Không được?!
Cái gì không được?!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô trừng Hoắc Thâm.
Hoắc Thâm vỗ nhẹ đầu cô, dịu dàng nói: “Ngoan, đừng hỏi.”
Mạnh Lạc Xảo: “? ? ?”
Cô ấy nhìn hành động này của Hoắc Thâm, kinh ngạc không thôi: “Thầy Hoắc…… anh và cô Lê đã ở bên nhau rồi sao?”
Hoắc Thâm chưa kịp đáp.
Cố Diên Trạch đã giành trước rồi.
“Ở bên nhau rồi, há chỉ là ở bên nhau thôi.”
Cô Diên Trạch thong thả nói: “Tới lúc cô Mạnh biết được bí mật lớn này nhớ đừng quá kinh ngạc nha.”
Lê Nhất Ninh khựng lại nhìn ba người này, ngược lại chẳng giấu giếm.
“Ừm.”
Mạnh Lạc Xảo: “!!!”
Lúc nói ra lời này trùng hợp Trang Lam và Dịch Tử Mặc vừa đi tới.
Câu hỏi của Mạnh Lạc Xảo và đáp án của Lê Nhất Ninh rơi vào tai hai người rõ ràng.
Sắc mặt hai người họ đột biến nhưng nhanh chóng trở lại bình thường.
Sau khi kết thúc, mọi người cùng đi ăn bữa tối do tổ tiết mục chuẩn bị.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Có điều Trang Lam bận việc nên đi trước, ngay cả bữa tối cũng không ăn.
Lê Nhất Ninh ăn cùng với mọi người xong rồi phải quay về thành phố X tiếp tục quay phim.
Cô tủi thân nhìn Hoắc Thâm, thật lòng lưu luyến không nỡ.
Hoắc Thâm nhìn cô, giơ tay ôm lấy cô.
“Có thời gian sẽ qua thăm em.”
Lê Nhất Ninh vùi đầu vào lòng anh, ‘Ừm’ một tiếng: “Nhớ đấy nha.”
Hoắc Thâm cười, xoa đầu cô: “Anh nhớ mà.”
Thời gian có chút gấp, tuy Lê Nhất Ninh không nỡ nhưng vẫn phải đi.
Hoắc Thâm đưa cô ra sân bay, bên này Hoắc Thâm còn có chút việc nên tạm thời không thể cùng bay đi.
Sau khi lên máy bay, Lê Nhất Ninh hãy còn thương cảm.
Đột nhiên cô nhớ tới một chuyện quan trọng.
Cô quên hỏi Hoắc Thâm…… hồi sáng mình đã làm gì rồi.
Nghĩ vậy, Lê Nhất Ninh thở dài một hơi.
Tiểu Ngọc ngồi bên cạnh nhìn thấy, lấy làm lo lắng.
“Chị Ninh Ninh, chị đây là lưu luyến sao?”
Lê Nhất Ninh nhìn cô ấy: “Phải, mà cũng không phải.”
“Nói không chừng mấy ngày nữa thầy Hoắc sẽ tới thăm chị thôi.” Tiểu Ngọc an ủi cô: “Thời gian quay bộ phim này không dài lắm đâu.”
Lê Nhất Ninh cười.
Nhẹ nhàng nói: “Còn phải ra nước ngoài lấy cảnh đấy.”
Tuy là phim vườn trường nhưng chỉ dừng lại ở nửa đầu là có nội dung vườn trường, độ trải dài của bộ phim này rất lớn, có cả vài chuyện xảy ra sau khi trưởng thành bước vào xã hội.
Là những gì mà nam nữ chính đã trải qua sau khi chia tay.
Tóm lại là tác giả viết khá tỉ mỉ, vai nữ chính này của Lê Nhất Ninh sau khi chia tay rồi thì đi nước ngoài du học, ở đó làm việc hơn một năm mới về nước.
Cho nên tới lúc đó Lê Nhất Ninh còn phải ra nước ngoài lấy cảnh quay phim.
Tiểu Ngọc nghe vậy cũng không biết nên an ủi cô thế nào cho tốt.
Lê Nhất Ninh mỉm cười nhìn cô ấy: “Nhưng mà không sao, chị vẫn rất thích.”
Tâm tình của cô bỗng chốc thoải mái hơn: “Không nói nữa, chị ngủ một lúc đây.”
“Được ạ.”
Lê Nhất Ninh đẩy một giấc cho tới lúc xuống máy bay, sau đó phấn chấn tinh thần về khách sạn với Tiểu Ngọc.
Ngày hôm sau, Lê Nhất Ninh xuất hiện ở đoàn phim như thường lệ.
Sau khi ghi hình chương trình tạp kỹ xong, tinh thần của cô cũng sống lại rồi.
Cả người bắt đầu tiến vào trạng thái quay phim cho nên thời gian trôi qua rất nhanh.
Một tháng tiếp theo Lê Nhất Ninh có bay đi ghi hình hai lần, còn kỳ ghi hình cuối cùng tổ tiết mục định áp dụng cách ghi hình phát trực tiếp, đợi sau khi phát tới tập thứ mười thì mới quay tiếp.
Về chuyện này mãi tới sau đó mới thay đổi.
Phản hồi của dư luận sau mấy tập phát sóng rất tốt, không ít khán giả đề nghị muốn xem trực tiếp suốt quá trình không muốn xem bản đã được cắt ghép biên tập, cho nên vì để thỏa mãn mọi người tổ tiết mục dự định giữ lại kỳ cuối cùng dùng cách trực tiếp để phát sóng.
Sau khi ghi hình xong, Lê Nhất Ninh lại tiếp tục cuộc sống ở phim trường của mình.
Cảnh quay trong vườn trường quay gần xong cả rồi, tiếp theo đây bọn họ phải ra nước ngoài.
Có điều trước khi đi, Lê Nhất Ninh còn có một việc lớn.
Lúc gần cuối năm, phim «Mỹ Nhân Trường An» phát sóng.
Hơn nữa còn được phát bởi đài trái cây nào đó, lúc phát sóng đương nhiên phải làm tuyên truyền.
Đây là bộ phim truyền hình chân chính đầu tiên của Lê Nhất Ninh, còn bộ phim mạng Thanh Xuân Quá Ngọt trước đó bởi vì nguyên do nam chính nên sau khi chuyện bị lộ ra, bộ phim đó bị đè xuống chẳng được thấy mặt mũi nữa.
Trong bộ phim đó, tuy dân mạng có nhìn thấy biểu hiện của Lê Nhất Ninh nhưng chưa hài lòng lắm.
Cho nên lúc bộ Mỹ Nhân Trường An sắp phát sóng, mọi người đều kích động không thôi.
Ngay cả fan của Lê Nhất Ninh cũng tràn đầy mong đợi về biểu hiện của idol nhà mình.
Hôm phát sóng, Lê Nhất Ninh đang ở trong trường hoàn thành những công đoạn cuối cùng, bọn họ chỉ còn mấy cảnh quay rất nhanh là kết thúc rồi.
Kết thúc phân đoạn ở trường học thì chính là bước vào xã hội.
Có điều để cho thuận tiện, đoàn phim quyết định quay cảnh cô về nước sau khi xuất ngoại trước, yêu hận đan xen với nam chính.
Những cảnh quay này ít nhất cũng phải mất nửa tháng để hoàn thành, tính toán một chút, Lê Nhất Ninh còn có nửa tháng để xem phim của mình.
Nghĩ vậy, cô thấy bắt đầu căng thẳng.
Tạ Phàm thấy cô đi qua đi lại, lấy làm buồn cười.
“Cô Lê, cô đang căng thẳng sao?”
Anh ta cười nói: “Tối nay Mỹ Nhân Trường An phát sóng, cần giúp cô tuyên truyền không?”
Lê Nhất Ninh phì cười, cong môi nói: “Cái này phải xem bản thân thầy Tạ, muốn tuyên truyền thì tuyên truyền thôi.”
Cô ngừng lại nói tiếp: “Nhưng mà weibo của phim còn chưa đăng bài tuyên truyền đâu, tôi còn chưa chia sẻ nữa này.”
Tạ Phàm: “…… Cô không tự mình đăng sao?”
Lê Nhất Ninh: “Không muốn đăng, chia sẻ tốt hơn nhiều.”
Lâm Uyển ở đâu nhảy ra, nhịn không được nói: “Cô Lê thế này lười quá rồi đó.”
Lê Nhất Ninh chớp mắt: “Tôi nào có.”
Cô cười cười, cảm giác căng thẳng giảm đi không ít: “Chủ yếu là văn án của họ biên soạn tốt, còn tôi thì không biết viết.”
Tiểu Ngọc nghe thấy, ngược lại không vạch trần cô.
Thật ra nào có chuyện không biết viết, chẳng qua là do lười mà thôi.
Đối với chuyện đăng weibo này, Lê Nhất Ninh vô cùng vô cùng lười.
Thỉnh thoảng đăng một chút về cuộc sống thường ngày, dưới sự yêu cầu mạnh mẽ của fan cô chỉ ném mấy bức ảnh lên đó, ngay cả chữ cái cũng chẳng có.
Vừa nói xong, weibo của phim Mỹ Nhân Trường An đăng bài tuyên truyền.
Mắt Lê Nhất Ninh vụt sáng, nhanh chóng tích cực chia sẻ.
@Lê Nhất Ninh V: An Ninh công chúa tới rồi đây! Vô cùng mong đợi! //@Mỹ Nhân Trường An V: Ngày hôm nay……
Cô vừa chia sẻ về lập tức có không ít fan nhảy vào bình luận nhiệt tình.
[A a a a a a cuối cùng đợi được rồi!! Đợi bộ này nửa năm rồi đó!]
[Hu hu hu hu cuối cùng cũng sắp phát sóng rồi, người chị em lầu trên, nửa năm đã là nhanh lắm rồi, cô nghĩ thử mấy bộ khác xem có khi cả năm còn chưa chiếu được nữa!]
[A a a a a a a là công chúa An Ninh xinh đẹp của chúng ta, mong đợi mong đợi.]
[Đêm nay bắt đầu chờ xem phim rồi!]
[Bộ phim đầu tiên của cô Lê, nhất định phải ủng hộ.]
[Hu hu hu trang điểm kiểu này xinh đẹp quá đi thôi, tuy cô Phó Mộng cũng đẹp nhưng tôi cảm thấy chi phí trang phục của đoàn phim này có thể đều đầu tư lên người công chúa cả rồi. Đẹp quá đi thôi!]
……
Lê Nhất Ninh phì cười khi xem bình luận của fan hâm mộ.
Lúc đang suy nghĩ thì Phó Mộng gửi tin nhắn cho cô.
Phó Mộng: [Em nhìn xem! Chị đã nói chi phí trang phục được đoàn phim đầu tư cho em cả rồi mà.]
Lê Nhất Ninh: [Nào có ạ, chị xem bộ trang phục đại hôn của chị kìa.]
Phó Mộng: [Em nhìn trang phục ngày thường của em kìa.]
Lê Nhất Ninh: […… Vậy hay là chị xem trang phục của hoàng đế?]
Phó Mộng: […….]
Hai người đang tiến hành hâm mộ lẫn nhau.
Bài weibo Lê Nhất Ninh vừa chia sẻ, lúc này có khá nhiều người trong giới tới chia sẻ giúp tuyên truyền, đa số đều là bạn bè.
Có cả bọn Cố Diên Trạch Mạnh Lạc Xảo, còn có những người của đoàn phim này cùng những đạo diễn và một vài diễn viên từng quen biết trước đó.
Ngay cả Lâm Du và Tề Thao còn có Phương Văn Lâm quen trong chương trình quán trọ cũng đồng loạt chia sẻ tuyên truyền giúp.
Có điều……. người khiến Lê Nhất Ninh cảm thấy bất ngờ nhất chính là, Giang Nguyên cũng chia sẻ bài weibo của cô.
Lê Nhất Ninh: “…….”
Có thể Giang Nguyên bị điên rồi.
Quả nhiên, Giang Nguyên vừa chia sẻ về, fan hâm mộ chấn động kinh ngạc không thôi.
[? ? ? ?]
[? ? ? Chàng trai anh điên rồi ư!! Là Lê Nhất Ninh ép anh phải không?]
[Mẹ nó!! Ca ca tại sao anh phải tuyên truyền giúp Lê Nhất Ninh chứ, phong cách này không giống anh chút nào cả ca ca!!]
[Hu hu hu hu tôi khóc thật rồi, tính cách của ca ca tốt thế này, ở trong tình huống này mà còn tuyên truyền giúp Lê Nhất Ninh nữa.]
[…… Mấy người nói ca ca không nên chia sẻ kia, mấy người động cái não của mình nghĩ cho kỹ được không, bây giờ ca ca ở chung đoàn phim với Lê Nhất Ninh, anh ấy không nên giúp tuyên truyền một chút sao? Đó chỉ là trên công việc mà thôi, có gì đáng để kinh ngạc chứ.]
……
Lê Nhất Ninh chẳng đi xem bình luận dưới bài weibo của Giang Nguyên viết gì, nhưng cô nhận được không ít bình luận và tin nhắn mắng mình.
Nhìn những lời lẽ tục tĩu đó, thật ra cô cũng rất tức giận.
Có những lúc dân mạng chính là như vậy, rõ ràng không hiểu gì cả nhưng vì bảo vệ idol nhà mình mà lời nào cũng có thể nói ra được, loại nước bẩn nào cũng có thể giội lên người của người khác được.
Xem xong, Lê Nhất Ninh đang định cất điện thoại đi thì điện thoại của Hoắc Thâm tới.
“Alo.”
Giọng nói của Hoắc Thâm hơi nặng nề, nhẹ nhàng hỏi: “Đang ở phim trường?”
Lê Nhất Ninh ‘ừm’ một tiếng: “Làm sao vậy, anh bận xong rồi ạ?”
Hoắc Thâm mỉm cười: “Xong rồi, tối nay có cảnh đêm?”
“Đúng vậy.”
Lê Nhất Ninh nhỏ giọng oán giận: “Mệt quá à, không biết có thể kịp về xem phim không.”
“Muốn xem đến như vậy?”
Lê Nhất Ninh ‘hừ’ một tiếng, kiêu ngạo hỏi: “Chẳng lẽ anh không muốn xem à, tốt xấu gì đấy cũng là bộ phim đầu tiên của em, em nhất định muốn xem rồi.”
Nói tới đây cô đột nhiên vui vẻ: “Em nói anh nghe, ở tập thứ hai thì có em đó là đạo diễn nói với em, tạo hình của em cực kỳ đẹp.”
Hoắc Thâm hiểu ra.
Nghe giọng nói nhảy nhót này của cô ngược lại cảm thấy bất ngờ.
Còn may, tâm tình có vẻ không tệ.
Hoắc Thâm do nhìn thấy những bình luận cho mạng nên mới gọi điện cho Lê Nhất Ninh.
Tính cách của bà xã nhà mình như thế nào anh rất rõ, ngoài miệng tuy cô nói không để ý nhưng trên thực tế thì vẫn để trong bụng.
Trên đời này ít có ai không để ý người khác nhìn mình như thế nào.
Chẳng phải không để ý mà chỉ là che giấu đi mà thôi.
“Anh biết.”
Hoắc Thâm nói: “Bà xã của anh làm thế nào cũng đẹp hết.”
Lê Nhất Ninh cười, cong môi nói: “Hôm nay anh ăn phải kẹo mật đúng không?”
Hoắc Thâm: “Hửm?”
Lê Nhất Ninh vạch trần không nể mặt anh: “Bằng không sao lại biết nói chuyện như vậy chứ.”
Hoắc Thâm bật cười.
“Lời anh nói đều là lời thật lòng.”
Anh an ủi Lê Nhất Ninh: “Quay phim xong về hãy xem, không thể xem tivi thì xem phát lại.”
“Em biết rồi.”
Lê Nhất Ninh thấy hơi lo lắng: “Nhưng em rất căng thẳng, sợ diễn xuất của bản thân không tốt.”
“Không đâu.”
Hoắc Thâm nói: “Anh biết diễn xuất của em, yên tâm đi, anh và chú Hứa sẽ xem đánh giá cho em.”
Mắt Lê Nhất Ninh vụt sáng, vội vàng hỏi: “…… Vậy anh giúp em thêm một việc nhé.”
Hoắc Thâm: “Em nói đi.”
Lê Nhất Ninh nắm lỗ tai, cắn môi nhờ vả: “Lúc anh xem nhớ chụp màn hình khu bình luận cho em nha, em muốn nhanh chóng xem phản hồi của khán giả.”
Hoắc Thâm mỉm cười dịu dàng.
Lúc này cũng thật sự cảm nhận được sự căng thẳng của Lê Nhất Ninh.
Anh nhẹ giọng đáp một tiếng: “Được, chụp màn hình cho em.”
Cúp điện thoại rồi, Lê Nhất Ninh cảm thấy nhẹ nhõm cả người.
Cô chẳng nhìn tới Giang Nguyên ở gần đó, sau khi đưa điện thoại cho Tiểu Ngọc rồi tập trung đi quay cảnh của mình.
Phân cảnh ngày hôm nay của Lê Nhất Ninh rất nặng, quay tới chín giờ tối mới kết thúc.
Đạo diễn Vương nhìn cô: “Vội đi về như vậy?”
Lê Nhất Ninh gật đầu, thành thật nói: “Muốn về xem phim.”
Đạo diễn Vương cười: “Đi đi đi đi, nhất định không trễ đâu.”
Ông nói: “Sau khi kết thúc, tôi cũng về xem thử.”
Đạo diễn Vương còn một cảnh quay nữa, là của một mình Giang Nguyên.
Lê Nhất Ninh cười.
Đôi mắt cong cong trông bộ dạng vô cùng vui vẻ.
“Được ạ, mong chờ phần đánh giá của đạo diễn Vương, vậy tôi đi trước đây.” Nói xong, Lê Nhất Ninh nhìn những người khác: “Mọi người cực khổ rồi.”
“Không cực khổ!”
“Cô Lê đi thong thả.”
“Cô Lê, ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
……
Ra khỏi đoàn phim, Lê Nhất Ninh và Tiểu Ngọc nhanh chóng về khách sạn.
Trùng hợp thế nào, lúc Lê Nhất Ninh mở tivi lên đúng ngay cảnh bản thân xuất hiện.
Cảnh quay này đạo diễn Thẩm quay rất dài, thước phim dài xuất hiện xuyên vào bên trong, mọi người nhìn thấy một mỹ nhân.
Lúc Lê Nhất Ninh đi ra, không chỉ khán giả bị kinh ngạc mà ngay cả bản thân cô cũng kinh ngạc không kém.
Thì ra…… bản thân trong ống kính lại đẹp như vậy?
Thật ra tập này cô chỉ có hai cảnh, nhưng đủ khiến người ta ngắm mãi vẫn không đủ.
Hai cảnh qua đi, buổi phát sóng đầu tiên cũng kết thúc.
Lê Nhất Ninh nhìn chằm chằm tivi, vẫn cảm thấy ngỡ ngàng.
Còn Tiểu Ngọc cũng đang rất kích động.
“A a a a a a chị Ninh Ninh chị đẹp quá đi thôi!!”
Lê Nhất Ninh phì cười, nhìn cô ấy: “Cái gì mà đẹp quá?”
Tiểu Ngọc: “Thì cái màn vừa rồi đó!”
Lê Nhất Ninh tiu nghỉu: “Nhưng chỉ có hai cảnh thôi, chưa có cái gì cả.”
Tiểu Ngọc: “Ngày mai lại có nữa rồi, nhưng hôm nay nhất định sẽ có chủ đề liên quan tới vẻ đẹp của chị.”
Lê Nhất Ninh: “.”
Lần này Tiểu Ngọc nói chẳng sai.
Sau hai tập hôm nay, weixin của Lê Nhất Ninh rung liên tục, bất kể là bạn bè thân hay không thân đều gửi tin nhắn cho cô.
Lê Nhất Ninh xem qua một lượt, đa số đều nói cô rất xinh đẹp, tạo hình cổ trang không ngờ lại đẹp như vậy.
Thậm chí còn đẹp hơn hình tuyên truyền bên đoàn phim tung ra, kể cả hình động cũng đẹp nữa.
Tiếp theo đó, ngay cả độ nóng trên weibo cũng tăng lên.
#Lê Nhất Ninh An Ninh công chúa#
Ngoài cô ra, Trường An Mỹ Nhân, Phó Mộng và Dịch Tử Mặc cũng lọt top tìm kiếm.
Nhưng độ thảo luận cao nhất, bất ngờ thuộc về Lê Nhất Ninh.
Nhấn vào đó là hình động của một vị đại V cắt ra, hình ảnh Lê Nhất Ninh với đôi mắt sáng ngời, khóe môi cong lên.
Cô mặc một chiếc váy nhu quần, gương mặt trang điểm đẹp đẽ, nói chung tất cả đều rất xinh đẹp.
Mỗi một cái nhăn mày mỗi một nụ cười đều vô cùng động lòng người.
Nhóm ảnh động này vừa xuất hiện, không ít dân mạng tung lời khen ngợi cô.
[A a a a a yêu rồi!! Lê Nhất Ninh sao mà có thể xinh đẹp như vậy chứ!!]
[Hu hu hu hu tôi sắp điên rồi, Lê Nhất Ninh vừa xuất hiện thì tôi điên rồi.]
[Trạng thái hình động của Lê Nhất Ninh cũng rất tốt, tuy vẫn chưa nhìn ra được diễn xuất nhưng chỉ dựa vào hai cảnh ngày hôm nay thì tôi quyết định theo bộ phim này rồi!]
[A a a a a a sao lại có người xinh đẹp như thế này chứ, Lê Nhất Ninh muốn đòi mạng người phải không.]
[Hu hu hu hu Lê xinh đẹp không hổ là Lê xinh đẹp, tại sao hôm nay chỉ chiếu có bấy nhiêu thôi là hết rồi, tôi còn muốn xem tiếp!!]
[Tôi tuyên bố bắt đầu từ hôm nay…… tôi triệt để chìm đắm trong nhan sắc của Lê Nhất Ninh rồi, cái bức ảnh nhan sắc cao ngất này ai nhìn mà không yêu chứ.]
……
Dân mạng tung hô thích nhan sắc này của cô.
Lê Nhất Ninh xem bình luận của mọi người không biết nên vui vẻ hay nên thế nào nữa.
Cô là người nông cạn, mọi người khen cô đẹp đương nhiên cô rất vui.
Nhưng…… cô cũng muốn mọi người đánh giá xem diễn xuất của cô tốt hay không tốt, dù sao đây là lần đầu tiên nên có phần lo lắng, có phần thấp thỏm bất an.
Cô không muốn phụ sự trông đợi của mọi người cho nên mới bắt đầu căng thẳng.
Lúc đang suy nghĩ thì cuộc gọi video của Hoắc Thâm tới.
Tiểu Ngọc rất hiểu chuyện, sau khi nhìn thấy tên người hiển thị phía trên thì ngoan ngoãn nói: “Chị Ninh Ninh chị nghỉ ngơi sớm đi, em về phòng đây.”
“…… Được.”
Cửa đóng rồi, lúc này Lê Nhất Ninh mới nhận máy.
Vừa nối máy, cô lập tức nhìn thấy gương mặt đẹp trai của Hoắc Thâm, thấy vậy Lê Nhất Ninh vô thức xoa nắn mặt của mình, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Rõ ràng anh còn đẹp hơn cả em.”
Hoắc Thâm: “……”
Anh bật cười: “Biểu hiện không tệ.”
“Hử?”
Lê Nhất Ninh nhìn anh dở khóc dở cười: “Lời khen này của anh không chân thật chút nào.”
Cô cười nói: “Em mới xuất hiện có hai cảnh thôi, biểu hiện không tệ chỗ nào chứ.”
Hoắc Thâm đưa dẫn chứng xác thực: “Ánh mắt và trạng thái.”
Anh nói: “Tuy chỉ có hai cảnh nhưng cũng đủ để nhìn ra được, ánh mắt của em rất đúng, trạng thái cũng tốt.”
Lê Nhất Ninh cười.
Cô nằm sấp ở trên bàn cong môi nhìn Hoắc Thâm, nhịn không được cười: “Anh đây chẳng khác nào tình nhân trong mắt hóa Tây Thi?”
Hoắc Thâm nhướng mày, trong mắt phản chiếu sáng vẻ tươi cười của cô, trái tim rung động.
Anh ‘ừm’ một tiếng, giọng nói sâu lắng mang theo chút ý cười: “Có một chút.”
Hoắc Thâm nói mà chẳng hề thấy ngượng, dịu dàng bảo: “Quả thật là có phần thiên vị nhưng đó là sự thật.”
Nghe xong, trái tim của Lê Nhất Ninh kiềm không được bắt đầu đập tăng tốc.
Lời Hoắc Thâm nói…… rõ ràng nhẹ nhàng như gió thoảng, nhưng luôn thấm vào lòng cô.
Giọng nói của Hoắc Thâm ôn hòa, đáy mắt đầy ý cười: “Xinh đẹp là sự thật, trạng thái tốt cũng là sự thật.”
Lê Nhất Ninh bĩu môi, nói: “Vậy có gì không thật không?”
Hoắc Thâm nghĩ ngợi, ngậm cười nói: “Không thích em là không thật.”
Lê Nhất Ninh: “……”
Cô nhìn người ở trong ống kính, bắt đầu mù mờ.
“Anh nói gì?”
Khóe môi Hoắc Thâm cong lên, mặt mày nhuốm đầy ý cười nhìn cô chăm chú: “Nghe không hiểu?”
Lê Nhất Ninh sững người, gật đầu.
“Ừm. Anh nói lại lần nữa đi.”
Hoắc Thâm cười, giọng nói dịu dàng dụ hoặc lòng người, cưng chiều nói: “Thích em cũng là sự thật, như vậy nghe hiểu rồi phải không?”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK