Hơn nữa, chí tôn Luân Hồi tin tưởng, Thạch Hoàng sẽ đánh vào được, đến lúc đó hắn sẽ không còn bị động tác chiến ở trong trận, mà phải xé rách “Hư Không”, kết liễu ân oán cả đời, và uống máu Đế.
“Hư Không” trầm mặc ít lời, không nói một lời nào, dáng người bậc trung, dung mạo bình thường, dáng vẻ trầm mặc, làm cho hắn thoạt nhìn ở trong sự bình thường đó có một loại siêu phàm.
Hết thảy điều “Hư Không” hắn làm xứng đáng để chúng sinh cảm niệm. Không cần nói thêm nhiều, việc hắn làm là đường đường chính chính, tỏa sáng muôn đời, nhất định sẽ khắc sâu trong lòng mỗi người, khiến mọi người cùng theo đau thương cộng minh.
“Ầm!”
Tiên kính chiếu rọi, chùm tia sáng như một dải tơ, công kích mãnh liệt chủ nhân Luân Hồi, đồng thời thiên bí thuật cấm kỵ của Hư Không tái hiện. Hắn dùng tâm thi triển ra cánh tay phải như là sắp nóng chảy, dùng sức cắt nứt ra phía trước. Một cái khe lớn hừng hực cháy lan tràn, làm cho cả thế giới chia làm hai nửa, quyết phải chém thân thể chí tôn này làm hai đoạn.
- Là... Hư đoạn hai giới!
Chủ nhân Luân Hồi hừ lạnh một tiếng, hắn lại nhìn thấy bí thuật này. Năm đó chính là loại pháp quyết đáng sợ này đã phân tách thân thể và nguyên thần một vị chí tôn của Luân Hồi Hải, hòa tan ở trong hư vô. Quả nhiên là đáng sợ tới cực điểm, để lại ấn tượng khắc sâu cho hắn.
“Ầm ầm ầm!”
Thiên địa mờ mịt, một cái khe nứt thật lớn lan tràn, quang diễm như đại dương mênh mông tách ra hai giới, tách đoạn thiên địa, chia cắt vĩnh hằng, vỡ nát giam cầm của thời gian.
Đây là bí thuật cấm kỵ chân chính, lúc này tái hiện, ánh sáng chiếu rọi quá khứ, hiện tại, tương lai, chấn nhiếp khắp thế gian!
- A...
Chủ nhân Luân Hồi rống to, trong miệng phun ra ức vạn lũ tiên quang, đó là pháp và đạo của hắn, hóa thành một mảnh Tinh hà đồ chu thiên, là Thần liên trật tự đan vào, phi thường chói mắt.
Một bên ngăn ra hai giới, định phân tách hắn, bất kể chạy trốn tới đâu, đều sẽ bị tập trung.
Một bên phải bổ bầu trời, ngăn chặn chỗ hổng thiên địa, tiêu diệt tất cả pháp tắc, làm cho chính bản thân Hư Không chân chính biến thành không.
Giữa hai người chùm tia sáng mờ mịt, vô cùng chói mắt!
“Ầm!”
Tiên kính chấn động, chiếu xuống hào quang vô cùng tận, gia nhập trong trường đấu, vả lại đại trận vẫn còn, vẫn như cũ đang phát uy, cùng trấn áp tới phía trước.
“Phù” một tiếng, huyết quang bay lên, thân thể chủ nhân Luân Hồi bị kính quang đánh trúng, nhào lộn một cái bay ra ngoài, mà còn bị đại trận nghiền ép làm cho hắn chật vật không chịu nổi, thiếu chút nữa ngã dài trên mặt đất.
Bí thuật cấm kỵ Hư đoạn hai giới này vừa tấn công, chùm tia sáng rực rỡ quét trúng đầu vai hắn, cái khe nứt lớn khủng bố kia trực tiếp nuốt hết xương bả vai của hắn, máu tươi chảy đầm đia, làm hắn thiếu chút nữa bị bổ ra làm hai nửa!
Chủ nhân Luân Hồi kêu rên, thần sắc dữ tợn. Từ khi thành đạo chỉ có một trận chiến ngày hôm nay hắn phải chịu thiệt thòi như vậy. Với quá khứ hắn là vô địch cái thế, lần này không phải bại, mà là sỉ nhục.
Toàn thân hắn bùng phát tiên quang, chiến y do Vũ Hóa Thanh Kim luyện chế thành tỏa ra vạn đạo Thần hà, ức tia ráng màu tường hòa, cuồn cuộn mãnh liệt cuốn ra, chiến khí đáng sợ như đại dương quét ra ngoài, tàn sát btra bãi trong thiên địa!
Đó là pháp tắc căn nguyên của hắn đang gào thét. Ba giới luân hồi: quá khứ, hiện tại, tương lai luân phiên quét trúng “Hư Không”, chém cho “Hư Không” bay lên, máu tươi từ trong miệng phun trào, một ít xương trên thân thể biến hình.
Chí tôn liều mạng, chủ nhân Luân Hồi nổi giận, hoàn toàn cuồng bạo, như là trở lại buổi đêm trước khi hắn thành đạo kia, huyết chiến với đại địch khắp vũ trụ, tinh khí thần và ý chí chiến đấu tăng lên tới tuyệt đỉnh.
Mà giờ khắc này, nguyên thần hắn ù ù vang động, chiếu rọi ra hào quang bất hủ, đây là dấu hiệu báo trước bất cứ lúc nào sẽ tấn chức tới tuyệt đỉnh, hồi phục Đế vị ngày xưa!
Đương nhiên, hắn có chần chờ, đang khắc chế, dù sao làm như vậy cái giá phải trả quá lớn, sau một trận chiến qua đi, chính hắn tất nhiên cũng sẽ điêu tàn.
Đại chiến đang tiếp tục, “Hư Không” còn đang trong trạng thái trở nên mạnh, như là thật sự hồi phục, đánh cho chí tôn Luân Hồi máu vẩy ra. Tuy rằng thân thể không trọn vẹn có thể trong nháy mất chữa trị, nhưng để trị liệu thân thể Hoàng phải trả giá tinh khí đối với bọn họ mà nói quý giá đến đau lòng xót dạ.
- Ngươi có thể giết ta được sao?
Chủ nhân Luân Hồi cười tàn nhẫn.
- Thời đại hoang cổ, Hư Không có thể giết chí tôn, kiếp này giống nhau cũng có thể làm được!
“Hư Không” không dễ dàng lên tiếng, nhưng lần này lại miệng phun ra sát âm, âm vang vang động, chấn động vòm trời. Ở trước khi hắn kết thúc, lời hứa này phải thực hiện.
Vạn linh như có cảm ứng, không ngừng cầu nguyện. Cảm giác của họ hóa thành niệm lực mênh mông vọt tới, thêm vào trên người “Hư Không”, làm pháp tắc đạo Đế của hắn chiếu rọi ra thẳng tới thời cường thịnh huy hoàng ngày xưa.
Chúng sinh bi thuong kêu khóc, niệm lực là một loại gì đó kỳ diệu, “Hư Không” cảm ứng được bọn họ sợ hãi, tuyệt vọng, mà bọn họ dường như cũng nhìn thấy hết thảy ở nơi này.
Vạn linh dập đầu hướng về phía này cúng bái, không ngừng cầu nguyện, hóa thành niệm lực tiếp tục thêm vào mà đến, cầu nguyện cho Hư Không Đại đế chiến thắng hết thảy đối thủ.
“Phốc!”
Chí tôn Luân Hồi cảm giác như là đang đối mặt với Hư Không Đại đế của mười mấy vạn năm trước, mà không phải người thay thế. Một trận chiến này không ngờ lại gian nan như vậy, hắn mà lại cũng bị đánh cho nổ tung.
Một đóa lại một đóa hoa máu nở rộ. Trước bí thuật cấm kỵ của Hư Không, hắn bị thương nặng, thật sự nếu không hồi phục tới tuyệt đỉnh, có lẽ hắn sẽ ngã xuống ở trong này.
Có mấy người thấy tận mắt Đế và Hoàng bị người cắt đứt cánh tay, đánh nát thân thể, mà lúc này thật sự đang phát sinh!
“Hư Không” phải trấn sát chí tôn Luân Hồi, trong tuyệt vọng diệt thế này, khai sáng ra hy vọng duy nhất, lộ ra ánh rạng đông thắng lợi.
“Ầm!”
Phát sinh bùng nổ chấn nhiếp thế gian, mưa máu bay tán loạn, xương cốt bị gãy đoạn, chủ nhân Luân Hồi bay tung lên. “Hư Không” với Đế quyền gần như đánh hắn dập nát, làm cho thiên địa này đều gào thét.
Khoảnh khắc quay lại này, loại ánh mắt này với dao động nguyên thần độc nhất vô nhị của Hư Không Đại đế ngày xưa, gần như đều giống nhau, Hư Không Đại đế ẩn chứa trong máu của Cơ gia nhất mạch sống lại!
- A...
Chí tôn Luân Hồi gào rống. Toàn thân phát sáng, thất bại không phải lựa chọn của hắn, thiên hạ vô địch là tín niệm cả đời hắn, thà rằng phải trả cái giá thật lớn để trở lại tuyệt đỉnh, cũng phải giết chết Hư Không Đại đế, cho dù là cuối cùng chính hắn cũng chết đi!
Thế nhưng, bí thuật cấm kỵ của Hư Không thật đáng sợ, một chưởng chụp xuống hoàn vũ chấn động, hào quang rực rỡ của Tiên kính gần như cố định chủ nhân Luân Hồi, làm cho hắn không thể thuận lợi tiến hành, không thể thăng hoa.
“Ầm!”
Từng mảng lớn mưa máu bay tán loạn, Hư Không Đế quyền dung hợp cùng một chỗ với Tiên kính lại phát sáng, tan biến hết thảy ngăn cản, bao gồm chí tôn cổ đại!
- Lại một loại bí thuật cấm kỵ tối cao...
Chủ nhân Luân Hồi điều tiết trạng thái bản thân, con ngươi lạnh lẽo tới cực điểm, ra sức để chống lại.
Nhưng mà, đối mặt với người gần như trở thành Hư Không chân chính của ngày xưa, hắn rơi vào bị động cận kề tử vong, sắp sửa vạn kiếp bất phục.
Phù một tiếng, Hư Không Đế quyền dung hợp với Tiên kính đánh nát nửa thân người chí tôn Luân Hồi, hắn và một mảnh máu thịt bầy nhầy bay tung ra.
“Hư Không” đi tới phía trước định giết chết nguyên thần hắn. Mà lúc này, Đế trận, Tiên kính, “Hư Không” ba người đồng bộ, cùng một nhịp đập tất cả đều đạt tới tuyệt đỉnh, mạnh mẽ ngăn cản chủ nhân Luân Hồi trở lại tuyệt đỉnh, phải trong một kích cuối cùng này tiêu diệt hắn.
Điều này chắc chắn sẽ chấn động muôn đời, năm tháng cách đã dài lâu, Hư Không Đại đế được chúng sinh thức tỉnh lại, một lần nữa vì con dân của hắn chiến một trận, lại giết chết chí tôn cổ đại vô địch!
- Hư Không Đại đế bất kể là quá khứ hay hiện tại, bất kể là khi còn sống hay là sau khi chết, đều sẽ thủ hộ con dân của hắn, bình định náo động thập phương!
- Nhất định phải thành công a...
Đây là vạn linh kêu gọi, ý chí khắp vũ trụ đều thêm vào mà đến, làm cho chiến lực của “Hư Không” bùng phát. Tuy rằng tướng mạo bình thường, nhưng tư chất của Đại đế hiển lộ ra hết không thể nghi ngờ, trấn áp xuống sẽ tuyệt sát chí tôn Luân Hồi.
“Ầm!”
Một cây đại kích đen nhánh bổ vào trong trận, phá mở đại trận thành một lỗ hổng. Thạch Hoàng đánh phá tiến vào, lập tức trời sụp đất nứt, hắn giống như Ma Thần cái thế, con ngươi tỏa sáng lạnh lẽo, vung cây đại kích cắt đứt thiên địa, lưu lại trên lưng “Hư Không” một miệng vết thương đáng sợ, gần như sắp đứt rời, xương cốt đều bị cắt nứt ra.
Chủ nhân Luân Hồi đang bị thương nặng, nhưng lại tránh được một kích tất chết, đầu vỡ ra thêm một ít, nhưng bảo vệ được nguyên thần, từ trong vũng máu đứng lên, vừa chảy máu ròng ròng vừa phá lên cười tàn khốc.
- Hư Không! Ngươi thất bại trong gang tấc!
Trên mặt chủ nhân Luân Hồi tràn ngập vẻ tàn nhẫn, một chân đạp vỡ nát thiên địa, cùng với Thạch Hoàng hủy diệt tòa đại trận sớm đã xuất hiện vết rách này.
Đại trận chất liệu không tốt, Hư Không Đại đế năm đó cũng không đủ tiên liệu, trôi qua năm tháng dài lâu trận này tuy rằng không bị hủy, nhưng ở trong chiến đấu cấp bậc này, gặp phải mấy người tấn công, chung quy là sụp đổ.
“Hư Không” đối mặt với hai người, sau lưng máu tươi tuôn chảy, xương lộ cả ra, nhưng vẫn như trước là bộ dáng trầm mặc ít nói, cuối cùng chỉ nói một câu:
- Hư Không cả đời không thua kém bất cứ người nào!
Rồi sau đó, con ngươi hắn bùng phát ra hai chùm tia sáng hừng hực, đánh tới phía trước. Không ngờ lại muốn độc chiến với hai người!
Đột nhiên truyền đến tiếng cười lạnh lẽo, xuất hiện ba Ma Ảnh cái thế, chí tôn Quang Ám, chủ nhân Thần Khư, chí tôn Khí Thiên cùng nhau bức tới. Mỗi người đều cao lớn khiếp người, như là ba vị Ma Thần trước thời khai thiên lập địa, vừa đối chiến với binh khí Đế, vừa đánh lại đây.
- Đây chỉ là một khối thân thể Đế chân chính, trải qua tân sinh, ẩn chứa pháp tắc đạo của Đế tối quý giá, hai người các ngươi muốn độc chiếm sao?
Ba người này đằng đằng sát khí, bọn họ sớm đã bị thương, bị binh khí Đế đánh chém toàn thân đẫm máu, dù sao Đế binh nhiều lắm mà vẫn như cũ ép tới.
Hiển nhiên, bọn họ xem Hư Không Đại đế trở thành con mồi, phải tham dự vào trong đó, phải săn giết Đại đế!
Bọn họ đều cần tinh khí sinh mệnh, nếu như được cung cấp từ một Đại đế, đó chính là chuyện bổ sung tốt đẹp ngoài ý muốn, đối với bọn họ có chỗ tốt không còn gì bằng!
Hư Không thông qua niệm lực như biến kia có thể cảm ứng được vạn linh, mà vạn linh cũng có thể cảm ứng được tình cảnh của hắn, rất nhiều người hoảng sợ lớn tiếng bi thương gào khóc.
- Ai có thể sóng vai với Hư Không Đại đế chiến một trận?
- Ai có thể trợ giúp Hư Không Đại đế một tay! Trời xanh kia ngươi bất công biết bao, vì sao Hư Không Đại đế luôn phải đối mặt với nhiều đại địch như vậy, để Người phải giẫm lên vết xe đổ, lại phải huyết chiến cả đời cho đến chết sao?!
Cả thế gian bi ai đau thương!