Mục lục
Truyện Già Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người chứng kiến đều cảm thấy hết thảy quá mức quỷ dị, một cái giếng cạn bị phong ấn từ muôn đời, từ thời đại thần thoại đến bây giờ yên lặng bao nhiêu vạn năm? Ngày nay mới vừa mở ra phong ấn, liền có sinh linh cường đại đi ra, thật sự không thể tưởng tượng.

Nhất là giếng cổ vỡ tan, rồi một đóa hoa sen trắng thật lớn bay lên, nở rộ thần quang trong màn sương máu và ma khí. Nó trắng nốn trong suốt, chung quanh là thây chất thành núi máu chảy thành sông, trông vừa yêu dị vừa thần bí.

Nó tản phát ra dao động quá mức khiếp người, trên hư không xuất hiện từng đạo vết rách, rồi lan tràn ra khắp cổ tinh, kế đó sau khi Thành thứ mười Nhân tộc nổ tung, trên bầu trời xuất hiện từng đợt sóng gợn.

- A...

Loại uy thế này vang dội cổ kim, có thể nói là cực kỳ đáng sợ, ngay cả Tà Thần cùng Thánh linh đều thối lui, không kìm nổi phát ra tiếng kêu to thảng thốt.

Mấy đại cao thủ chỉ huy bộ thuộc toàn bộ chạy trốn, đầu tiên là thông qua vực môn, dẫn dắt đại quân thối lui như sóng biển, không dám chậm trễ mảy may nào.

Vực ngoại, cường giả Nhân tộc cảm thấy lưng phát lạnh, dâng lên từng luồng hơi lạnh giá, đây là tà vật gì mà mấy vị Đại Thánh lại quá sợ chạy mất.

- Thật là đáng sợ, không thể ủ ra tiên dịch, lại dưỡng ra thần quỷ, đây là một hồi họa lớn!

Thanh Hoàng đạo nhân lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.

Ở niên đại Thần thoại, Đạo Tôn chém chết Thánh linh vô thượng, đem phong ấn trong giếng cổ, bày ra rất nhiều pháp trận. Đây giống như một cái hầm ủ rượu, đợi cho tinh hoa máu thịt của hắn chuyển hóa thành rượu tiên. Không nói tương lai có thể nuôi dưỡng ra một vị chí tôn của Nhân tộc hay không, nhưng tuyệt đối có thể giúp cho đạo hạnh của nhiều cường giả tăng lên một mảng lớn.

- Giếng cạn trở thành đất nhuộm máu, nảy sinh ra một cây ma liên đáng sợ, nên bọn họ tạm lánh mũi nhọn này, sau đó không lâu sẽ xuất hiện lại.

Thanh Hoàng đạo nhân đưa ra phán đoán như vậy.

Đóa hoa sen trắng kia bao bọc bên trong chính là máu thịt của vị Thánh linh ngày xưa, cũng là một kiện cổ khí, mới vừa xuất thế. Lúc này tổ khí đang trong trạng thái sống lại, thần chắn sát thần, phật chắn thí phật, ngay cả Đại Thánh cũng không thể tranh phong cùng nó.

- Cái gì? Máu thịt của Thánh linh kia còn giữ lại, đến nay còn không mục nát sao?

Diệp Phàm khiếp sợ hỏi.

Thanh Hoàng đạo nhân gật đầu, thần sắc ngưng trọng. Đó là một phần thân thể máu thịt của Thánh linh, năm đó cường đại đến tuyệt đỉnh, chỉ có Đạo Tôn ra tay mới trấn áp giết được hắn.

Trong đóa hoa sen ẩn chứa tiên huy, từ trong cánh hoa chảy ra từng tia từng tia máu, rực rỡ loá mắt. Tuy rằng chỉ chút ít, nhưng vô cùng chói mắt tràn ngập thần tính bất hủ.

Thần huyết được sinh ra từ máu thịt thân thể của Thánh linh.

Đến gần máu huyết cấp Đế ư? Đây là máu thịt của một Chuẩn đế, thậm chí là của tồn tại còn cường đại hơn bảo tồn đến nay.

Kế tiếp trong nửa tháng, cả viên cổ tinh đều lay động, đại đạo bị áp chế, phát ra tiếng tụng kinh của ba ngàn cổ Ma, biểu hiện sự khủng bố ngập trời.

- Đáng tiếc, một giọt tiên dịch cũng không có ủ ra được, mà lại dựng dục ra một hầm thần quỷ!

Thanh Hoàng đạo nhân rất không cam lòng cảm khái.

Chỉ cần một giọt mà thôi, là có thể giúp cho đạo hạnh của một người tinh tiến, có thể giúp một đứa trẻ xây dựng mầm móng đạo cơ, tương lai thành tựu không thể lường.

Đương nhiên, còn có thể sống lại da thịt xương cốt người, là bảo đan cứu mạng và bảo mạng.

Năm đó, Đạo Tôn muốn luyện hóa Thánh linh này, luyện trong một lò Thần Đan, chính là sắp trở thành một cây Bất Tử Thần Dược.

Đáng tiếc, thất bại trong gang tấc

Nửa tháng sau, dao động trên viên cổ tinh dần dần bình ổn lại, đóa hoa sen kia khép kín, bao bọc trong đó máu thịt Thánh linh và cổ khí, không còn phóng ra thần uy nữa.

Mà đúng lúc này, hai đại Thánh linh cùng Tà Thần rốt cục lại xuất hiện, mở ra tiến công mãnh liệt nhất.

Trên cổ tinh, đại quân dị tộc cuồn cuộn mãnh liệt, bọn chúng mang theo vô số cấm khí, lại khắc ra rất nhiều trận văn, đồng loạt trấn áp về hướng giếng cổ.

Đại chiến mở ra, trận chiến kinh thế tiến công giếng cổ tái mở màn.

- Ta cũng nên hành động rồi! Nghe nói có thể còn có chí cường giả của các tinh vực khác sẽ tới đây, một trận chiến này là hung là cát rất khó nói.

Thanh Hoàng đạo nhân chuyển thân mình một cái liền biến mất.

Nhân tộc có hộ đạo giả Thương Định ở thời khắc mấu chốt nhất ngăn chặn Tà Thần cùng Thánh linh, làm cho bọn họ tổn thất nặng ở trước giếng cổ.

Lão Phong Tử, Thanh Hoàng đạo nhân cấp số Đại Thánh này đương nhiên là chiến lực tối tuyệt đỉnh, kế tiếp dùng toàn lực ngăn cản bọn họ tới phía trước.

Đương nhiên, hộ đạo giả Nhân tộc không có khả năng trực tiếp ra tay, mà phải bắt giữ thời cơ chiến đấu, ở thời điểm mấu chốt nhất nhằm vào các Tà Thần thực hành một kiếm tuyệt sát phong hầu.

“Ầm!”



Đại chiến bắt đầu, Tà Thần, Thánh linh tất cả đều tấn công mở ra một con đường tới phía trước, tiến công giếng cổ, đánh ra từng mảng pháp tắc tinh lọc mưa máu đục ngầu.

Nhưng mà, trong giếng lập tức lao ra hai mươi mấy thân ảnh, mỗi người đều pháp lực ngập trời, tử khí cuồn cuộn, tất cả đều là thánh giả tử vong, cùng phối hợp phóng ra đối kháng.

- Chết đi!

Hỏa Linh Thương Viêm tuyệt thế quát to một tiếng, toàn thân đều nở rộ bảo huy vô cùng cường đại, từng cái ký hiệu cổ xưa chợt hiện ra trước thân thể hắn, rồi bay tới phía trước, tiến hành trấn áp.

“Phốc!”, “Phốc!”...

Từng luồng máu đen bay lên, liên tiếp bốn người cổ kia vỡ nát, trở thành một bãi máu đen, rồi tiêu biển trong Đại Nguyệt Pha.

- Ngao rống...

Dưới giếng cổ truyền lên tiếng rít gào đáng sợ, mấy đầu sinh linh khủng bố vọt lên, bọn chúng là từ màn sương máu ngưng tụ mà thành, mỗi một tên cực kỳ cường đại.

- Đây là máu huyết của tổ tiên Thánh linh ngưng tụ mà thành!

Ngao Mãng kêu to một tiếng, hít một hơi khí lạnh, cả thân thể lạnh giá.

Đó chính là máu huyết của người chạm đến Đế cảnh hóa thành ma quỷ, ngày nay đã thông linh, có được một chút pháp tắc trật tự của người đó khi còn sống, tuyệt đối khủng bố ngập trời.

Đây là thần quỷ trong giếng cổ dưỡng ra, thực lực của bọn họ có thể so với Đại Thánh, vừa hiện ra liền phóng vọt tới đánh giết, Thương Viêm, Ngao Mãng, cùng các Tà Thần rơi vào cảnh khổ chiến.

- Sát a...

Song phương triển khai chiến đấu kịch liệt, vô cùng thê thảm, đây là đối chọi gay gắt, trong giểng cổ dâng lên màn sương máu làm cho rất nhiều cổ thi đóng băng trong lòng đất đều sống lại, trở thành nô bộc liều mạng công sát tới phía trước. Dưới dẫn dắt của mấy đại Huyết Ma không ngừng thu gặt sinh mệnh.

Các chủng tộc trong tinh không thương vong thảm trọng, một lần bị bức rút đi đình chỉ công kích, nhưng vì hấp dẫn của cổ khí, bọn họ lại lần lượt quay lại, triển khai đại chiến giằng co kéo dài.

Bốn đại Tà Thần, hai đại Thánh linh liều mạng đối kháng với Huyết Ma, nhưng những người khác lại khó có thể chống đỡ được hai mươi mấy thân ảnh hùng vĩ trước hết đi ra từ giếng cổ kia. Trận chiến vô cùng đẫm máu.

Chiến tranh tới hồi gay cấn!

Thương Viêm cùng Ngao Mãng trong miệng không ngừng đọc chú ngữ, hy vọng có thể dẫn động tổ khí trong đóa sen trắng kia, lấy ra sử dụng. Đóa hoa sen run rẩy từng đợt, chảy ra từng tia từng tia máu, nhưng vẫn không buông mở ra.

- Thương Viêm huynh! Đẻ chúng ta tới đi!

Đột nhiên, một Tà Thần rống to, cả thân thể hắn hóa thành màu vàng mờ nhạt, trên đầu có bốn gương mặt như là một Thần linh vô cùng uy nghiêm.

“Ầm!”

Một cái Luyện Thần Hồ bay ra, thấu phát ra uy nghiêm bàng bạc. Mặc dù đứng rất xa trong tinh không, Diệp Phàm cũng rung động từng hồi, lộ ra thần sắc khiếp sợ.

Đây là một kiện Đế binh Cực Đạo!

Là một kiện binh khí Cực Đạo của một chủng tộc nào đó ở chỗ sâu trong tinh không nắm giữ. Khó trách Thanh Hoàng đạo nhân báo cho hắn biết, không đến vạn bất đắc dĩ không cần lộ ra cái đỉnh đồng xanh, bằng không sẽ bị Tà Thần cướp đi.

Những người này nắm giữ Đế binh tuyệt đối là vô địch, có thể quét ngang một cõi tinh không vũ trụ. Với cảnh giới hiện nay của hắn nắm trong tay cái đỉnh đồng xanh khẳng định còn chưa phải là đối thủ của họ.

Luyện Thần Hồ có màu xanh, sáng loáng chói mắt, tản phát ra uy áp của Đại đế cổ khiến người ta sợ run.

Đây là Đế binh với Vũ Hóa Thanh Kim luyện chế thành, mặt trên nó có một tầng sóng gợn như là tiên vỗ cánh bay lên trời, có được uy lực vô lượng.

Luyện Tiên Hồ, nó thuộc về Quang minh tộc, là một chủng tộc cường đại cực kỳ cổ xưa ở chỗ sâu trong tinh không, tộc đó sinh ra đầu có bốn gương mặt, cả thân thể có màu vàng mờ nhạt, cực kỳ uy nghiêm và cường đại.

Diệp Phàm sợ run, khi hắn ở Bắc Đẩu đã từng nhìn thấy chủng tộc này, thuộc một chủng loại trong vạn tộc thái cổ. Nhưng ở Bắc Đẩu Tinh Vực thì không có cường đại như vậy, ngay cả là một Vương tộc thái cổ đều không tính nữa là.

Không nghĩ tới, bọn họ ở chỗ sâu trong tinh không lại cường thể như vậy, địa vị được tôn sùng, mà lại có nắm giữ Cổ Hoàng binh Cực Đạo: Luyện Thần Hồ vô thượng.

Đại Thánh của tộc đó được xưng là Tà Thần, có thể nghĩ mà biết bọn họ khủng bố và cường đại tuyệt thế đến mức nào.

Cả vật thể Luyện Thần Hồ có màu vàng chanh, rực rỡ loá mắt, hiện lên từng đợt sóng gạn như lông chim, thần uy Cực Đạo nở rộ, miệng bình phun ra nuốt vào hào quang, muốn hút luôn đóa hoa sen trắng kia vào trong nó.

Giờ khắc này, cả cổ tinh nổ vang, như là sắp vỡ nát.

- Ngao rống...

Huyết Ma gào rống, bọn họ đột nhiên đều chìm vào trong đóa hoa sen, nơi đó cũng bộc phát ra uy thể khủng bố, nhưng lại không yếu chút nào so với thần uy của Cực Đạo.

“Keng”, “Keng”...



Một cánh lại một cánh hoa sen nở rộ, hơn nữa đang không ngừng biến thành lớn, trắng sáng óng ánh không tì vểt, tản phát ra từng đợt mùi thơm ngát.

Một trượng, mười trượng... ngàn trượng

Khi đóa hoa sen hoàn toàn nở rộ, đường kính đã đạt tới ngàn trượng, lộ ra máu thịt ở bên trong, hào quang thần huyết chọc thẳng lên trời cao, làm cho người không thể nhìn thẳng vào đó.

Khí tức tràn ngập so với Đại đế cổ không kém bao nhiêu, phi thường khủng bố, khiến người ta không kiềm nổi muổn quỳ bái.

- Đó là...

Mọi người đều như ngây dại, thấy được vật thể trong đóa hoa sen. Nhất là Thánh linh nhất tộc lại không kìm nổi kêu lớn.

Ở giữa đóa hoa sen trắng có một bàn tay khổng lồ, dài đến mấy trăm trượng, trong lòng bàn tay nắm một quả Thạch Lệnh, cả hai đều đang phóng ra thần uy vô thượng, giống như nửa tháng trước xuất thể như vậy, bẻ gãy nghiền nát, hủy diệt hết thảy mọi ngăn cản.

- Là một bàn tay của tổ tiên Thánh linh, có nắm cổ khí của ngài lưu lại!

Ngao Mãng kêu to, thần sắc kích động.

“Ầm!”

Nhưng mà, ngay lúc đó bàn tay to kia dựng đứng lên, cầm trong tay Thạch Lệnh bổ tới hướng Luyện Thần Hồ bên này, thần uy cái thế, dũng mãnh không thể đỡ.

Mọi người đều ngây dại, Tà Thần Quang minh tộc liều mạng vận chuyển Luyện Thần Hồ cho nó sống lại, phát ra uy nghiêm của Cổ Hoàng, đối kháng với bàn tay to cùng Thạch Lệnh khủng bố.

- Đó là Thánh linh vô thượng của thời đại thần thoại, mặc dù sớm bị giết chết muôn đời, nhưng đây là một bàn tay của hắn cầm Thạch Lệnh khi còn sống, nện xuống như vậy khó mà đối kháng!

DỊ tộc sợ hãi, kêu gào sợ hãi, mọi người đều đại loạn, chính là Ngao Mãng cùng Thương Viêm cũng đều là thần sắc thảm biển, bọn họ biết rõ vị tổ tiên kia rất khủng bố, nếu không phải vì cùng sinh một đời với Đạo Tôn, tuyệt đối là vô địch dưới tinh không!

“Ầm!”

Va chạm đáng sợ nhất đã xảy ra, Luyện Thần Hồ đối kháng với bàn tay khổng lồ cùng với Thạch Lệnh kia, giữa hai bên bùng phát ra hào quang rực rỡ, thổi quét cả viên cổ tinh.

- A...

Từng mảng tiếng kêu la thảm thiết! Một trong bốn đại Tà Thần bởi vì cách Luyện Thần Hồ hơi gần một chút, hắn cùng với đám chỉ huy bộ tộc dưới Thạch Lệnh bị đứt từng khúc, rồi sau đó nổ tung hóa thành màn sương máu.

Đại đế cổ không thể địch!

Tổ tiên Thánh linh cổ của thời đại thần thoại còn không phải là Đại đế, dù đã mất đi sinh mệnh, chỉ lưu lại một bàn tay, huy động Thạch Lệnh mà còn có uy thể bực này, chôn vùi một Tà Thần cùng cả bộ tộc, đây là loại lực lượng đáng sợ đến mức nào.

Ai cũng không nghĩ tới, bàn tay bị phong ấn đến sắp hóa thành một bãi máu, mất đi thần năng ngày xưa mà còn có thể khiếp người như thế, quả thực không thể tưởng tượng.

Vậy Đại đế chân chính rốt cuộc cường Đại đến cỡ nào chứ?

Thương Viêm, Ngao Mãng cùng ba Tà Thần khác, vội dùng Luyện Thần Hồ đối kháng, đồng thời dẫn dắt tộc nhân rất nhanh rút lui, trong lòng mỗi người đều rét run.

“Ầm!”

Ngoài Vực ngoại từng viên từng viên tiểu hành tinh nổ tung. Dưới thần uy của Cực Đạo không có gì có thể trường tồn, tất cả đều nổ tung như pháo hoa nở rộ.

Bởi vì, đây là nhân vật Đại Thánh tuyệt đỉnh toàn lực thúc động Để khí, dưới tiên uy không gì có thể kháng cự lại.

Mà viên Sinh mệnh cổ tinh này nếu không nhờ có các loại ấn ký của Đại đế cổ lưu lại, chỉ sợ ngay lần đầu tiên đã biến thành bột mịn. Nhưng dù vậy, cũng xuất hiện từng vét nứt, hiển nhiên sắp sửa giải thể.

“Ầm!”

Ngay khoảnh khắc Thánh linh cùng ba Tà Thần rời khỏi cổ tinh, một thân ảnh cuồng bá đột nhiên xuất hiện, tung một quyền đánh xuống, thần uy cái thế, đánh cho Ngao Mãng nổ tung, hóa thành đá vụn trộn lẫn trong màn mưa máu, lần này hắn không bao giờ... có thể sống lại được nữa.


- Ngươi dám!


Tà Thần của Quang minh tộc giận dữ, cử Luyện Thần Hồ định thu lấy hắn.


Nhưng mà, Lão Phong Tử nắm giữ bí quyết chữ “Hành”, cấp tốc chìm sâu vào vực môn, tiến vào chỗ sâu trong vũ trụ, biến mất.


- Tiên dịch! Chung quy cũng xuất hiện mấy giọt Tiên dịch!


Diệp Phàm giật mình kinh ngạc, hắn tu Nguyên Thuật thông thiên, có thể nhìn xuyên qua long mạch, thấy được ở chỗ sâu dưới giếng cổ vỡ nát kia có chất lỏng trong suốt nhỏ giọt xuống.


- Đây là tổ khí của Thánh linh nhất mạch ta. Trên Thạch Lệnh có ghi lại Bổ Thiên Đại Pháp, có thể giúp Thánh linh chúng ta đạt tới cảnh giới viên măn xuất thể trước thời hạn!


Thương Viêm nói, bất chấp tất cả, mượn Luyện Thần Hồ của Tà Thần quay lại tấn công giểng cổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK