Mục lục
Truyện Già Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ngươi cũng chỉ là một người hầu mà thôi, cũng dám tự phụ là chí tôn, gào thét với ta?

Bên trong Đế tháp do Vĩnh Hằng Lam Kim luyện chế thành, truyền ra một thanh âm lạnh lùng, rất không vui lóng.

Thân là một người sắp thành đạo, ở kiếp này sẽ nở rộ ra vầng sáng rực rỡ nhất, ngoại trừ chí tôn cổ đại ra hắn có thể hiệu lệnh khắp vũ trụ.

Ngày nay, dù là chí tôn cổ đại chân chính cũng không thể xem thường hắn như vậy, sẽ dành cho tôn trọng nhất định, mà một kỵ sĩ không đầu lại khiến trách như vậy, xem hắn như không có gì, làm cho hắn có cảm giác khinh người quá đáng.

- Ở trước mặt vùng cấm ít bày ra địa vị người chủ Thần Đình của ngươi đi! Đừng nói là ngươi còn chưa thành đạo, cho dù đúng thật là một Đại đế tới đây lại như thế nào, ngươi tính là cái gì chứ!

Lời nói của kỵ sĩ không đầu thật chua ngoa, căn bản là không có mảy may tình cảm, thậm chí có chút khắc nghiệt, nhưng lại nói rất tự nhiên, còn thật sự rất nghiêm túc, tuyệt không phải cố ý sỉ nhục đối phương.

Bởi vì ở trong lòng hắn xem ra, đây là sự thật!

- Hừ!

Trong Đế tháp truyền ra một tiếng hừ lạnh, khắp thiên địa đều sợ run một trận. Một cổ uy áp mãnh liệt cuốn tới phía trước.

Lập tức người hô ngựa hý, kỵ sĩ không đầu rống to một tiếng, đánh tới phía trước, Đế khí ngập trời!

Kỵ sĩ không đầu mặc thiết y màu đen, cao lớn thần võ, cầm trong tay chiến mâu màu đen lãnh liệt, có tư chất khuất phục thiên địa, đáng tiếc không có đầu, ở chỗ cổ của hắn còn dính không ít máu loãng.

Ở dưới thân hắn là một con ngựa đá cao lớn, lắc đầu vẫy đuôi, ngẩng đầu hí dài, cường đại làm cho người ta sợ hãi, vó chân đá như cái mâm, mỗi một lần hạ xuống đều đạp nứt toạt hư không.

Một người một ngựa phóng vọt tới phía trước, chấn động khắp mặt đất Đông Hoang. Tuy rằng sát khí bị Bất Tử Sơn ngăn cách, chỉ giới hạn ở trong này, nhưng vẫn như cũ có một loại khí tức cuồn cuộn mãnh liệt, không hủy vạn vật non sông nhưng có thể thổi quét khắp thế gian.

Đế chiến!

Mọi người đều hoảng sợ đến ngây người, tất cả đều nhìn về phía khu vực đó, quả thực không thể tin được hết thảy, cả thế gian đều khiếp sợ!

Tuy rằng phần đông người cũng chưa từng thấy tận mắt Đế giả, cũng chưa từng cảm nhận qua loại dao động này, nhưng ngay trong khoảnh khắc này bọn họ liền biết, đó chính là Đế giả, không giống bình thường, có một loại lực lượng vượt qua luân hồi, làm cho tiềm thức của họ thức tỉnh, ý thức được đẳng cấp này.

- Đã xảy ra chuyện gì, chân chính bùng nổ đế chiến à?

Mọi người kinh sợ, tất cả đều nhìn ra xa xa với ánh mắt khó tin.

Nếu không có Bất Tử Sơn ngăn cách sát khí, thế gian này nhất định phải hồng thủy màu máu ngập trời, vạn linh thây cốt chất thành núi. Đây là Đế giả quá mức khủng bố, không thể chống lại.

- Đây... hẳn là Chuẩn đế chiến chân chính!

Có Đại Thánh làm ra phán đoán, tim đập “thỉnh thịch”, dính một chữ Đế thật sự có thể dùng Đế Chiến để hình dung, vượt hơn xa bọn họ. Căn bản là không phải cách mấy cấp bực.

Mà nếu Diệp Phàm có mặt ở đây cũng nhất định phải khiếp sợ: Chuẩn đế chân chính là lão Đằng Xà sao có thể sánh bằng? Nếu nói lão có thực lực như vậy, thật sự là quá đề cao lão rồi.

Chuẩn đế, dính chỉ có một chữ Đế đúng thật là hơn kém như trời và đất, đó là một không gian mới tinh không thể vượt qua!

“Ầm!”

Bất Tử Sơn nơi đó, kỵ sĩ không đầu một người ra tay mà như thiên quân vạn mã chen chúc lao xuống, vùng đất hoang dã ở phụ cận không việc gì, nhưng sớm xé rách bầu trời, đánh ra tới Vực ngoại, làm cho rất nhiều hành tinh nhỏ vỡ nát!

Con ngựa đá dưới thân hắn có rất nhiều bộ phận đều hóa thành máu thịt, khủng bố ngập trời, không gì sánh nổi, cũng phóng thích ra từng đợt từng đợt khí cơ khủng bố.

Một trận chiến này, nếu đổi lại là Đại Thánh tới đây, khẳng định đều bị diệt toàn bộ, đến bao nhiêu chết bấy nhiêu, căn bản là không đủ để giết!

Mà đây còn chỉ là Chuẩn đế mà thôi, không phải là Đại đế chân chính!

“Ầm” một tiếng, Đế tháp do Vĩnh Hằng Lam Kim luyện chế thành hạ xuống, không ngừng phóng lớn, đè ép cho ky sĩ không đầu cùng với con chiến mã kia lảo đảo không thôi, hư không nổ tung.



Đây là Đế uy không thể chịu đựng, là một loại uy nghiêm quảng đại. Đế chủ của Thần Đình phẫn nộ lên rồi, không hề cố kỵ cấm địa Sinh Mệnh Bất Tử Sơn, bắt đầu cường thế ra tay.

Kỵ sĩ không đầu cũng không phải là chí tôn, chỉ là một người hầu bị phong ấn để thủ hộ trọng địa trọng yếu của Bất Tử Sơn mà thôi. Tuy rằng hắn chí cường, có thể quét ngang kẻ địch ở nhân gian, nhưng Đế chủ hiển nhiên vượt qua phạm trù này, loại lực lượng này không thuộc nhân gian, sắp có khả năng đến gần chí tôn, không phải hắn có năng lực đánh diệt!

“Ầm!”

Đế tháp Vĩnh Hằng Lam Kim luyện chế thành lay động kịch liệt, bản thân ba mươi ba tầng tháp như là ngưng kết cùng một chỗ với ba mươi ba tầng trời, có được lực lượng hủy diệt tinh tú đầy trời.

Vả lại mẫu khí như tinh hà, cộng tất cả ba mươi ba dải, mờ mịt một mảnh đập xuống dưới, mỗi một lũ đều nặng như ức vạn quân, không ai có thể chịu nổi.

- Rống!

Vô đầu Chuẩn đế rống to, dưới thân con ngựa đá Thánh Linh cũng phát ra thần uy, cùng chung sức với hắn chống lại. Đáng tiếc vẫn còn kém một bậc không chống lại được, toàn thân bị áp lực nứt nẻ, ngay cả giáp trụ màu đen kia đều sắp vỡ ra, còn cây chiến mâu cũng gào thét không thôi.

-Hừ!

Đột nhiên truyền đến một tiếng hừ lạnh! Là từ trong cổ địa thần bí trung tâm Bất Tử Sơn kia chấn ra. Cả tòa Đế tháp như tia chớp bổ xuống liền lay động một trận kịch liệt, Vĩnh Hằng Lam Kim tỏa hào quang rực rỡ, bay xéo ra ngoài.

Kỵ sĩ không đầu giãy thoát ra, huyết khí toàn thân thiêu đốt, khoảnh khắc phục hồi như cũ, vừa muốn vọt tới.

Nhưng trong vùng cấm phát ra một đạo thần niệm ngăn cản hắn, hơn nữa có một dao động tự mình vươn ra, đè xuống hướng Đế tháp, làm cho nơi này “ù ù” vang động.

Người chủ Thần Đỉnh lập tức hết hồn, quát to:

- Ta cũng không có lòng mạo phạm, cũng không muốn kết thù kết oán cùng các ngươi! Cũng chỉ là đi đường ngang qua nơi đây mà thôi, cần gì phải hùng hổ dọa người như thế?!

- Có hay không có chính ngươi tự biết! Ngay cả Bất Tử Sơn Thần Dược đều muốn ngấp nghé, ngươi còn nghĩ đặt chí tôn cổ đại ở trong mắt sao?

Truyền đến thanh âm lạnh lùng của kỵ sĩ không đầu.

Ngày nay, chí tôn cổ đại đã thức tỉnh không phải như quá khứ, Thần Dược một lần nữa có chủ, không thể dễ dàng tha thứ bất luận kẻ nào tới đây khinh nhờn và hiển lộ uy nghiêm của mình.

Ở trong lòng kỵ sĩ không đầu xem ra, Đế chủ đây là đang muốn hiển lộ thực lực của chính mình dắn mặt rất nhiều cường giả trong vũ trụ, là muốn tạo chãn đệm lót chân ngày sau thống nhất vũ trụ. Nên nhất định phải ép ngược hắn trở về.

“Ầm!”

Dao động đại đạo khủng bố thổi quét tinh tú trên bầu trời, rất nhiều tinh tú trên Vực ngoại đều rung chuyển, mà khu vực mặt đất này vẫn còn được cố định, không có mảy may lay động chút nào.

Phàm nhân không biết, nhưng chư thánh lại cảm nhận được rõ ràng, từ đầu lạnh đến chân: Loại uy thế này quá mức đáng sợ, vượt qua hiểu biết của họ, lấy gì để tranh đấu, vĩnh viễn cũng không có hy vọng.

Tiên lộ nếu như mở ra, bọn họ ngay cả đục nước béo cỏ đều không được, cũng chỉ có thể chờ đợi chí tôn cổ đại trở ra mới có thể hành động, chênh lệch thật sự quá lớn, đây là khác nhau một trời một vực!

Đế tháp gào thét run lẩy bẩy, mặt trên xuất hiện vết rạn nứt. Đế chủ ở trong đó cũng không ngăn được, sắp bị chộp bắt ra.

“Ầm!”

Một đạo quang ảnh trực tiếp bị bức bay ra, mà tồn tại trong Bất Tử Sơn cũng không có hiện thân chi ở trong cổ địa xa xa, mà đã có thần uy cái thế như vậy. Quả thực khiến mọi người khiếp sợ.

Thân ảnh bay ra này rất mông lung mờ ảo, thậm chí hơi mờ nhạt, cũng không chân thật là Đế chủ, không phải là chân thân của hắn, mà chỉ là một đạo thần niệm mà thôi!

Các Đại Thánh ở khu vực này lại một lần nữa hoảng hồn, Đế chủ này cũng thật quá cao thâm đi! Chân thân chưa tới chỉ thần thức đã có lực lượng cái thế như vậy, có thể đối địch với kỵ sĩ không đầu, thật khiến mọi người rúng động trong lòng!

Khó trách người chủ của Thần Đỉnh sung túc mạnh mẽ như vậy, thật sự rất mạnh! Chân thân nếu đến đây chẳng lẽ còn thật sự có thể chiến một trận với chí tôn cổ đại hay sao?

Chí tôn trong Bất Tử Sơn cũng không có lập tức ra tay giết chết hắn, mà là đang quan sát, dường như cảm nhận được cái gì, dao động vẫn chưa lập tức ập tới đây, ngược lại quét mắt nhìn về phía phương xa.

- Tiền bối chí tôn! Ta vô tình mạo phạm, hết thảy chuyện này đều là hiểu lầm mà thôi!

Giờ khắc này Đế chủ hạ rất thấp tư thái, còn thật sự nghiêm túc giải thích.



Nhưng mà, kỵ sĩ không đầu lại rất phản cảm, nhiều thế hệ hắn thủ hộ chỗ này, hận nhất là người như vậy.

Chí tôn trong Bất Tử Sơn cũng không có nói một câu gì, dường như là tự thị thân phận cao. Cuối cùng hắn ra tay, một lũ dao động đánh úp lại, có đại đạo mảnh nhỏ thiên địa trực tiếp tạm thời hợp thành một bàn tay to, một tay chụp bắt lấy đạo thần thức của Đế chủ, cứ như vậy nắm lấy.

Mọi người đều hoảng sợ! Vị chủ nhân vùng cấm này từ đầu đến cuối cùng không có xuất hiện, cứ như vậy dễ dàng chụp bắt thần thức có được chiến lực cấp Chuẩn đế, chênh lệch quá lớn, quả thực quá mức khủng bố.

- Ta nói ngươi một tiếng tiền bối chí tôn, nhưng cũng không sợ ngươi! Thực tưởng rằng ngươi vẫn là kẻ thành đạo ngày xưa hay sao?

Người chủ Thần Đỉnh với Thần âm hét lớn. Không ngờ lại rất cường thế.

Mọi người đều ngây dại: lại có người như vậy, dám khiến trách chí tôn cổ đại.

- Ngươi đây là đang khiêu khích uy nghiêm của chí tôn sao?!

Kỵ sĩ không đầu hét lớn.

- Cái gì chí tôn? Đại đế cùng Cổ Hoàng chân chính đều đã chết!

Chủ nhân của Thần Đình rống to, thanh âm chấn động khắp Bắc Đẩu Tinh Vực, chấn nhiếp mọi người đều sợ run.

Đây là ý gì, hắn phủ định tất cả cấm địa Sinh Mệnh hay sao?

Đó chỉ là bàn tay to do mảnh nhỏ đại đạo trong thiên địa tạm thời hóa thành cũng không có lập tức bóp lại, mà để mặc cho hắn nói ra, không một chút dao động, tính nhẫn nại thật tốt.

- Ta thừa nhận, khi chủ nhân vùng cấm liều mạng, có thể trở lại trạng thái chí cường của trước kia, như trước sẽ là thiên hạ vô địch! Nhưng mà bọn họ dám sao? Có thể có một lần, hay là hai lần cơ hội như vậy? Sau đó sẽ phát sinh cái gì, chính trong lòng bọn họ tự biết rõ!

Người chủ của Thần Đình hét lớn.

Tin tức này không thể nghi ngờ là mang tính chấn động dữ dội, người bình thường như thế nào hiểu biết những điều này, không thể tưởng được lúc này một vị sắp thành đạo lại nói ra bí mật như vậy.

- Ở trong ngày thường, bọn họ ngay cả so với chân thân cường đại của ta, cũng sẽ không chênh lệch bao nhiêu. Bọn họ trở lại đỉnh phong huy hoàng nhất của ngày xưa, cũng chỉ chờ tới khi Tiên lộ bắt đầu mới dám tiêu xài. Trước thời điếm đó thực dám đi giết chân thân của ta sao? Không dám! Ta nước giếng không phạm nước sông với các ngươi, cũng không muốn là địch, nếu ép bức quá, ta cũng không sợ!

Người chủ Thần Đình phát ra lời nói ngoan độc, hoàn toàn là bất chấp tất cả. Trên thế gian này chỉ sợ cũng chỉ có hắn người sắp chứng đạo mới dám nói như thế!

“Phốc!”

Chủ nhân của Bất Tử Sơn dùng hành động thực tế để trả lời: bàn tay đại đạo tạm thời kia khép lại, trực tiếp nghiền nát thần thức của hắn thành mảnh nhỏ, hóa thành tro bụi.

Quá mức cường đại, cái thế vô địch! Chủ nhân của vùng cấm căn bản là không thể chống lại, Đế chủ cường đại như vậy cũng không có làm cho hắn nhích động chút nào, chỉ trực tiếp dùng mảnh nhỏ đạo tắc trong thiên địa gạt bỏ.

Kỵ sĩ không đầu định tiến lên lấy tòa Đế tháp Vĩnh Hằng Lam Kim luyện chế thành kia, thu vào trong Bất Tử Sơn. Nhưng mà, ngay khoảnh khắc đó còn có mấy đạo thần niệm cường đại dò xét đến, như Thần ma hồng hoang, như chí tôn Tiên giới, chấn động cho hắn không chịu được run rẩy.

Không chỉ một vị chí tôn ra tay, muốn lấy đi Đế tháp Vĩnh Hằng Lam Kim kia, không hề nghi ngờ đều là đến từ các đại cấm địa Sinh Mệnh. Đây là tiên liệu, làm cho Đại đế cổ đều phải động tâm!


“Ầm!”


Nhưng mà, không biết là ai ra tay lôi kéo, cái tháp này bị đánh bay đi. Vả lại không chỉ là một cổ lực đạo tác dụng trên nó, liền trực tiếp từ Trung Vực bay vèo vào Nam Vực.


Tòa tháp này phát ra lam quang chói mắt, vĩnh hằng bất diệt, rực rỡ loá mắt, như là đang bốc cháy lên, rồi lại rơi vào trong cấm địa Thái cổ!


Hiển nhiên, có chí tôn muốn dò xét sau khi vùng cấm đổi chủ thực lực rốt cuộc như thế nào!


“Bốp!”


Vượt quá tưởng tượng của mọi người, chủ nhân trong cấm địa Thái cổ hoàn toàn không thèm để ý tới, không muốn chiếm đoạt tòa tháp, không muốn lún vào vũng lầy, mà là một cái tát đánh ra, thanh âm giòn tan. (ở đây T/g ghi là nữ nhân, có lẽ lầm, nên đổi lại chủ nhân... )


Ngay sau đó vang lên tiếng nứt vỡ, Đế tháp do Vĩnh Hằng Lam Kim luyện chế thành vỡ nát, hóa thành một mảng mưa ánh sáng màu lam cực lớn bay tung tóe ra Vực ngoại, làm cho rất nhiều tinh tú bị chấn thành bột mịn, rồi biến mất ở sâu trong vũ trụ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK