Mục lục
Truyện Già Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Muốn bước chân vào cổ lộ thần thoại, ít nhất cần thu thập mười loại cổ huyết chí cường, tưới ở trên cửa phong ấn mới có thể mở ra!”

Đây là một bí tân Diệp Phàm bọn họ ở một chỗ cổ địa nghe được, làm cho đoàn người đều suy nghĩ xuất thần. HÓa ra mọi người đều chưa từng tiến vào cổ lộ thần thoại, vẫn như cũ ở trên cổ lộ hoàng kim.

Hết thảy đều bởi vì thời gian quá lâu rồi, ở bên ngoài sớm đã xa lạ với những cổ lộ hoang phế này, căn bản không biết tình huống, lầm cho rằng nơi đây là cổ lộ thần thoại.

Nếu không có một vị Hộ đạo giả Nhân tộc nói rõ. mọi người vẫn như cũ còn hiểu lầm. Tất cả tu sĩ cũng đều mới đi được nửa đường, mà nơi này cách cổ lộ thần thoại còn xa.

- Mười loại cổ huyết chí cường, điều kiện này thật đúng là hà khắc!

Long Mã căm hận nói.

- Không cần nôn nóng! Diệp tử tự mình đã mang theo một cổ, khẳng định vượt hơn xa tiêu chuẩn. Mà máu trên người ta hẳn không ra gì rồi!

Bàng Bác nói, hắn phỏng đoán được chân nghĩa của điều kiện này: là cần phải đi săn giết, chỉ có hạng người mạnh nhất mới có thể bước trên cổ lộ thần thoại.

Quả nhiên, sau đó không lâu có tin tức truyền đến, Ma Thần trong truyền thuyết thái cổ có một ít chủng tộc cường thế nhất, máu cua bọn họ đều tính ở trong đó.

- cũng tốt! Ta còn tường cần phải là những Bá huyết, Thánh huyết, Thần huyết này chứ!

Không ít người thở phào một cái, nói cách khác, gần như không có khả năng tiến vào cổ lộ thần thoại.

Hiện tại có lời đồn đãi, Sinh mệnh cổ thụ chân chính ở ngay trên đường đó.

Trong u ám bỗng truyền đến một chút ánh sáng mờ nhạt, lúc đầu tưởng là một viên tinh tú, nhưng theo thời gian qua dần dần đến gần, trong lòng đám người Diệp Phàm sinh ra báo động.

Cách từ rất xa nhưng cũng có thể cảm nhân được một mùi máu tanh. Đây là một con sinh linh, tất nhiên rất cường đại, bằng không sao có thể ở xa như vậy đã có thể làm cho mpi người rung động.

Vũ trụ rộng lớn không bờ bển, dưới tình huống bình thường đi lên trăm ngàn thế đều khó có thể đụng tới một sinh mệnh thể gì, nhưng ngày nay ở tinh vực này có điểm đặc biệt gì đó đã dẫn tới cường giả các tộc.

- Đây là một con sinh vật loại gì mà phát ra hào quang chói mắt như vậy, khẳng định rất khó đối phó đây!

Long Mã nhe răng nói:

- Chẳng lẽ có cổ huyết chúng ta cần?

Diệp Phàm bọn họ đã lên đường hơn mười ngày, đi vào một “khu săn bắn” thái cổ trong truyền thuyết. Trên đường đi cũng từng nhìn thấy qua vài tộc loại cường đại, nhưng đều kém cổ huyết một bâc. Ma nay, còn là lần đầu gặp được sinh vật kỳ bí này.

- Đúng thật là hướng tới phía chúng ta, ta cảm nhận được một cổ huyết khí cường đại, cuồn cuộn mãnh liệt, như là đạp trên thi thể hài cốt chúng sinh mà tới!

Hoàng kim sư tử lộ vẻ mặt ngưng trọng, toàn thân nó đều phát ra hào quang sáng rực như hoàng kim luyện chế thành, giống như một Thần minh thái cổ.

Mười hai thánh giả không có ngươi nào lương thiện, nhiều năm qua bọn họ sát sinh không ít. Sử dụng máu chiết xuất tiến hóa cổ thuật, mỗi người đều cường đại siêu cấp.

Ma lúc này ngay cả Hoàng kim sư tử kẻ nổi danh thân mình đẫm máu cua địch nhân đều động dung, có thể nghĩ mà biết cường địch phía trước khủng bố tới cỡ nào.

Con sinh vật này tốc độ rất nhanh, vọt thẳng tới hướng đoàn người bọn họ, huyết khí như đại dương cuồn cuộn mãnh liệt thổi quét tới bao phủ toàn bộ bọn họ ở bên trong.

- Quá bá đạo! Một người mà muốn giết toàn bộ chúng ta, thực nghĩ rẩng mình là Đại đế sao?!

Long Mã khó chịu, rít gào, phóng ra huyết khí bản thân.

Ngay tại đối diện, huyết khí cuồn cuộn càng cường đại hơn, tinh hà lay động, nhật nguyệt rung chuyển.

“Ầm!”

Xé rách vòm trời, uy nghiêm cường giả như biển mênh mông, phía trước dường như có một Ma Thần bễ nghễ, chí cường chí đại.

Mười mấy người Diệp Phàm, Bàng Bác đều hít ngược một hơi khí lạnh, đây là một con quái vật lớn, che phủ câ một vùng đất, có thể so với một khối vẫn thạch thật lớn. Trong bóng tối, một đôi ánh mắt lạnh như băng, như là từ Địa Ngục nhìn tới, âm hàn lành liệt, khiến người ta tuyệt vọng.

Mà đáng sợ nhất là trước xương trán nó có một chùm ánh sáng màu bạc. Giống như ngọn lứa thần đang nhảy lên. Đó là tinh thần lực chí cường gần như đã thực chất hóa. Trước đây, bọn họ nghĩ lầm là ánh sáng tinh tú, đến gần mới phát giác là thân thể của sinh vật cường đại này.

Nó như là một ngọn núi thái cổ, quá mức khổng lồ, từ trên nhìn xuống mọi người. Hình dạng dữ tợn của nó giống như một con nhện to lớn, nhưng tuyệt đối không có khả năng vì toàn thân nó phủ đầy vảy màu đen, lạnh tanh dọa khiếp tâm hồn người, mà còn có hơn một trăm đôi chân nhên, mỗi một cái phía sau cùng đều thẳng băng như một cây thần mâu.

Ngoại trừ thân thể mọc đầy vảy lạnh như băng, nó thật sự rất giống một con nhện to lớn như ngọn núi, cực kỳ khiếp người, toàn thân phát ra mùi máu tanh khiến mọi người khiếp sợ.



- Chẳng lẽ là... một chủng loại trong Ma Thần thái cổ?!

Thánh giả Hắc Hùng kinh dị, sắc mặt không ngừng biến hóa, nghĩ tới một ít truyền thuyết.

Có một loại sinh vật cổ xưa, có thể liều mạng huyết chiến VỚI chư Thần, đáng tiếc sớm đã bi diệt vong nhiều năm rồi. Tương truyền, chúng nó cường đại nhất khi có thể mpc ra hơn vạn chân, được xưng là Ma chu vạn chân, là một chủng loại trong Ma Thần thái cổ.

Con này còn lâu chưa đạt tới vạn chân, nhưng trăm chân cũng có thể có. Chủng tộc này không ngờ chưa bi diệt vong, quả thực khiến người ta kinh sợ.

Hiển nhiên, đây là một loại trong cổ huyết chí cường bọn hp cần cÓ!

Nó đạt tới cảnh giới Thánh Vương, nhưng chiến lực quyết không có khả năng suy đoán theo lẽ thường. Loại sinh vật cổ này có rất nhiều chú pháp, khó đối phó nhất là thân thể khổng lồ của nó, tưng khiến cho Thần tộc đều phải đau đầu.

- Nhân loại hiến tế đi!

Một đạo thần niệm cường đại truyền đến, giống như một gipng nói chân thật, làm cho vũ trụ ù ù vang động.

Trên người nó huyết khí cuồn cuộn, xem đoàn người Diệp Phàm bọn họ trở thành thức ăn, bảo bọn họ dâng lên sinh mệnh. Bởi vì ở thời thái cổ rất nhiều đại tộc đều phải cung phụng cho Ma Thần, tiến hành hiến tế cho bọn họ.

Bàng Bác cười lạnh, nói:

- Chúng ta vốn định trao đổi máu với ngươi, cùng đi vào cổ lộ thần thoại, hiện tại ngươi lại muốn tính mạng chúng ta? Ta thấy hay là ngươi tự mình chặt trăm chân xuống, hiến cho chúng ta đi!

“Xoạt!”

Một đạo ô quang lấp lánh cắt ngang qua vũ trụ, nhanh như tia chớp đâm tới Bàng Bác, thần lực cường đại tàn nhẫn mà quả quyết, khiến mọi ngươi không kiềm nổi sợ run.

Đây chỉ là một cái chân của Ma chu vạn chân, vươn thẳng ra như là một cây trường thương lạnh như băng, vô cùng sắc bén, đâm nứt toạt thiên địa, nhoáng một cái đã tới trước mặt Bàng Bác.

“Keng!”

Bàng Bác tung một quyền đánh ra, cứng rắn va cham với cái chân nhên này. Giống như sắt thép va vào nhau, thần năng cuồng bạo đánh cho hư không rách nát tả tơi.

- Yêu Đế Cửu Trảm: Diệt Hình!

Bàng Bác hét lớn, thi triển cổ thuật cường đại của mình, trong hai tròng mắt bắn ra hai con ngân long, bổ về phía cái đầu của Ma chu.

Ma chu chấn động, rất nhanh né tránh. Toàn thân nó phát ra huyết khí ngập trời, trong miệng rít gào, trăm chân đồng loạt tấn công, như là cả trăm cây Thần mâu đen nhánh cùng một lúc đâm thẩng tới Bàng Bác.

Chân nhên sắc bén đâm tới, phát ra khí tức lanh căm căm, giống như vạn kiếm xuyên tim, khiến ngươi ta tuyệt vọng.

Hai con ngân long va chạm cùng vô số Thần mâu, bắn ra đổm lửa rực rỡ, phát ra sát khí lãnh liêt. Hai bên công kích kich liêt, quyết chiến sinh tử.

Thân mình Bàng Bác chấn động mãnh liệt, khóe miệng trào máu ra, bắn lui ra vạn trượng xa. Con quái vật lớn thật khủng bố, ở trong cùng cấp Thánh Vương đều là tuyệt đỉnh, so với hắn còn cao hơn mấy tiểu cảnh giới.

Ở đối diện, con Ma chu có một số chân bị chém đứt, máu tuôn rơi xuống, làm cho ánh mắt nó càng lạnh lẽo, dán mắt nhìn chằm chằm đám người Bàng Bác. LÚc này nó biết là đã đụng phải nhân loại phi phàm.

- Thần Thương!

Bàng Bác hét lớn, thi triển ra một trảm khác của Yêu Đế Cửu Trảm. Ngay xương trán hắn phát ra hào quang mãnh liệt, bắn ra từng đợt từng đợt tiên quang sắc bén.

Ma chu thống khổ gào rống, kịch liệt tránh né. Nguyên thần bi một lần tập kích, nhưng chùm ngọn lửa trước xương trán nó thật đáng sợ, thiêu đốt hừng hực xua tan một kích của Bàng Bác, đã vây suýt nữa còn tạo thành phản phệ.

Thấy vây mọi ngươi đều khiếp sợ! Bàng Bác là ai chứ? Là một chí tôn trẻ tuổi đang quật khởi trên cổ lộ Nhân tộc, thể mà lại bị thương. Ma chu dùng mãnh không thể đỡ, chân chính là một đầu hung linh thái cổ cường đại siêu cấp.

- Bác Đoạt!

Bàng Bác hét lớn, vẫn như cũ thi triển một diệu thuật trong Yêu Đế Cửu Trảm, trực tiếp cướp đoạt tinh thần lực màu bạc kia, muốn mạnh mẽ đoạt lấy.

Loại bí thuật này thần bí mà cường đại, trước ba trảm đổi lại là người khác căn bản không ngăn chống được, sớm đã bị giết chết. Nhưng con Ma chu nhờ cao hơn mấy tiểu cảnh giới mới có thể chống đỡ được.

Toàn thân Ma chu phát sáng, nhất là tinh thần lực kia lại nhảy lên ngọn lửa kịch liệt, chuyển thủ làm công, nhắm ngay Bàng Bác phát ra một khí tức khủng bố.

“Ầm!”



Diệp Phàm biến sắc, toàn thân huyết khí màu vàng tràn đầy, bừng bừng nhảy lên. Như là một Ma Thần sống lại, phóng xuất ra khí cơ cường đại của mình, tiến hành uy hiếp, lập tức khiến Ma chu cả kinh.

Cùng lúc đó, đám mười hai thánh giả Long Mã cũng đều tự phát ra huyết khí ngập trời áp chế tới phía trước. Ma chu biết đã đá trúng thiết bản, đụng phái một đám thí luyện giả cường đại.

- Hóa Đạo!

Bàng Bác rống to, tiếp tục vận dụng một trảm trong Yêu Đế Cửu Trảm. Lần này Ma chu lập tức biến sắc, loại lực lượng hóa đạo này ai ai cũng đều sợ hãi, nó lập tức lui về phía sau, không dám tranh phong.

- Đồng loạt lên đi! Đối phó với loại cổ thú cao hơn chúng ta mấy tiểu cảnh giới, có hi vọng trở thành Đại Thánh này, không có gì phâi khách sáo, trực tiếp xúm lại đánh chết nó!

Long Mã thực vô sỉ hô lên, kêu gpi đám Hoàng kim sư tử, Cửu Vĩ Ngạc Long cùng xông lên trợ giúp Bàng Bác.

“Ầm!”

Đây là một hồi hỗn chiến đáng sợ, Bàng Bác và mười hai thánh giả đồng loạt ra tay, công kích con sinh vật cổ cường đại này. Huyết khí cuồn cuộn, vô cùng kịch liệt, câ thiên địa đều bị xé rách.

Diệp Phàm cũng từng ra tay, nhưng chỉ tung ra một quyền cực kỳ cuồng bá, đánh gãy đoạn tám cái chân Ma chu, rồi sau đó lui ra phía sau, bởi vì đại cục đã định rồi.

Một trảm Hóa Đạo cuối cùng của Bàng Bác đánh trúng Ma chu!

Làm cho con Ma chu rơi vào nguy cơ trầm trọng, phâi phát ra lực lượng bất hủ để đối kháng với kiếp nạn hóa đạo. Mà đúng lúc này, đám Long Mã cùng tiến lên, dì nhiên chiếm ưu thế áp đảo.

Không thể không nói, con Ma chu này cực kỳ khủng bố, mới giao phong một lát thôi đã đánh cho Bàng Bác bị thương, làm cho hắn phun ra hai búng máu, phai vận chuyển bí quyết chừ “Giả” mới khôi phục lại.

“Ầm” một tiếng, cuối cùng con Ma chu to lớn phâi ngã xuống trong vũ trụ, huyết khí khổng lồ của nó lập tức bị đám Hoàng kim sư từ, Thiên Hạt chia nhau sạch sẽ.

- Loại máu này có chỗ dùng, không được nuốt hết!

Diệp Phàm nhắc nhỡ.

Bàng Bác, Long Mã ra tay dò xét nguyên thần cua nó, phát hiện một sự thực kinh người: không ngờ nó lại giết chết hai vị chí tôn trẻ tuổi của chủng tộc cường thế, điều này thật đáng sợ.

- Quả thực cường đại! Khó trách khủng bố như vậy!

Đáng tiếc, nó đụng phai đám người Diệp Phàm, chú định phâi là bi kịch. Hai vị chí tôn trẻ tuổi cộng thêm mười hai thánh giả hợp cùng một chỗ, có mấy người có thể tranh phong?

- Không chỉ có thí luyện giả mạnh nhất của các tộc, chính là một ít sinh vật vũ trụ cường đại cùng nghe tin mà đến, muốn truy đuổi Sinh mệnh cổ thụ. Ổ! Nó chính mắt thấy một cỗ quan tài cổ, bay ngana qua vòn trời, tiến vào cổ lộ thần thoại...

Bàng Bác từ trong thức hải của nó chiếm được không ít tin tức có giá trị, liền thể hiện ra một bức hình ảnh cho Diệp Phàm xem.

- Là nó... là quan tài chín lớp của thời đại thần thoại, là quan tài cúa Hư Không Đại đế!

Diệp Phàm lập tức khiếp sợ, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bức hình ảnh này.

Cuối cùng, bọn họ cùng chung sức tinh luyện máu cua Ma chu, tế luyện ra một khối bản mạng Thần huyết cổ bắng cỡ nắm tay, sáng lóna lánh, phóng ra hào quang bất hủ.

- Loại máu này quả thực chí cường, tuyệt đối phù hợp yêu cầu, có thể làm một trong mười loại cổ huyết!

Diệp Phàm quan sát rồi nói.

- Không hổ là hậu duệ của Ma Thần thái cổ!


Bàng Bác thờ dài, có thể tinh luyện ra một khổi cổ huyết như vậy thật sự không dễ.


Đây mới chỉ là một khúc dạo đầu, khi bọn hắn tiếp tục ra đi, ở Khu săn bắn thái cổ này gặp được càng nhiều sinh vật cổ đều vô cùng cường đại. Qua thực nghe những điều chưa từng nghe, thấy những điều chưa từng thấy.


Nhưng, rốt cuộc cùng khó nhìn thấy cổ huyết mình cần.


Mấy ngày sau, bọn họ nhân được một tin tức, rất nhiều sinh vật cổ cùng với chí tôn trẻ tuổi của ngoại tộc đang chạy tới một cổ địa tên là Hoàng Kim Thất Thành.


Đó là một tòa thành cổ xưa xây dựng ở thời thái cổ trường tồn đến bây giờ. Nghe nói bí mật về Sinh mệnh cổ thụ chính là đầu tiên truyền ra từ nơi đó.


- Nay! Không cần phái đau đầu vì cổ huyết chí cường nữa! Hoàng Kim Thất Thành có chí tôn trẻ tuổi tụ tâp, nghe nói có thể trao đổi bảo huyết ban thân săn bắt được, từ đó cùng tiến vào cổ lộ thần thoại chân chính. Chúng ta có được một loại Ma Thần huyết, hẳn là có thế gia nhập vào đó!


Diệp Phàm nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK