Lê Nhất Ninh cảm thấy Mộ Tùng Nam lúc này rất giống gián điệp do Hoắc Thâm phái tới, đang ‘quấy rối’ bản thân đi tới bờ vực ‘tội phạm’. Ánh mắt của Hoắc Thâm thi thoảng lướt qua mình, còn có bộ dáng ríu ra ríu rít của Mộ Tùng Nam lúc nói chuyện với mình, toàn bộ đều rơi vào đôi mắt sâu thẳm của người đàn ông đó. Lê Nhất Ninh chỉ cần vừa nhớ tới lời Hoắc Thâm nói trong phòng thì gai óc nổi lên. Khen thưởng và trừng phạt — — đó là những từ ngữ hung ác tàn bạo gì vậy chứ. Những suy nghĩ không đứng đắn đó không ngừng xoay quanh trong đầu cô, dừng không được. Vậy còn chưa đủ, Trương Nhã và Giản Viên Viên còn tham gia thêm mắm thêm muối. “Ninh Ninh.” “Ninh Ninh.” Hai người gọi mấy bận Lê Nhất Ninh mới bừng tỉnh nhìn các cô ấy: “Hả?” Con người cô lập lòe: “Làm sao vậy?” Giản Viên Viên nghi ngờ nhìn cô: “Cậu làm sao vậy? Phim kết thúc rồi, cậu muốn đi chung với bọn mình hay là……” Cô ấy ám chỉ rất rõ ràng. Lê Nhất Ninh lén nhìn trộm người đang nhận phỏng vấn cách đó không xa, không hiểu sao lại chột dạ: “Mình đi với các cậu, đoán chừng anh ấy còn lâu lắm.” Nghe xong, thân làm fan bự của Hoắc Thâm, Trương Nhã bất mãn: “Đợi lâu thì cô không đợi nữa sao!” Trương Nhã ‘hừ’ một tiếng: “Tốt xấu gì cô cũng là vợ của anh ấy, đợi một chút thì đã làm sao, cô lười quá đấy!” Lê Nhất Ninh: “? ? ?” Cô chớp chớp mắt, nhìn Trương Nhã đột nhiên xù lông, có miệng mà khó biện giải: “…… Tôi đây là không phải lo lắng bị phóng viên và fan nhìn thấy sao?” Trương Nhã: “…… Ờ.” Lời vừa nói xong, điện thoại của Lê Nhất Ninh lập tức rung lên. Cô lấy ra nhìn một cái, oán giận đưa tới trước mặt Trương Nhã: “Cô nhìn đi nhìn đi này, idol nhà cô còn bảo tôi đi trước đây này!” Trương Nhã nhìn một cái, đột nhiên mở to mắt nhìn cô: “…… Khen thưởng, trừng phạt là cái gì?” Lê Nhất Ninh: “! ! !” Tay cô run rẩy, vội vàng rụt điện thoại về. Nhưng không hiệu quả, Trương Nhã đã nhìn thấy ghi chép trò chuyện của hai người rồi, trong phút chốc……. biểu cảm trên mặt Trương Nhã rất là phong phú. Cô ấy thay đổi sắc mặt mấy lượt rồi không khỏi cảm khái: “…… Nhìn không ra ha, tình thú vợ chồng của hai người thú vị thật đấy.” Lê Nhất Ninh: “…….” Giản Viên Viên bên cạnh ha ha cười lớn: “Cô còn cho rằng thế nào, kiểu đàn ông như Hoắc Thâm ấy mà trông thì cấm dục, nhưng trên thực tế thì mãnh liệt như lửa.” Nghe xong, Lê Nhất Ninh liếc cô ấy một cái: “Im miệng.” Giản Viên Viên xuôi tay: “Đi cùng với bọn mình không?” Lê Nhất Ninh nghĩ ngợi: “Chúng ta tới đối diện đi dạo đi, mình muốn đợi cùng về với anh ấy.” Hai người: “…….” “Té ra bọn mình chỉ là bia đỡ đạn có mặt lúc cậu cần thôi?” Lê xinh đẹp mỉm cười mắt cong cong, gât đầu cười vui vẻ: “Đúng vậy.” Hai người tiếp tục: “……” Bọn họ đứng dậy ra khỏi chỗ ngồi, tụ lại ở một góc nhỏ trò chuyện rất vui vẻ. Bỗng Phó Mộng chạy bước nhỏ tới: “Ninh Ninh.” “Chị Phó Mộng.” Phó Mộng nhìn Trương Nhã và Giản Viên Viên một cái, không hề thấy tò mò: “Chị đi trước đây, ngày mai chị còn phải quay phim nữa.” Cô ấy nhìn chăm chăm Lê Nhất Ninh: “Sáng mai em có rảnh không?” Lê Nhất Ninh ngẩn người, gật đầu nói: “Có ạ, chị có chuyện gì sao?” Phó Mộng mỉm cười: “Giúp chị mang một thứ được không? Giờ này đóng cửa rồi, ngày mai trợ lý phải đi cùng chị tới đoàn phim trước.” “Được ạ, chị muốn mang cái gì?” Phó Mộng dặn dò xong rồi nháy mắt với Lê Nhất Ninh: “Vậy chị đi trước đây.” “Được, tạm biệt chị Phó Mộng.” Nhìn Phó Mộng đi rồi, Giản Viên Viên sờ cằm buông lời cảm khái: “Cảm thấy chị ấy rất dễ ở chung.” Trương Nhã gật đầu: “Chính xác.” Đột nhiên, Trương Nhã ‘ơ’ một tiếng nhìn sang Lê Nhất Ninh: “Ninh Ninh, đó không phải là diễn viên cùng đoàn phim với các cô sao?” Lê Nhất Ninh thuận thế nhìn qua thì nhìn thấy Trang Lam. Giản Viên Viên mở to mắt nhìn mấy giây, lẩm bẩm hỏi: “Diễn viên đoàn phim các cậu…… đều là fan của Hoắc Thâm sao?” Cách đó không xa, Trang Lam đang đứng gần bên cạnh Hoắc Thâm định chen vào bên trong, mà bên đó ngoài phóng viên ra thì chính là người trong giới nhiệt tình muốn chụp hình chung với Hoắc Thâm, nói chuyện với anh muốn anh ký tên. Lê Nhất Ninh nhìn chăm chú hai cái, ánh mắt sáng quắc. “Đi thôi.” Trương Nhã ngẩn người, hoảng hốt nhìn cô: “Cứ vậy mà đi sao?” “Bằng không thì sao.” Lê Nhất Ninh buồn cười nhìn hai người họ: “Chẳng lẽ mình phải xông lên đó sao?” Giản Viên Viên: “Cũng không phải không được mà.” “Không muốn.” Lê Nhất Ninh từ chối mà không buồn suy nghĩ: “Đây là lễ công chiếu, đừng thêm phiền phức cho Hoắc Thâm nữa.” Hai người họ bĩu môi: “Ồ, một chút cũng không có khí chất kiêu ngạo tùy hứng của Lê đại tiểu thư nữa rồi.” Nghe xong, Lê Nhất Ninh phì cười: “Kiểu ngạo tùy hứng cũng được gọi là khí chất?” Cô ‘hừ’ một tiếng, nhìn người đàn ông cách đó không xa, dương dương đắc ý nói: “Dù sao chốc lát nữa cả người anh ấy đều là của mình rồi, không để ý chút chuyện bé tí này.” “……” * Liên quan tới bộ phim vừa mới công chiếu của Hoắc Thâm, vừa mới kết thúc chưa đầy nửa tiếng thì những nhà bình luận phim đã viết bình luận đăng lên mạng rồi. Lê Nhất Ninh đi cùng bọn Giản Viên Viên, bọn họ ngồi ở trong xe đợi người sẵn tiện lướt weibo. Cô dùng nick phụ đăng nhập vào, vừa mở hot search ra lập tức nhìn thấy tên người đàn ông sáng lấp lánh đứng ở hàng đầu. Trừ bộ phim này ra, Hoắc Thâm là người có độ thảo luận cao nhất. Lê Nhất Ninh lần lượt bấm vào những bài phê bình phim xem những nhà chuyên môn phân tích bộ phim này, sau khi xem xong cô mới phát hiện vừa rồi bản thân đã bỏ qua rất nhiều tình tiết quan trọng. Mà các fan sau khi xem xong thì càng thêm kỳ vọng vào bộ phim này, cũng có fan được mời tham dự lễ công chiếu đang phát ngôn trên weibo, biểu thị sự kinh ngạc và vui mừng đối với bộ phim này. Trong đó độ thảo luận cao nhất chính là vai diễn kinh điển của Hoắc Thâm vô cùng giống nhân vật trong đó, tuy không có hình ảnh nhưng những câu từ này không hiểu sao vẫn khiến người ta cảm thấy rất có sức thuyết phục. Cô lướt xuống xem tiếp, còn nhìn thấy các trạm tỷ hàng đầu đăng hình thảm đỏ lên, người đàn ông cao quý mặc bộ tây trang màu đen xám cùng với đường nét ngũ quan tuấn tú, mỗi một bức ảnh đều khiến người ta động lòng không thôi. Không chỉ riêng Lê Nhất Ninh bị hạ gục trong phút chốc, mà ngay cả các fan cũng đều như vậy. Phía dưới weibo của trạm tỷ đều là những bình luận vừa nhiệt tình vừa kích động. [A a a a a a a a a hình tỷ tỷ chụp trước giờ luôn chất lượng như vậy! Ánh mắt này, mẹ nó tinh xảo quá đi mất!] [Hôm nay ca ca mặc bộ này đẹp mắt thật! Tôi không được rồi hu hu hu chịu không nổi nữa!] [Muốn làm chiếc nơ nhỏ hôm nay của ca ca!] [Lầu trên dừng ngay lại suy nghĩ đó của cưng đi, tôi muốn làm áo sơ mi trắng của ca ca! Ngày ngày được tiếp xúc da thịt với ca ca!] [? ? ? ? ? Mấy bà chị đang tiến hành phát ngôn mấy lời mang tính nguy hiểm gì vậy!] [Mấy người im miệng hết, ca ca là của tui cơ!] [Giờ phút này ca ca đang nằm ở trên giường tui!] [Chịu không nỗi nữa, mọi người nhìn tấm đó, tấm mà ca ca đang chơi măng sét đó, nụ cười đó ôi trời ơi, chịu không nỗi mà!] …… Lê Nhất Ninh sững người, vô thức đi tìm tấm ảnh Hoắc Thâm sờ măng sét. Sau khi phóng to hình lên, cô nhìn người đàn ông trong ảnh trái tim không khỏi đập chậm nửa nhịp. Góc độ chụp hình vừa vặn ngay lúc Hoắc Thâm hơi cúi đầu, ngón tay thon dài với khớp xương rõ ràng đang chỉnh măng sét, có lẽ đang nghĩ tới điều gì đó mà trong mắt anh nổi lên ý cười nhàn nhạt, ngay cả vẻ mặt lạnh lùng thường ngày cũng trở nên dịu dàng ôn hòa hơn rất nhiều. Bức ảnh này vừa đăng ra có không ít fan kêu gào muốn làm chiếc măng sét ở trong tay của Hoắc Thâm! ! Lê Nhất Ninh nhìn tấm ảnh đó chốc lát, trong đầu hiện lên hình ảnh lúc cô cài măng sét cho Hoắc Thâm. Không biết tại vì sao cô cảm thấy rất kích động. Nghĩ vậy, cô lén lưu tấm hình đó lại rồi gửi cho Hoắc Thâm. Lê Nhất Ninh: [Lúc anh chỉnh măng sét, đang cười gì thế?] Có lẽ Hoắc Thâm đang bận nên không có trả lời cô ngay. Lê Nhất Ninh cũng không để ý mà tiếp tục xem cái khác. Đang lúc lướt vui vẻ đột nhiên cô lướt tới tin tức có liên quan đến mình. Cô vô thức ngẩng đầu lên, trùng hợp Trương Nhã và Giản Viên Viên cũng thuận thế nhìn sang cô, hai người chép miệng một cái, đồng thanh nói: “Ninh Ninh…… hình như cậu bị chụp dính rồi.” Lê Nhất Ninh: “…….” Lê Nhất Ninh lấy làm khâm phục vận mệnh của mình. Rõ ràng là cả đoàn phim tới xem công chiếu, tới cuối cùng chỉ có mỗi mình cô là bị chụp dính, còn bị đẩy ra đứng mũi chịu sào. Lê Nhất Ninh nghĩ hôm nay là lễ công chiếu nên không định ăn mặc quá nổi bật, nhưng trong một đám nghệ sĩ, cô không ngờ tới bản thân là người đầu tiên bị chụp dính. Trong hình cô đội mũ, đang nhìn màn hình lớn bằng ánh mắt sáng lấp lánh, mặt mày tập trung, khóe môi còn treo một nụ cười. Thế này còn chưa đủ, người tung tin còn không biết tìm đâu ra bức ảnh cô vào rạp, nói cô rời khỏi đoàn phim chính là vì muốn xem phim công chiếu của Hoắc Thâm các loại. Lập tức các chủ đề #Lê Nhất Ninh không kính nghiệp# #Lê Nhất Ninh truy tinh# vân vân đua nhau lên hot search. Lê Nhất Ninh nhìn những bức ảnh đó, fan dưới weibo đã từ bên mấy tấm ảnh tuyệt sắc của Hoắc Thâm dời trận địa tới bên mình. [? ? ? ? Lê Nhất Ninh lại truy tinh sao?!] [Lê Nhất Ninh đã nói là không đeo bám idol của bọn tôi rồi mà, bây giờ sao lại có mặt chứ.] [Lê Nhất Ninh đúng là phiền phức thật đấy, những hot search này đều là mua đúng không, chừng nào mới có thể không nhìn thấy người này trên hot search nữa vậy.] [Lê đeo bám cút đi cho tôi được không, đây là lễ công chiếu của ca ca, mời cô đừng tới cọ hot search nữa!] [Không cần quay phim nữa sao, đã nói là công chúa xinh đẹp nhất đâu, sao mà mới đó đã…… Đây là xin nghỉ phép bên đoàn phim chạy tới đây xem công chiếu đúng không, đúng là không kính nghiệp chút nào.] [Như vậy rất là không kính nghiệp rồi nhỉ, người khác đều đang quay phim còn cô thì một mình chạy tới đây xem công chiếu, truy tinh cũng không đến mức như vậy đúng không.] …… Vẻ mặt Lê Nhất Ninh ngơ ngác quay đầu nhìn hai người bên cạnh: “Gì mà gọi là truy tinh cũng không tới mức như vậy, mình từng truy Hoắc Thâm sao?” Hai người họ cùng lắc đầu: “Không có!” Lê Nhất Ninh tức quá hóa cười, cô ha ha hai tiếng: “Những dân mạng này đúng là một ngày không vả mặt thì không dễ chịu mà.” Hai người kia: “Đúng!” Nhìn hai người trước mắt phụ họa với mình, Lê Nhất Ninh buồn cười bóp mi tâm. “Vô vị.” Trương Nhã: “Không phản kích sao?” Lê Nhất Ninh liếc trắng mắt: “Phản kích thế nào?” Trương Nhã nghĩ ngợi: “Thì cứ đăng hình chụp chung của đoàn phim các cô lên đi.” Lê Nhất Ninh gật đầu: “Đăng lên rồi thì tin không kính nghiệp có thể rửa sạch, nhưng — — chuyện truy tinh tính sao?” Hai người: “…… Là cùng truy tinh?” Vừa nói xong, trong nhóm chat của bọn họ lập tức có tin nhắn gửi tới. Là Phó Mộng. Phó Mộng: [Đã xảy ra chuyện gì vậy, Ninh Ninh em đã xem hot search chưa?] Mộ Tùng Nam: [Không phải tổ chúng ta cùng tới xem sao, sao chỉ có mỗi Ninh Ninh bị chụp dính vậy, là có người cố ý làm đấy.] Dịch Tử Mặc: [Hình chụp chung đâu?] Lê Nhất Ninh: [Tôi cũng đáng thương quá rồi đó!] Phó Mộng: [Đừng có buồn, chị lập tức đăng weibo.] Đạo diễn Thẩm: […… Đăng hình chụp chung lên, để cho weibo của đoàn phim đăng, mọi người chuyển tiếp là được.] Lúc mọi người đang tiến hành tranh biện tin tức Lê Nhất Ninh kính nghiệp hay không kính nghiệp thì weibo của phim Mỹ Nhân Trường An đăng tin mới. Weibo Mỹ Nhân Trường An V: Quay phim quá vất vả, đạo diễn Thẩm đặc biệt cho các diễn viên nghỉ phép mỗi người nghỉ một ngày, nay sao lại biến thành diễn viên không kính nghiệp chứ? Đạo diễn Thẩm nói mọi người là muốn họ làm cho tới chết đúng không, thân làm một diễn viên họ muốn nghỉ ngơi một ngày cũng không được sao, đáng thương.jpg. Tin tức vừa đăng lên, các diễn viên lập tức chuyển tiếp. Phó Mộng V: Đưa hình chụp chung lên, sau đó khen diễn xuất của thầy Hoắc một chút hu hu hu quá xuất sắc, chúng tôi muốn học hỏi nhiều thêm! Cuối cùng Ninh đáng yêu thảm thật, rõ ràng là năm người chúng ta cùng đi xem phim, tại sao không có tên của chúng tôi! Dịch Tử Mặc V: Nghỉ phép một ngày thôi [Hình ảnh]. Mộ Tùng Nam V: Ha ha ha ha ha ha ha cho cô không để ý tôi đấy bây giờ bị mắng thảm rồi đó, Ninh không kính nghiệp thảm ghê chưa, có thể tối nay sẽ về nhà khóc nhè cho xem, cuối cùng phải nói thầy Hoắc lợi hại thật, diễn cái gì chính là cái đó, chúng tôi xem mà khóc hết cả lũ, nhiệt liệt đề cử bộ phim này, mọi người nhất định phải đi xem nhé. Trang Lam V: Ừm. Lê Nhất Ninh xem weibo mọi người đăng xong nhướng mày một cái, lúc này mới chuyển tiếp. Lê Nhất Ninh V: Phim rất hay, sau cùng hy vọng có thể chụp tôi đẹp một chút được không, rõ ràng tôi xinh đẹp như vậy mà! Mấy người chụp tôi tiều tụy quá rồi đó! Còn có…… tôi không truy tinh, mỉm cười.jpg. Cô vừa đăng lên, các fan chân ái vốn không có lên mạng phát ngôn lúc này cũng tràn ra như một làn khói. [Hu hu hu hu đau lòng Ninh đáng yêu nhà chúng ta! Đúng là thảm thật, rõ ràng là có năm người cùng đi xem phim, tại sao chỉ bôi đen chị chứ.] [Em cảm thấy có người đang cố ý bôi đen chị đấy, Ninh đáng yêu thảm quá đi!] [Ninh đáng yêu của chúng ta rõ ràng xinh đẹp như vậy, dựa vào đâu không chụp đẹp một chút chứ.] [? ? ? Cô không truy tinh? Cô xác định bản thân không truy tinh sao?] [Lầu trên ở đây không có gì để mắng cả, dẫu sao tôi cũng mắng nhầm người rồi, xin lỗi trước một tiếng, nhưng Lê Nhất Ninh có thể sờ lương tâm để nói bức ảnh mà ánh mắt của cô khi nhìn thầy Hoắc đó…… không phải là fan cuồng sao?] [Không truy tinh? Ánh mắt đó của cô giống y hệt bọn fan cuồng được không, tại sao tới cuối cùng còn muốn đeo bám thầy Hoắc?] Có người đồng tình với Lê Nhất Ninh, đương nhiên cũng có người mắng. Cảm thấy lời cô nói không đúng sự thật, ánh mắt lúc cô xem phim rõ ràng chứa đầy tình yêu trong đó. Cảm tình trong mắt giấu không được nữa. Lê Nhất Ninh triệt để im lặng, cô không truy tinh thật mà. Nhìn cô nào giống người truy tinh chứ. Người cô truy là ông xã của cô được không! Lúc mọi người đang thảo luận sôi nổi, người đàn ông được mọi người bàn tán nhiều nhất online lên weibo rồi. Các fan ngửa đầu ngóng trông, mong đợi Hoắc Thâm sẽ đăng weibo tuyên truyền gì đó. Không sai, thân làm fan nhỏ bé của nhà Hoắc Thâm, cho dù là idol chỉ đăng một weibo tuyên truyền thôi cũng có thể khiến bọn họ rất vui rồi. Lê Nhất Ninh cũng có cài đặt lời nhắc nhở đặc biệt, nói Hoắc Thâm online rồi. Cô nhìn thời gian, một phút hai phút…… ba phút rồi mà Hoắc Thâm vẫn chưa đăng weibo. Cô nghĩ ngợi một chút bèn gửi một tin nhắn cho Hoắc Thâm. Lê Nhất Ninh: [Anh dừng ở trên weibo làm gì?] Tin nhắn vừa gửi đi, weibo của cô gửi tới một lời nhắc nhở mới ‘Tiểu bảo bối Hoắc Thâm mà bạn theo dõi vừa đăng weibo’. Lê Nhất Ninh khựng lại, còn chưa kịp chuyển tới trang chủ weibo thì Trương Nhã và Giản Viên Viên bên cạnh đột nhiên kêu thét một tiếng. “Ôi đệt!!” Cô bị tiếng kêu đinh tai nhức óc làm giật bắn mình một cái. “Ninh Ninh! Mau xem weibo!” Lê Nhất Ninh ngừng lại mấy giây, ngón tay nhúc nhích bấm mở ra. Ở trang chủ xuất hiện một bài weibo mới, là của Hoắc Thâm, hơn nữa…… còn là chuyển tiếp weibo của cô. Lê Nhất Ninh cúi đầu nhìn, suýt chút nữa là không nhận ra những chữ cái quen thuộc đó. Hoắc Thâm V: Ừm, biết em không theo đuổi anh rồi, anh theo đuổi em là được. // Lê Nhất Ninh V: …… Tôi không truy tinh, mỉm cười . jpg.