Mục lục
Cô Vợ Rắc Rối Của Ảnh Đế - Lê Nhất Ninh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhìn thấy vẻ mặt Hoắc Thâm càng lúc càng âm u, Lê Nhất Ninh vội vàng sửa miệng: “Không phải, ý của tôi là……. anh cần fan tuyên truyền không?” Hoắc Thâm lạnh lùng liếc cô: “Em cảm thấy tôi cần?” Lê Nhất Ninh khó xử: “Vậy anh cần cái gì?” Hoắc Thâm im lặng nhìn chằm chằm cô mấy giây: “Bỏ đi.” Lê Nhất Ninh: “? ? ?” Không phải, tại sao lại bỏ đi chứ. Cô nhìn cái lưng của Hoắc Thâm đang xoay lại với mình mà không hiểu sai chỗ nào, lời cô còn chưa nói xong cơ mà! ! Quá đáng. Nghĩ xong, Lê Nhất Ninh theo đó ‘hừ’ một tiếng biểu đạt sự bất mãn của mình, cũng xoay lưng lại với Hoắc Thâm kéo chăn quấn chặt bản thân rồi nhắm mắt ngủ. Giản Viên Viên mới là đồ ngốc, khi không đưa ra chủ ý tồi cho cô. * Sáng sớm ngày hôm sau, lúc Lê Nhất Ninh tỉnh lại thì Hoắc Thâm đã không ở nhà nữa rồi. Cô xuống lầu, đưa mắt nhìn nhau với chú Hứa một cái. “Chào buổi sáng, bà chủ.” “Chào buổi sáng, chú Hứa.” Sau khi ngủ một giấc, tâm tình Lê Nhất Ninh lại tốt lên. Khóe môi cô cong cong, đỡ tay vịn cầu thang đi xuống lầu: “Hôm nay có món gì ngon ạ.” Chú Hứa mỉm cười, nhẹ giọng nói: “Đều là món bà chủ thích ăn.” Lê Nhất Ninh ngồi xuống bên bàn ăn, đảo mắt nhìn một vòng: “Ông chủ nhà chú đâu?” Mắt chú Hứa vụt sáng, nhiệt tình nói: “Ông chủ nói hôm nay có hoạt động, cần qua đó sớm để làm chuẩn bị nên bảy giờ đã ra cửa rồi.” “Ồ.” Chú Hứa: “Tôi xem qua rồi, hôm nay ông chủ có một hoạt động rất lớn, bà chủ muốn đi xem không?” Lê Nhất Ninh thầm ‘hừ’ một tiếng, xem cái gì mà xem, tối qua ông chủ nhà chú đã từ chối con rồi. “Không đi đâu, chắc người nhiều lắm.” Nghe xong, chú Hứa lấy làm tiếc: “Bà chủ không đi thật sao, thời tiết tốt như vậy bà chủ không muốn ra ngoài đi dạo sao.” Lê Nhất Ninh: “……” Chú Hứa thở dài, rất là buồn bã: “Thật ra chuyện ông chủ vào giới giải trí trong nhà không có ai đồng ý nhưng ông chủ vẫn cứ thích, cho dù là bận gánh vác tập đoàn mỗi năm cũng sẽ quay một hai bộ phim…… Chỉ đáng tiếc, trước giờ không có người nhà đi ủng hộ các hoạt động phim ảnh của cậu ấy.” Nghe xong, đến Lê Nhất Ninh cũng sắp rơi nước mắt rồi. Cô không thể không thừa nhận, chú Hứa đúng là một cao thủ chuyên xúi giục mà. Nhìn thấy ánh mắt khát vọng đó của chú Hứa, đầu óc Lê Nhất Ninh nóng lên thì rất dễ mềm lòng, cô giơ tay đầu hàng: “Dừng, chú Hứa, con đi.” Cô hít sâu: “Con đi mà.” “Thật không?” Chú Hứa vui vẻ: “Vậy lát nữa tôi đích thân đưa bà chủ qua đó nhé.” Lê Nhất Ninh: “……” Thế nào, chú còn lo bà chủ nhà chú nói mà không làm sao. Nhưng nhìn thấy bộ dáng vui vẻ đó của chú Hứa cô lại không nhẫn tâm từ chối, chỉ có thể mỉm cười gật đầu: “Được, làm phiền chú Hứa rồi.” “Không phiền đâu.” Chú Hứa vui vẻ không thôi, đột nhiên nói: “Bà chủ, trước kia khi cô theo đuổi ngôi sao đều có bảng đèn gì đó là đặt làm ở đâu vậy, chúng ta cũng làm một cái thật lớn cho ông chủ đi.” “? ? ?” Lê Nhất Ninh kinh ngạc nhìn chú Hứa, bị nghẹn một lúc lâu mới hỏi: “…… Còn phải có bảng đèn?” Chú Hứa lại làm ra vẻ đáng tiếc: “Đương nhiên, nếu bà chủ không muốn thì chúng ta không làm.” Lê Nhất Ninh: “……” Cô cảm thấy Hoắc Thâm nhất định đã lén lút tăng tiền lương cho chú Hứa rồi nên chú Hứa mới có thể như vậy. Chú quản gia này…… quá biết nghĩ cho ông chủ nhà mình rồi đó. Cô đầu hàng rồi. “Làm làm làm.” Lê Nhất Ninh thở hắt ra: “Chú Hứa chú đi liên hệ đi, đừng tìm người lần trước, chú cứ hỏi đại một người là được.” Chú Hứa rất là tích cực: “Được, vậy bà chủ dùng bữa vui vẻ.” Lê Nhất Ninh: “……” Bây giờ cô có thể vui vẻ không nổi. * Sau khi ăn sáng xong, Lê Nhất Ninh về phòng thay quần áo trang điểm, bên chú Hứa cũng đã chuẩn bị xong cả rồi. Lê Nhất Ninh vừa xuống lầu, chú Hứa lập tức sững sờ: “Bà chủ, cô đây là?” Lê Nhất Ninh cúi đầu nhìn chính mình một cái, khóe môi cong lên: “Con ăn mặc như vậy vẫn ổn chứ?” Cô đã lục lọi tủ quần áo rất lâu mới tìm được một bộ trang phục thanh xuân tràn trề này, một chân váy xếp ly và chiếc áo thun cổ tròn trông càng tươi trẻ, trên đầu còn đội một chiếc mũ lưỡi trai, muốn có bao nhiêu trẻ trung có bấy nhiêu trẻ trung. Chú Hứa im lặng mấy giây, gật đầu nói: “Vô cùng xinh đẹp, bà chủ mặc gì cũng đẹp hết, ông chủ nhất định rất thích.” Lê Nhất Ninh: “? ? ?” Ai cần ông chủ nhà chú thích chứ, con thích là được. “Đi thôi.” “Vâng.” Sau khi lên xe, Lê Nhất Ninh còn đặc biệt gửi tin nhắn cho Giản Viên Viên bảo cô ấy cùng đi ‘theo đuổi ngôi sao’ với mình, đối với việc này Giản Viên Viên rất nhiệt tình. Hoạt động hôm nay của Hoắc Thâm diễn ra ở một cửa hàng mới mở của nhãn hàng cao cấp. Trước khi công bố Hoắc Thâm, nhãn hàng này luôn đi theo con đường thời thượng cao cấp độc nhất vô nhị, trước giờ chưa từng có người đại diện. Hoắc Thâm là người đầu tiên cũng là người duy nhất cho đến nay. Lúc tuyên bố còn khiến không ít người trong giới kinh ngạc. Hoắc Thâm hoặc là không đại ngôn, một khi đại ngôn thì lập tức lấy được nhãn hàng cao cấp này, thực chất là giành vẻ vang cho fan đồng thời cũng khiến những nhãn hàng khác muốn mời Hoắc Thâm làm đại diện chùn bước. Mời không nổi mà. Nói tóm lại, sản phẩm đại ngôn của Hoắc Thâm không nhiều, nay chỉ có một hoạt động mang tính thương mại thế này đương nhiên fan sẽ chen lấn muốn đi xem idol của bọn họ rồi, càng đừng nói từ sau khi Hoắc Thâm bế quan quay phim tới nay đã không xuất hiện trước mặt mọi người rất rất lâu rồi, cơ hội lần này khó có được sao nỡ bỏ qua chứ. Sau khi Lê Nhất Ninh lên xe đã nhìn thấy không ít tin tức liên quan, cô dùng một nick phụ đăng nhập vào weibo, hot search đứng đầu hôm nay là hoạt động tuyên truyền của Hoắc Thâm. Cô liếc nhìn chú Hứa đang lái xe ở phía trước, sờ lỗ tai phát bỏng của mình một cái rồi mở ra. Vừa mở ra đi vào thì nhìn thấy các fan đang điên cuồng thả rắm cầu vồng tâng bốc. Có hình của Hoắc Thâm mặc quần áo của nhãn hiệu này, còn có phụ kiện đồng hồ các loại, hình ảnh có lẽ đã được chỉnh sửa, sau khi phối hợp ánh sáng xong khiến người ta nhìn rất vui sướng. Lê Nhất Ninh xem tiếp, nói thật lúc này cô có một loại kích động nói không nên lời. Phía dưới cũng toàn là những lời tung hô của fan. [A a a a a a sau khi nhìn thấy mấy tấm hình này của ca ca, tôi sống lại rồi! ! !] [Hu hu hu hu ca ca tuyệt sắc quá đi thôi!] [A a a a a cho tôi xem cho tôi xem! Hôm nay có thể nhìn thấy tin tức mới của ca ca rồi!] [Ôi trời, lúc đầu tôi chính vì những bức ảnh này mà yêu phải người đàn ông này đấy.] [Nhìn đường quai hàm dưới này của ca ca xem, nhìn đôi mắt mê hoặc này xem, lại nhìn đôi chân dài đó xem, hu hu hu muốn bổ nhào vào trong lòng ca ca.] [? ? ? ? Bà chị lầu trên, nên ăn rau rồi! !] …… Lê Nhất Ninh bị bình luận của fan chọc cười. Có một số dân mạng thực sự có tài. Cô cười, vừa quay đầu nhìn thì thấy đã tới chung quanh hiện trường diễn ra hoạt động rồi. Chú Hứa nhíu mày: “Bà chủ, xe không vào được nữa.” Lê Nhất Ninh gật đầu: “Không sao, con tới đây xuống xe được rồi.” Phía trước là biển người đông đúc, người muốn đi vào còn khó huống chi là xe. Chú Hứa gật đầu: “Vậy bà chủ, tôi để người đưa cô đi vào trung tâm thương mại, tôi đi lấy bảng đèn.” Lê Nhất Ninh: “…… Được.” Chẳng mấy chốc Lê Nhất Ninh vì có quyền lợi đặc thù nên thuận lợi được dẫn vào trung tâm thương mại cỡ lớn này. Trên hành lang, thang máy của trung tâm thương mại đều đứng đầy người. Tất cả các fan đều cúi đầu thì thầm to nhỏ, toàn bộ đang chiến đấu vì idol của bọn họ. Kỳ thật bản thân Lê Nhất Ninh không hay theo đuổi ngôi sao lắm, nhưng bây giờ nhìn thấy cảnh tượng này cũng có chút xúc động nói không nên lời. Fan và nghệ sĩ, đều không dễ dàng. Lúc cô đang suy nghĩ thì chú Hứa đã bước nhanh qua đây rồi, trong tay còn cầm theo rất nhiều đồ. “Tiểu thư, đều lấy tới hết rồi.” Lê Nhất Ninh cúi đầu nhìn, sau khi nhìn thấy những thứ chú Hứa cầm, lời cô muốn nói phút chốc bị nghẹn ở cổ họng. “Tiểu thư.” Ở bên ngoài, chú Hứa đều rất hiểu chuyện mà thay đổi cách xưng hô, lập tức đổi lại gọi cô thành tiểu thư rồi. Lê Nhất Ninh hít sâu một hơi, nhìn về phía chú Hứa: “Sao lại làm nhiều như vậy?” Chú Hứa: “Nhiều sao? Tôi thấy fan khác còn lấy nhiều hơn nữa.” Ông nói: “Chúng ta đi bên này, vừa mới lấy được thẻ công tác rồi.” Lê Nhất Ninh: “? ? ?” Một nhóm truyền thông và thành viên của fanclub đều có thể có chỗ để ngồi. Hoạt động khá lớn, đây là phúc lợi đặc biệt đưa ra, còn như fan không có vé và thẻ công tác thì chỉ có thể đúng bên ngoài trung tâm thương mại, vây quanh lại đứng từ xa quan sát idol của họ. Sau khi Lê Nhất đi vào bên trong rồi, cô đã không thể dùng sự kinh ngạc của mình để biểu đạt sự khâm phục đối với chú Hứa nữa. Cô kéo vành mũ xuống, khẩu trang cũng đã đeo lên mặt, bao kín bản thân chỉ chừa lại hai đôi mắt là lộ ra ngoài. Chẳng mấy chốc, Giản Viên Viên cũng tới. Sau khi nhìn thấy đồ trên tay Lê Nhất Ninh, cô cũng không nhịn được mà bật cười ra tiếng. “Được đấy Ninh Ninh.” Cô chớp chớp mắt: “Bà Hoắc làm rất tuyệt.” Lê Nhất Ninh: “…….” Cô không muốn nói chuyện. “Cái trên đầu cậu, là chú Hứa làm sao.” “Ừm.” “Chú Hứa đi đâu rồi?” “Mình vừa nói khát nước, chú ấy nói chú đi mua trà sữa cho chúng ta rồi.” Giản Viên Viên ‘ha ha’ cười to’, đè thấp giọng nói: “May là chú Hứa không xếp cho cậu ngồi phía trước bằng không tối nay có thể cậu sẽ lên hot search rồi, Lê Nhất Ninh tới hiện trường hoạt động đeo bám Hoắc Thâm, chứng minh bản thân là fan của Hoắc Thâm.” Lê Nhất Ninh quay đầu, kinh ngạc nhìn cô ấy. “Viên Viên, được đấy.” Giản Viên Viên: “Có ý gì?” Lê Nhất Ninh xoa cằm nghĩ ngợi: “Cậu không đi làm đúng không?” Giản Viên Viên: “? ? ?” Lê Nhất Ninh đề nghị: “Gần đây Tống Tĩnh nói cô ấy muốn giúp mình tìm một người tới quản lý fan hội, hay là cậu làm đi.” “Cậu như vậy cũng quá tùy tiện rồi đó.” “Mình không có tùy tiện.” Hai người đưa mắt nhìn nhau, Giản Viên Viên xấu hổ nói: “Nói tiếp nói tiếp, mình nhất định không cười nhạo cậu đâu.” “Hừ.” Ở dưới sân khấu hai người bàn luận sôi nổi, bỗng bên tai truyền tới tiếng thét chói tai, theo sau đó là cái tên vô cùng quen thuộc với Lê Nhất Ninh. “Hoắc Thâm! ! !” “Ca ca tới rồi!” “A a a a a a hôm nay ca ca đẹp trai quá! ! !” “Ca ca yêu em!!!” Lê Nhất Ninh thuận thế ngẩng đầu lên, đập vào mắt là người đàn ông vừa bước lên sân khấu, anh không có mặc tây trang màu đen chín chắn, cách ăn mặc hôm nay…… lại là một bộ đồ jean, có lẽ là sợ hiện rõ sự tươi trẻ quá mức nên bên ngoài còn khoác thêm một chiếc áo gió mùa thu thuộc thiết kế mới nhất, cả người hiện rõ vẻ đẹp trai tươi trẻ nhưng lại có cảm giác thành thục nói không nên lời. Lê Nhất Ninh nhìn qua, mọi người xung quanh đều gào thét ngay cả Giản Viên Viên cũng túm chặt tay Lê Nhất Ninh kích động không thôi: “Ôi má ơi, ông xã cậu đẹp trai thật đấy! !” “A a a a a a Hoắc Thâm quá đỉnh, thanh xuân lẫn chín chắn đều có, hôm nay đẹp trai quá rồi đó!” Lê Nhất Ninh hơi thất thần. Cho dù cô từng thấy Hoắc Thâm mặc rất nhiều trang phục nhưng vẫn phải thừa nhận, vẻ đẹp của người đàn ông này đến hôm nay đã đánh động tới cô rồi. Cô không thể không thừa nhận. lúc Hoắc Thâm hơi cụp mắt nhìn xuống sân khấu không để ý mà quét mắt sang chỗ bọn họ, tim cô đã đập hơi nhanh. Hoắc Thâm nhìn sang người dẫn chương trình bên cạnh, duỗi tay nhận micro. Suốt quá trình chủ yếu là người dẫn chương trình nói chuyện, Hoắc Thâm chỉ đôi lúc đáp lại hai câu, cuối cùng là tiến hành tuyên truyền lần nữa. Người dẫn chương trình mỉm cười nhìn anh, khỏi phải nói có bao nhiêu hưng phấn. “Lâu quá rồi không gặp thầy Hoắc, có chút xúc động.” Hoắc Thâm khẽ cười: “Không cần căng thẳng.” Giọng nói bình thản của người đàn ông xuyên qua micro truyền ra ngoài, khiến cho các nữ sinh xung quanh thét tiếng sau cao hơn tiếng trước. Người dẫn chương trình gật đầu, đỏ mặt nói: “Hôm nay thầy Hoắc rất đẹp trai.” Hoắc Thâm mỉm cười: “Là thợ hóa trang làm tốt.” Mọi người: “Không! Là anh đẹp trai! ! !” “Cám ơn mọi người.” Phần lớn những câu hỏi người dẫn chương trình nêu ra đều là đề tài cơ bản liên quan đến câu chuyện thương hiệu, tiếp theo là hỏi thăm công việc của Hoắc Thâm vân vân, không dám hỏi những vấn đề không nên hỏi. Chẳng mấy chốc, người dẫn chương trình lại cười nói: “Hôm nay các bạn có mặt tại hiện trường còn có một phúc lợi, là được đặc biệt sắp xếp.” Cô ấy cười chớp mắt: “Trước giờ chưa từng có.” “Là cái gì?” Người dẫn chương trình không thừa nước đục thả câu nữa, lời ít ý nhiều: “Hôm nay sẽ rút thăm ba bạn fan có mặt tại hiện trường lên đây chụp hình chung với thầy Hoắc, thế nào, có vui không?” Fan: “A a a a vui quá! ! !” “Rút em rút em! ! !” Lê Nhất Ninh bị âm thanh ‘sóng to gió lớn’ này dọa cho run rẩy. Một cô gái ở phía sau cô càng kích động không thôi, trực tiếp giẫm một chân lên ghế của cô, cô ngẩn người chốc lát, trong lúc không ngồi vững dẫn tới ngã ngửa trên đất. Một tiếng ‘phịch’ vang lên khiến không ít fan ngồi hàng trước ào ào quay đầu lại nhìn. Lê Nhất Ninh: “……” Người dẫn trương trình và Hoắc Thâm ở trên sân khấu cũng chú ý tới tình huống bên này. Người dẫn chương trình sững người, vội vàng nói: “Các fan bình tĩnh đừng kích động quá mức, bạn fan bị ngã đó không sao chứ?” Bảo vệ bên cạnh lập tức đi lên. Hoắc Thâm ngước mắt nhìn qua, xuyên qua dòng người nhìn về phía người đang ngồi trên đất còn chưa đứng dậy. Lê Nhất Ninh ngơ ngác một lúc cho tới khi Giản Viên Viên nhỏ giọng gọi một tiếng cô mới tỉnh táo lại, vừa định bám tay Giản Viên Viên bò lên bỗng cô cảm nhận được một ánh mắt quen thuộc, vô thức ngẩng đầu lên. Lúc không kịp đề phòng, tầm mắt của hai người chạm nhau ở trên không trung. Trong mắt Hoắc Thâm có một tia hoảng hốt lướt qua, anh vô thức bước lên một bước rồi đột nhiên dừng lại. Người dẫn chương trình ngẩn người: “Thầy Hoắc, làm sao thế?” Hoắc Thâm dừng lại, nhìn về phía vệ sĩ bên cạnh cho người đó một ánh mắt. Vệ sĩ gật đầu ngầm hiểu. Lúc này Hoắc Thâm mới nói: “Không có chuyện gì.” Người dẫn chương trình: “……. Vậy chúng ta tiếp tuc.” “Ừm.” Chẳng mấy chốc, cô gái bắt thăm trúng không thuộc về Lê Nhất Ninh, sau khi nhìn thấy vài fan nước mắt lưng tròng chụp hình chung với Hoắc Thâm, cô lặng lẽ sờ xuống cái mông bị ngã đau của mình cảm thấy rất tủi thân. Đây là chuyện xui xẻo gì chứ, lần trước ngã trúng xương cùng, lần này ngã trúng mông, cô thảm thật mà. Đến lúc này, hoạt động cũng đi vào khâu kết thúc rồi. Lê Nhất Ninh và Giản Viên Viên đưa mắt nhìn nhau: “Đi về trước.” “Được.” Hai người vừa ra khỏi vòng fan, còn chưa kịp ra tới sảnh lớn thì đã bị vệ sĩ cản lại rồi. Vệ sĩ đó nhìn bọn Lê Nhất Ninh một cái, đè thấp giọng nói xuống: “Bà chủ, ông chủ bảo tôi đến đưa cô tới phòng nghỉ ngơi.” Lê Nhất Ninh nghẹn. Cô lật tay chỉ bộ dáng của bản thân lúc này, trợn mắt há mồm nhìn vệ sĩ đó: “Như vầy mà anh cũng có thể nhận ra tôi sao?” Vệ sĩ sờ mũi, nói một cách thành thực: “Ông chủ nhận ra rồi.” Lê Nhất Ninh: “……”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK