Hắn thân thể to lớn, tóc dài rậm xòa dài đến thắt lưng, ánh mắt sắc bén quét khắp toàn trường, châm rơi có thể nghe, đây là khoảnh khắc chấn động cũng uy hiếp.
Hắn như thần binh trên trời giáng xuống, đến dột ngột và ra tay cường thế như vậy. Nên biết rằng đó chính là Thánh Linh đường đường, lại bị hắn chỉ tung mấy quyền đánh nổ tung!
- Người này hơn phân nửa... sẽ vô địch!
Đây là tiếng nói trong lòng rất nhiều người.
Chỉ có một ít người cá biệt nhìn ra được là Thánh Linh sợ chiến, chứ cũng không phải là thực lực không bằng người. Tuy thế họ vẫn rúng động không hiểu, cảm thấy Thánh thể Nhân tộc sẽ là một trong chướng ngại lớn nhất trên Đế lộ của bọn hắn.
- Diệp Phàm...
Cơ Tử Nguyệt khẽ gọi.
- Chờ ta tru sát toàn bộ những người muốn giết muội đi!
Diệp Phàm quay đầu lại, ánh mắt rực rỡ sáng rọi kinh người, sau đó xoay người nhìn chòng chọc vào mọi người.
- Cuồng vọng! Ngươi tưởng ngươi là ai, một mình muốn giết tất cả chúng ta?!
Tại trường liền có người kêu lên, tràn ngập khó chịu và oán hận.
Đây là kinh sợ và đố kỵ với một cường giả có thực lực cường đại, lời nói thực rõ ràng là muốn kêu gọi mọi người nơi đây liên hợp lại, giết chết Diệp Phàm ở trong này.
- Là ngươi nói?
Diệp Phàm hai mắt như ngọn lửa, bắn ra tia sáng màu vàng bừng bừng rực rỡ, như ngọn lửa bùng cháy sáng lạn khiếp người.
- Nếu đến đây, ngươi cũng đừng hòng chạy thoát! Chư vị! Hôm nay chém chết Thánh thể Nhân tộc, xem như một điều thú vị lớn đi!
Kim Xà tam lang quân thấy người kia không có lập tức đáp lại, liền bước ra, lạnh lùng nói.
- Đúng như thế! Là ta nói lại như thế nào?!
Hắn là người bên phía Kim Xà, lúc này thấy tam lang quân ra mặt. và lại đứng phía trước hắn, dủng khí liền nổi lên.
Đây là một con Hỏa báo, toàn thân vờn quanh hào quang đỏ thẫm, như vầng lửa bao bọc hắn ở giữa, thực lực cực kỳ cường đại, bằng không cũng không có khả năng xưng tôn một vực. cuối cùng đánh giết tới đây.
Có Kim Xà tộc làm hậu thuẫn, vả lại bản thân đứng ở vị trí khá an toàn. Hắn tự tin Diệp Phàm không làm gì được hắn. hơn nữa trước mắt tất nhiên sẽ xảy ra một hồi hỗn chiến, quần hùng ra tay chung sức giết chết Thánh thể Nhân tộc.
“Ầm!”
Nhưng mà ra ngoài dự liệu của hắn, trong thiên địa đột nhiên hiện lên đạo văn. trải rộng ở mỗi một tấc đất trên mặt đất, hai chân hắn như bị rơi vào vùng bùn, bị trói ở nơi đó. Sau đó rất nhanh chìm xuống. Cả người hắn bị tinh khí Thần Ma cường đại che lại, bị kéo vào sâu trong lòng đất.
Vầng sáng nhoáng lên một cái, hắn lại xuất hiện lại trên mặt đất. Trong phút chốc hắn sởn tóc gáy, trên mặt lập tức mất đi màu máu, hắn nhưng lại đứng đối diện với Diệp Phàm.
Một sát tinh như vậy, ai mà không kiêng kị? Chỉ sợ Kim Xà tộc đại lang quân muốn ra tay đều phải cân nhấc trước sau. mà lúc này hắn lại tiếp xúc gần gũi như vậy.
- Là ngươi nói, vậy ta sẽ đưa ngươi ra đi!
Diệp Phàm bình thản nói, “ầm” chụp đến một chưỡng hóa thành lớn, mặt trên lấp lánh phù văn vàng óng ánh, các loại đạo văn đan xéo nhau.
Cái này đâu có giống một chưởng chút nào, mà rõ ràng là ý chí thiên địa hóa thành cổ phù. Kết thành chưỡng ấn màu vàng bổ xuống. ai dám tranh phong?
Tối thiếu. Hòa báo không ngăn được, hắn dùng hết sức đón đờ, nhưng không ích gì, hai bàn tay hắn bị áp lực gãy đoạn, dâng lên một màn sương máu. Hắn khẩn trương, há mồm thét dài một tiếng, phun ra một cây mâu màu bạc nhỏ bàng cờ chiếc đũa, đâm thẳng tới mi tâm Diệp Phàm. Đây là cổ bảo Thánh Vương tiếng tăm lừng lẫy ở thời thượng cổ.
“Ầm!”
Nhưng mà. cây chiến mâu bạc này vừa tới trước mi tâm Diệp Phàm liền “Ầm” một tiếng nổ tung, trong mơ hồ nhìn thấy một cái đỉnh nhỏ cao chừng một tấc nhoáng lên một cái rồi tắt. Mẫu Khí lưu chuyển trở về Tiên Thai.
- A... Không!
Hòa báo hoảng sợ. Giờ khắc này hắn tự hận chính mình, hiện trường nhiều người như vậy, vì sao hắn phải đi làm con chim đầu đàn làm chi để uổng mạng như thế, thật khiến hắn hối hân không thôi.
Đáng tiếc, nói cái gì đều chậm rồi. Diệp Phàm sẽ không cho hắn cơ hội, lúc này bày ra chính là chiến lực cường đại nhất, mặc dù thực lực tương đương cũng phải trong vài ba hiệp phân ra thắng bại.
“Phốc!”
Hỏa báo bị một chưởng chụp xuống, hai tay hắn nổ tung, sau đó, từ trên đầu bắt đầu đứt từng khúc nứt ra, rồi kế tiếp là nguyên thần, vẫn tiếp tục lan tràn xuống
hai chân... quá trình này thực quỷ dị, từng bước tiến dần như là có tiết tấu chầm chậm.
Cuối cùng trong thiên địa truyền đến một tiếng thét không cam lòng. hắn hình thần câu diệt, tại chỗ chỉ có một màn sương máu màu đỏ tươi, bị giết chết gọn gàng.
Điều này khiến trong lòng mọi người đều phát lạnh, Hòa báo trốn ở sau lưng Kim Xà tam lang quân, cũng đủ xa, còn bị đánh chết, mà còn đáng sợ như vậy.
Diệp Phàm độc chiến với mọi người vẫn an nhiên không sợ, ở trong này đại khai sát giới, như là một bá chủ đứng trên thiên hạ, bễ nghễ quần hùng.
Ở dưới chân hắn hiện lên trận văn Nguyên Thiên. Ngày nay Nguyên Thuật của hắn đã đại thành đạt tới đãng phong tạo cực, tái tạo cực hạn huy hoàng, có thể nói đã vượt ra ngoài Nguyên Thiên Thư.
Kim Xà tam lang quân trên mặt đỏ bừng nóng rát. đây giống như Diệp Phàm tát một cái vào mặt hắn, ở trước mặt trực tiếp đánh chết người hắn bảo hộ, đây là một cái tát thực vang dội.
- Thánh thể Nhân tộc quả nhiên danh bất hư truyền!
Kim Xà đại lang quân lên tiếng, bước từng bước một đi tới, muốn đối địch với hắn.
Đồng thời ngay lúc đó, những người khác cũng đều động, hiện tại cũng không phải thời điểm đấu chiến riêng tư, đây là một đại địch siêu cấp, tốt nhất là lập tức chém chết, bằng không sẽ hậu hoạn vô cùng.
Thực Kim Thú cười lạnh, nó là thu hoạch lớn nhất. Vừa rồi Diệp Phàm đánh nát Thạch nhân, mảnh vạm bay ra bốn phương tầm hướng, Thực Kim Thú một ngụm nuốt vào màn sương máu bay về phía hắn, không ngờ bên trong có ẩn chứa một miếng nhỏ Tiên Lệ Lục Kim.
Đó là báu vật chứa bên trong Thánh Linh, đáng tiếc còn chưa thông linh, cũng không có hóa thành binh khí mà chỉ xuất ra đạo văn, bằng không thực lực của Thạch nhân hắn sẽ còn khĩing bố hơn.
Lúc trước trên Chân Hoàng Lâu ở Hoàng Kim Thất Thành, khi Diệp Phàm giàng co cũng Thánh Linh, đã nhìn thấy một con mắt của hắn giống như lục kim, nhiều năm qua đã bị hắn luyện hóa vào Tiên Thai, nuôi dưỡng để trở thành binh khí.
Diệp Phàm tung một quyền đánh nổ tung Thánh Linh vừa rồi, nhất thời vô ý, măc cho nó bay đi, bi Thưc Kim Thú nuốt gọn.
- Hắc hắc, sát!
Thực Kim Thú cười lạnh, cũng quần hùng cũng nhau bức tới gần phía trước.
- Vật đó lây dính thần lực của ta ngươi cũng dám nuốt gọn?
Diệp Phàm quát lạnh. Vừa rồi hắn đã nhận ra động tác của Thực Kim Thú, lập tức vận chuyển bí quyết chữ “Binh”, toàn thân thần lực sôi trào.
“Keng “
Thực Kim Thú chấn động mãnh liệt, toàn thân run lấy bẩy. Ở trong bộ vị ngực của hắn một cây lục kim bằng cỡ hạt nhàn bay ra, như là một mũi mâu xé rách thân thể hắn.
Kế tiếp tiếng kiếm ngân “boong boong” không dứt bên tai, khối lục kim nhỏ này như là một thanh thiên đạo kiếm, chém ngang bổ dọc, thiếu chút nữa chém Thực Kim Thú thành mảnh vụn.
Không thể không nói, nó là một con cổ thủ khủng bố, có được thể chất không tầm thường, rất nhanh hòa tan bản thân mình, các bộ vị tổn hại trong nháy mắt đúc lại hoàn hảo không tổn hao gì.
Hơn nữa đúng lúc này những người khác ra tay, Kim Xà đại lang quân bức tới gần, Tang Cổ hậu đại của Thần Ma thái cổ từng bước một tiến lên, hai đại chí tôn cường đại tuyệt thế này, mang đến cho người ta cảm giác áp bức cường đại.
Quần hùng ra tay, chặt đứt ánh sáng công phạt của Diệp Phàm, tuy nhiên khối lục kim bay đi kia bị hắn thu lấy vào tay.
- Cái này còn chưa đủ!
Diệp Phàm thét dài một tiếng, toàn thân màu vàng bùng phát thần quang hừng hực. Như là Thiên Đế hạ phàm, huyết khí bùng nổ trong nháy mắt tăng lên một mảng lớn. chiến lực mạnh nhất hiển lộ ra hết không thể nghi ngờ.
Lại một lần nữa vận chuyển bí quyết chữ “Binh”, Thực Kim Thú hét thảm một tiếng, mũi gai nhọn Long Văn Hắc Kim trong bàn tay phải hắn đâm loạn làm cho toàn thân hẳn đầy vết thương.
- Đoạn, Diệt, Tuỵệt!
Hắn rống to, cuối cùng ổn định lại thân thể. Mũi sai Long Văn Hắc Kim nóng chảy hòa tan, trở thành một bộ phận thân thể hắn.
Lúc này, mọi người đều tăng cao lòng cảnh giác, địch thủ này không thể luận theo lẽ thường, thủ đoạn cực kỳ đáng sợ và mạnh mẽ tuyệt đối, ra ngoài dự đoán của mọi người.
Thánh thể Nhân tộc sẽ vô địch sao? vấn đề này là một tảng đá lớn đè nặng ở trong lòng mỗi người, loại cường thế cũng khí phách này khiến mọi người rúng đỏng cũng kinh sơ!
- Ta đến gặp ngươi!
Kim Xà đại lang quân cường thế xuất kích.
“Ầm!”
Cách không một kích. Trời long đất lở, đám mây tán loạn, xà khí màu vàng mờ mịt cuốn lên vòm trời, như là sóng biển ba đào.
Kim Xà đại lang quân có thần uy tuyệt thế, là nhân vật tuyệt đỉnh đi lên cổ lộ. Hắn luyện Đằng Xà Hóa Thần thiên công đến cảnh giới nhất định, nguyên thần, thân thể đều cực kỳ cường đại.
- Chư vị nói lời vô nghĩa với hắn làm chi, cũng tiến lên giết hắn. Hắn chỉ trong vài chiêu giết địch là bởi vì thiêu đốt hết toàn lực, dưới tình huống bình thường không có khả năng làm được. Sát!
Có người khác kêu to.
- Nếu muốn lấy nhiều khi ít, phải hỏi qua Bàng gia! Quét sạch từng người các ngươi!
Bàng Bác thét dài, như bay mà tới, tiếp theo đám Long Mã cũng tới rồi.
- Chỉ bàng mấy người các ngươi này sao?
Tang Cổ hậu đại của Thần Ma thái cổ lạnh lùng tiến lên, dấu chân từng bước một, đạp ghi dấu trên hư không, lưu lại văn lạc đại đạo, làm cho vòm trời đều rung chuyển.
Ở phía sau sáu chừng sáu bảy người theo lại đây, mỗi người đều vô cùng cường đại, là đồng minh của Tang Cổ.
- Thánh thể Nhân tộc! Các ngươi xong rồi. Mặc dù ngươi có Nguyên Thuật cũng không được!
Có người kêu lớn.
Bọn họ không tin, nhiều người như vậy hợp cũng một chỗ còn không giết chết được đám Diệp Phàm. Bàng Bác kia. Trong mười hai thánh giả ngoại trừ Long Mã, cảnh giới cũng không cao, bọn họ không sợ.
- Diệp Phàm! Ngày tàn của ngươi tới rồi, ta phải cắt đầu của ngươi, tế điện trước y quan của huynh trường ta!
Kim Xà tam lang quân rống to.
Nhưng mà cũng không phải như tưởng tượng của mọi người, có người lui ra phía sau, vẫn chưa tiến lên: Cửu Nhàn Bích Thiềm, Cổ Kim Bằng thần sắc hờ hừng vọt qua một bên, lên tiếng nói với Cơ Tử Nguyệt:
- Chúng ta ân oán rõ ràng, ngày khác sẽ huyết chiến với Thánh thể Nhân tộc, phân tranh cao thấp!
Hai người này nói xong liền rời khỏi nơi đây.
Bên kia, Thiên Lang đầu bạc thần sắc biến đổi không chừng, rồi sau đó quay ngườì lại cũng rời đi, bởi vì bất kể như thế nào hẳn cũng sẽ không liên thủ với Kim Xà bộ tộc, cùng với như thế, thà rằng hắn sóng vai cũng Diệp Phàm chiến một trận.
Hiển nhiên, điều đó không có khả năng. Cơ Tử Nguyệt thiết kế lừa gạt bọn họ, hắn ẩn nhẫn không phát tác, lựa chọn rời đi ở trong bóng tối ngấm ngầm theo dõi.
Bên phía Cơ Tử Nguyệt này có ba đại cường giả đi tới, lựa chọn liên thủ với đám người đối diện, muốn chinh phạt Diệp Phàm.
- Hôm nay ta phải đại khai sát giới, nếm thử hương vị máu của Thánh thể Nhân tộc!
Kim Xà tam lang quân cười giọng âm trầm, lộ ra một miệng răng nanh trắng như tuyết, sắc bén khiếp người.
Ước chừng có mười mấy người vây đến phía trước, muốn săn giết Diệp Phàm. Mỗi người đều tự bày ra thủ đoạn mạnh mẽ tuyệt đối.
- Phải không, lấy nhiều khi ít, bổn tọa tối không sợ chính là chuyện này!
Long Mã hí lên một tiếng, trên đầu vọt lên một cỗ thanh khí, trong phút chốc hóa sinh ra một chính mình khác.
- Bàng gia cũng vui lòng bồi tiếp!
Bàng Bác nói xong, cũng thi triển loại bí thuật Nhất Khí Hóa Tam Thanh này, đạo thân hiến hóa, cũng chân thân hắn giống nhau như đúc, khôi vĩ hữu lực, như là một Thiên Vương hạ giới.
Xoát!
Trên đầu Diệp Phàm cũng như thế, thanh khí tụ tập, hóa ra đạo thân, huyết khí màu vàng mênh mông, bễ nghễ thiên hạ.
Gần như chỉ trong nháy mất. nhiều ra ba vị đại cao thủ, sáu thân thể cũng tồn tại vô cùng áp bức. Mọi người đều có thể cảm giác được, thực lực của những đạo thân này không khác gì chân thân của chúng.
Gần như đồng thời ngay lúc đó, Cơ Tử Nguyệt mỉm cười tiến lên lộ ra một đôi hàng ráng sáng lóng lánh, cùng lúc đó Tiểu Bất Điểm Thiếm Điện Hoàng Điếu hóa thành lôi điện hừng hực bay tới, lại làm cho mọi người cả kinh.
Thực lực chân chính của họ vừa hiện ra, vòm trời tứ phương đều rung chuyển, dĩ nhiên là đại cao thủ. là cường giả trong chí tôn trẻ tuổi.
Cứ như vậy, lực lượng đối lập biến đổi nhanh chóng. Tuy rằng bên Diệp Phàm nhân số không bằng đối phương, nhưng khủng bố tuyệt đối, hơn nữa Nguyên Thiên Thần Trận của Diệp Phàm đang phát sáng lan tràn về hướng mọi người.
- Không xong!
Phía đối diện có người kêu lên sợ hãi.
- Sát!
Diệp Phàm rống to một tiếng, dẫn mọi người công tới phía trước.
Hoàn toàn trái ngược. toàn trường quần hùng vây săn không có hình thành, nhân số bên ít lại như mãnh hổ xổng chuồng, khí phách khôn cũng, như ngàn quân quét ngang tới.
- Muốn nếm mùi vị Thánh huyết ta, ngươì có mạng để nếm sao?!
Chân thân của Diệp Phàm phóng thẳng tới phía Kim Xà tam lang quân.