mênh mông, được xếp thành từ cổ mộc vô tận, cao như núi lớn, có cả vạn con đại long uốn lượn, đều là do long khí hóa hình mà thành.
- Thật sự có Long Sào rồi...
Ngay cả Đẩu Chiến Thánh Viên cùng trố mát nhìn trân trối, hơi ngẩn ra.
Diệp Phàm cùng sợ ngây người, Trong Nguyên Thiên Thư có ghi lại, Vạn Long Sào có thể là sào huyệt của chân long, Tất cả đều là Nguyên Thiên Sư suy tính ra chứ cùng chưa từng tiến vào.
Mà nay hắn lại may mắn thấy được tất cả, Bên trong này thực sự có sào huyệt cổ kính, hoàn toàn do long mộc xây thành, đến hiện giờ vẫn chưa khô mục.
Trên vạn con rồng thân lớn như dòng sông đang không ngừng uốn lượn trong Long Sào, vô cùng bao la thần bí.
Long mộc đen nhánh, cả sào huyệt cùng vậy, cổ kính xa xưa, lại có khí tức khiến người ta phải e dè.
- %$#, dường như...thật sự có rồng từng sinh tồn ở đây.
Đại hắc cẩu kêu lên.
Hầu tử cùng động tâm, vạn lần không ngờ có thể nhìn thấy Long Sào bị vứt bỏ, cảm giác hoang đường giống như thần thoại vậy.
- Rồng cấp độ ngang với tiên lại tồn tại thật sao?
Diệp Phàm cùng suy nghĩ tới xuất thần.
- Trong Long Sào có tiên trân, Phàm là thứ gì nó lưu lại cùng là báu vật, ngay cả bản thân Long Sào cùng là thần vật hiếm có.
Tật xấu tham lam của đại hắc cẩu lại phát tác.
Nó thi triển ra đại thần thông, định thủ cả tòa cổ sào này, thần lực mênh mông cuồn cuộn, muốn phát động hết cả long mộc xây tổ rồng.
Nhưng thần lực nó phát ra như ưâu đất xuống biển, căn bản chẳng tính là gì, giống như nước đổ xuống sa mạc, trong nháy mát liền biến mất.
- Mau hỗ trợ ta, Nếu có thể thu cả tổ này đi thì chúng ta đúng là chiếm được lợi lớn vô cùng rồi.
Đại hắc cẩu kêu lên.
- Mưu đạt lạp ní?
Thiếu niên Vương tộc thái cổ khó hiểu hỏi.
- Hắn hỏi nhóm chúng ta làm gì thế? Không được động tới cổ sào, bằng không sẽ có đại họa sát thân.
Hầu tử giải thích.
- Không thể nào, sao lại có nguy hiểm chứ?
Đại hắc cẩu cẩn thận cảm ứng nhưng cũng không phát hiện ra cái gì, nói:
- Luyện hóa cả cái tổ này đi, tuyệt đối có thể hóa thành một thần vật vô địch, cái gì cũng có thể ưẩn áp.
- Cha ta cùng chưa gặp tiên bao giờ, nơi này không phải là tổ của chân long mới đúng.
Hầu tử lẩm bẩm. Hắn đang suy nghĩ rất nhiều.
Cha hắn là Đấu Chiến Thánh Hoàng, đứng đầu thái cổ, lực lượng kinh thế, có thể nghĩ một khi trở thành cổ Hoàng thì đáng sợ tới mức nào.
Có thể nói thực lực của lão Thánh Hoàng Đấu Chiến có thể ngạo thị cổ kim, vào những năm tháng cuối cùng cả thái cổ hoàn toàn là thiên hạ của hắn.
Nơi này nếu là tiên tích thì đối với người khao khát vào được Tiên vực như lão Thánh hoàng mà nói, tất nhiên sẽ cảm ứng được, Mà hắn lại chưa từng nhắc tới nơi này.
- Đúng rồi, Nơi này phân nửa là sào huyệt cổ Hoàng lưu lại, không bị người khác biết tới.
Hầu tử cẩn thận suy tư một hồi lâu mới đưa ra phán đoán.
- Mặc kệ là chân long hay là cổ Hoàng, cổ sào bọn họ lưu lại đều là thần vật quán thế, nói không chừng bên trong còn ẩn chứa tiên trân.
Đại hắc cẩu mặc kệ mọi chuyện, nhìn thấy tòa Long Sào này hoàn toàn không nhúc nhích, thầm muốn thu lấy, không ngừng nghĩ biện pháp.
Diệp Phàm rất cẩn thận. Hắn dùng Nguyên Thuật tra xét, cảm thấy nơi này căn bản không thể nhìn thấy, chính là nơi vạn long tụ hội, huyễn hoặc thần bí khó lường.
- Đế bổn hoàng thử xem.
Đại hắc cẩu cũng không dám đi vào chỗ hiểm mà nhổ một sợi lông đen bóng trên người, dùng sức thổi một cái, hóa thành một con Đại hắc cẩu giống nó như đúc.
- Đi, tiến vào Long Sào nhìn một cái xem thế nào.
Nó ra lệnh.
- Gâu!
Con chó lớn vừa hiện ra lao vọt đi như một tia chớp màu đen về phía cổ sào.
Thiếu niên Vương tộc thái cổ kêu lên sợ hãi, khuôn mặt hoảng sợ, tránh phía sau mấy người, thân thể run rẩy.
- Hỏng rồi!
Diệp Phàm có dự cảm chuyện lớn không ổn, tế ra Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh tỏa ra hàng vạn luồng khí.
Hầu tử cùng lôi hung binh tuyệt thế ra cầm trong tay, sử dụng như một cây gậy, bất cứ lúc nào cũng có thể vung lên.
- Gâu!
Con chó to kia tới trước cổ sào liền hét lên một tiếng thảm thiết, hóa thành tro tàn ngay tại chỗ, tàn ảnh bị hút vào bên trong Long Sào.
Đồng thời một đạo kiếm quang hỗn độn bắn ra, khủng bố tuyệt luân, có thể đánh tan vạn vật, trong khoảnh khắc đã vọt lại nơi này.
Tất cả mọi người đều lộ vẻ sợ hãi, Đây là kiếm quang hỗn độn thuần túy, Không chỉ nói tới bọn họ, dù là Thánh chủ tuyệt đỉnh bị bổ trúng thì cùng phải chịu cảnh hình thần câu diệt.
Vút!
Móng vuốt của Hắc Hoàng vung lên, cổ Hoàng Lệnh tỏa ra khí tức an lành lơ lửng trong hư không, chặn một kích này, Ánh sáng hỗn độn như nước rút đi rất nhanh.
- Vương của thái cổ khủng bố như vậy, chết cả ngàn vạn năm rồi, lưu lại cổ sào này mà vẫn có tiên uy như thế.
Diệp Phàm ngạc nhiên và thán phục.
- Khối tử thiết này ta nhặt được ở một góc, không ngờ lại là thần vật vô thượng...
Đại hắc cẩu ôm cổ Hoàng Lệnh, nước miếng chảy ra, miệng rộng cười ngây ngô không ngừng.
- Bất Tử Thiên Hoàng phù hộ.
Thiếu niên Vương tộc thái cổ thầm cầu nguyện thần linh, sau đó thật sự cảnh báo ba người bọn họ không được hành động vội vàng.
Bọn họ đi vòng quanh cổ sào, phát hiện ra một chuyện thực đáng sợ, Chi cần tiếp cận khoảng ba dặm thì lập tức thần lực toàn thân liền bị tước sạch, đi ra rồi mới có thể khôi phục lại.
Nơi này tuy rằng rộng lớn nhưng lại có vách tường cổ động ngăn cản, không có khoảng cách thích hợp để quan sát toàn cảnh.
Cuối cùng bọn họ đi lên một sườn núi, nhìn ra cảnh vật trong Long Sào xa xa, muốn biết rốt cục có gì trong đó.
- Long lân.
Đại hắc cẩu giật mình, Ở giữa tổ xây bằng long mộc nó phát hiện ra những cái vảy lấp lánh ánh sáng, có uy áp của Đại đế cổ tỏa ra.
Bất luận là tổ của chân long hay di địa của cổ Hoàng thì những cái vảy kia cùng là vô giá, tuyệt đối có thể tế luyện làm thánh vật.
Long mộc đen nhánh, mấy ngàn cây chồng chất một chỗ mới hình thành được một cái tổ lớn như vậy, Long khí vô tận mãnh liệt, khi có một trận gió thổi qua liền lộ ra cảnh tượng phía sau đó, khiến mọi người đều giật mình.
- Cổ quan thứ tư.
- Vùng hỗn độn.
Cả vạn luồng long khí lộ ra một khe hở, lúc đó có thể mơ hồ nhìn rõ tổ cũ của chân long, thấy trong đó có một cái quan tài khổng lồ chìm nổi, ở bên trong vùng hỗn độn vô tận.
- Là hỗn độn sinh ra trong Long Sào cùng cấp bậc với tiên sao?
- Hay là có người cố ý dùng long mộc che giấu một vùng hỗn độn trời sinh này?
Bọn họ đều khiếp sợ, Nếu là phương án trước thì chứng tỏ thế gian có tiên, Còn nếu là đáp án sau thì thuyết minh nơi này quá mức thần bí khó lường.
Ở bên trong sào huyệt do long mộc xây thành có khí hỗn độn vô tận bắt đầu khởi động, giống như khai thiên lập địa, cổ qua di chuyển nặng nề bên trong đó, vô cùng huyền bí.
- Kiếp thứ tư của Độc Nhân, hắn hoặc nàng cũng thật đúng là biết chọn nơi.
Đại hắc cẩu rung động từ nội tâm.
- Vạn Long Sào, bên trong có hỗn độn, lại có địa thế như vậy.
Diệp Phàm suy tư, đối chiếu Nguyên Thiên Thư tính toán ra.
Đột nhiên hắn cả kinh, Vạn Vật Mẫu Khí chấn động, vọt ra từ trong cơ thể, treo trên đầu hắn, tỏa ra hàng vạn đạo Huyền Hoàng khí.
- Đây là...
Cả người hắn phát lạnh, Vạn Vật Mẫu Khí không ngừng rung chuyển, nhưng có cảm ứng với vật gì đó ở bên trong cổ sào.
Cạch.
Ở đáy của tổ chân long cũ, cổ quan được hỗn độn bao phủ, nắp quan tài từ từ mở ra, có liên hệ khó có thể cắt đứt với đỉnh của Diệp Phàm.
Loảng xoảng.
Nắp quan tài từ từ chuyển động, chậm rãi mở ra...