Mục lục
Cô Vợ Rắc Rối Của Ảnh Đế - Lê Nhất Ninh (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Fan: ? ? ? ? ? ? ? ?

Lời vừa nói ra, không chỉ có mỗi fan hâm mộ bị chấn động mà ngay cả Trương Nhã và Giản Viên Viên đang yên lặng ngồi bên cạnh chơi điện thoại cũng ngây ngốc.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Cô ấy bị sự kinh ngạc này dọa sợ ngã từ trên sô pha xuống dưới đất.

Giản Viên Viên: “Không sao chứ?”

Trương Nhã che cái đầu của mình, trợn tròn mắt nhìn Lê Nhất Ninh: “Lê xinh đẹp, cô vừa nói cái gì thế?”

Lúc này fan càng kích động hơn cả Trương Nhã.

[Mẹ nó mẹ nó mẹ nó!!!!]

[A a a a a a tôi nghe thấy gì thế nghe thấy gì thế này!! Công khai tình cảm sao?!]

[Mẹ tôi ơi!! Hôm nay lượng tin tức lộ ra trong buổi livestream này lớn quá rồi đó!! A a a a a a a!!]

[A a a a a a a a a a!!!!]

[Có ai ghi âm lại không!! Tôi phải xác định lại xem có nghe nhầm không!!]

[Trời ơi!! Cô Lê công khai thừa nhận yêu Hoắc Thâm?! Tin tức kinh thiên động địa!!!! A a a a a a a yêu rồi!!!]

[Đợi đã!! Cô Lê là đang tỏ tình với thầy Hoắc phải không!!! Hình như thầy Hoắc cũng đang xem live!! Tài khoản 11111 đó mau xuất hiện đi thầy Hoắc!!]

Trước mắt 11111 xuất hiện là chuyện không thể nào.

Hoắc Thâm ngẩn người nhìn người trong màn hình, gương mặt cô nhuốm ý cười cho dù không có trang điểm nhưng vẫn xinh đẹp động lòng người.

Cả con người cô xinh đẹp đến tỏa sáng.



Rõ ràng vừa mới nói lời chấn động mọi người nhưng cô lại như không cảm thấy gì cả, rất bình tĩnh bắt đầu nói tiếp vấn đề tiếp theo, cũng chẳng quan tâm sau khi mình nói ra những lời này mọi người sẽ nghĩ như thế nào, anh nghĩ ra sao.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đúng là Hoắc Thâm có hơi ngỡ ngàng thật.

Rõ ràng tối qua còn là chưa chịu công khai, sao chỉ mới ngủ một giấc dậy đã thay đổi rồi.

Thậm chí còn nói ra hết những lời chưa từng nói với mình.

Tuy đúng là đang nói cho mình nghe.

Lê Nhất Ninh biết mình đang xem live.

Nghĩ vậy, Hoắc Thâm bị hành động này của cô chọc cười, quả nhiên không hổ là bà Hoắc của anh.

Thấy thế, Hoắc Thâm ngước mắt nhìn về phía Lâm Thuận Bân đang đi vào: “Hôm nay có chuyện gì quan trọng không?”

Lâm Thuận Bân chưa xem livestream, đương nhiên không rõ xảy ra chuyện gì.

Anh ta sững người một lúc: “Không nhiều lắm, đều là những công việc thường lệ, lát nữa còn có một hội nghị.”

Hoắc Thâm đứng dậy, lấy áo vest trên thành ghế vừa mặc vừa nói: “Lùi sang ngày mai.”

Lâm Thuận Bân ngơ ngác, nhìn anh khó mà tin nổi: “Hoắc tổng ngài đây là muốn trốn việc ạ?”

Nghe xong, Hoắc Thâm bật cười.

“Phải.”

Lâm Thuận Bân: “……”

Sau khi Lê Nhất Ninh nói câu đó xong thì nhận được không ít tin nhắn oanh tạc.

Cô liếc nhìn một lượt, chỉnh điện thoại về chế độ im lặng rồi tiếp tục ôm ipad livestream.

“Chúng ta vừa nói đến đâu rồi?”

Fan hâm mộ: ? ? ? ?

Sao cô lại có thể bình thản như vậy!!

Cô nhìn đạn mạc đang bay qua, cong môi lên, cố ý hỏi: “Không nói nữa sao?”

Cô làm bộ làm tịch nói: “Nếu mọi người không nói nữa, vậy buổi live của tôi kết thúc ở đây nhé được không?”

Lời vừa nói ra, fan lập tức ồn ào lại.

[Không muốn không muốn!!]

[Hu hu hu tiếp tục nói tiếp tục nói!!]

[Cô Lê mau thỏa mãn lòng tò mò của bọn em đi! Chị và thầy Hoắc ở bên nhau rồi phải không, ở bên nhau từ lúc nào thế!!]

[Hu hu hu đừng hỏi nữa, tôi cảm thấy nếu hỏi nữa cô Lê sẽ không tiếp tục nữa huhuhuhu, khiêm tốn.jpg]

[Em không muốn không muốn không muốn, cô Lê em tặng quà cho chị, chúng ta nói tiếp đi.]

Lê Nhất Ninh cười, cô thong thả nói: “Tặng quà thì không cần đâu, cô Lê có tiền mà.”

Cô chớp mắt nói: “Trừ quà của vị 11111 giàu có kia ra tôi sẽ nhận, mọi người đừng tặng quà cho tôi nhé, giữ tiền đó lại mua đồ ăn ngon cho bản thân, mua chút quần áo đẹp đẽ để mặc, cô Lê không thiếu tiền, biết không?”

Đây có lẽ là nữ nghệ sĩ đầu tiên ngang nhiên nói với công chúng rằng bản thân không thiếu tiền.

Cô không giống những người giả tạo nói không cần tặng quà gì đó, Lê Nhất Ninh là dùng sự thật đến nói với mọi người cô không thiếu tiền thật.

Nói xong, Lê Nhất Ninh nghĩ ngợi lại bổ sung: “Đầu tiên tôi phải nói rõ một chút, về nơi mà tôi sắp cho mọi người xem, không phải vì muốn khoe khoang mà chỉ đơn thuần muốn nói với mọi người, không cần tặng quà cho tôi, cô Lê có tiền thật.”

Cô nhìn đạn mạc: “Hỏi tôi không thiếu tiền thì vào giới giải trí làm gì đúng không, vì thích thôi, có một sở thích đã rất khó cho nên mới bước vào.”

“Có điều giới giải trí không tốt như mọi người tưởng tượng, đương nhiên cũng không tệ như mọi người nghĩ, ấm lạnh tự biết, cố gắng là được.”

Tiếp sau đó, Lê Nhất Ninh chọn vài câu hỏi đơn giản để trả lời, còn như những câu như hỏi cô và Hoắc Thâm đang có quan hệ gì thì cô chẳng hề quan tâm trả lời.

Cô đã nói rõ ràng rành mạch với mọi người rồi.



Lê Nhất Ninh cô không chỉ thích Hoắc Thâm mà còn yêu Hoắc Thâm nữa.

Còn như yêu lúc nào, thật ra bản thân Lê Nhất Ninh cũng chẳng thể nói rõ được.

Tóm lại, yêu rồi chính là yêu rồi.

Không hối hận, dù sau cũng lấy làm tự hào.

Người cô yêu xuất sắc như vậy tài giỏi như vậy, ánh mắt của mình thật tốt.

Sau khi giải đáp xong, Lê Nhất Ninh vừa định giới thiệu nhà mình cho mọi người biết thì cửa phòng bị gõ.

Cô quay đầu, chú Hứa ho một tiếng: “Tiểu thư, dưới lầu có người tới.”

“Hả?”

Lê Nhất Ninh sững người, cảm thấy là lạ: “Ai ạ?”

Chú Hứa: “Tiểu thư đi xem thì biết ngay thôi.”

Lê Nhất Ninh: “……”

Fan: [A a a a a đoán là thầy Hoắc!!]

[Nhất định là thầy Hoắc nghe thấy lời tỏ tình xong thì đi tới nhà cô Lê rồi!! A a a a a dưới lầu tới để làm gì! Đột nhiên cảm thấy mình dung tục!!]

[Hu hu hu hu cô Lê mau đi đi. Không cần livestream nữa, xin cô mau đi gặp thầy Hoắc đi!! Đừng livestream nữa!]

[Hu hu hu hu tôi sắp được tận mắt chứng kiến sự ra đời của một đôi tình nhân rồi sao!]

[Đây là đường ngọt ngào nhất mà năm nay tôi đớp được, xúc động!]

……

Lê Nhất Ninh hết cách, dở khóc dở cười nói: “Vậy buổi livestream hôm nay kết thúc ở đây nhé, tôi đi trước đây.”

Cô mỉm cười nhìn đạn mạc đang bay trước mắt, dân mạng bày tỏ rất muốn biết bọn họ xuống lầu rồi sẽ làm gì, cô lấy làm bất lực nhưng lại cảm thấy muốn cười.

“Mọi người đừng mong đợi quá cao, có lẽ không phải là thầy Hoắc đâu.”

Nói xong, Lê Nhất Ninh trực tiếp tắt live.

Mà lúc này trên weibo cũng đã bùng nổ rồi.

Nếu nói ban đầu Hoắc Thâm tỏ tình với Lê Nhất Ninh muốn theo đuổi cô, mọi người đều bình tĩnh đón nhận, trải qua một thời gian dài mọi người đã nhìn quen rồi.

Có điều Lê Nhất Ninh luôn im lặng chẳng đáp lại, thân làm fan đương nhiên cũng thấy nóng vội.

Mà hôm nay — — Lê Nhất Ninh không chỉ đáp lại rồi, còn nói ra lời tỏ tình thành khẩn, so với lời Hoắc Thâm khi đó còn ngọt hơn gấp trăm lần, như vậy sao có thể không khiến fan và dân mạng kích động cho được chứ.

Loại bát quái này, trước giờ luôn là thể loại mọi người ưa thích nhất.

Trong phút chốc, câu nói Lê Nhất Ninh nói trong buổi livestream được dân mạng lan truyền rộng rãi thậm chí trở thành câu nói tỏ tình nổi tiếng nhất.

Có điều những chuyện này, Lê Nhất Ninh tạm thời còn chưa biết.

Sau khi kết thúc, cô nhìn về phía chú Hứa định nói chuyện thì lập tức xuất hiện một bóng người quen thuộc ở cửa.

Cô ngẩn ra, Trương Nhã và Giản Viên Viên ngồi bên trong rất có mắt nhìn: “A! Ninh Ninh bọn mình đi ngâm nước nóng đây.”

“Đúng đúng đúng, bọn mình đi chơi đã rồi muốn ngủ một giấc, chú Hứa có thể sắp xếp một phòng khách cho bọn con không ạ?”

Chú Hứa thân làm quản gia tận tâm đương nhiên cầu gì đáp nấy.

“Tất nhiên là được rồi.”

Chú Hứa cười nói: “Hai phòng khách cũng chẳng thành vấn đề, tôi dẫn hai tiểu thư qua đó.”

“Vâng ạ.”

Chỉ trong chốc lát, trong phòng chỉ còn lại mình Lê Nhất Ninh.

Cô ngơ ngác ngước mắt nhìn người đàn ông đứng gần đó, nhịn không được cười: “Anh xem anh……” Cô ngừng lại, cười nói tiếp: “Vừa về đã dọa các cô ấy chạy rồi.”

Hoắc Thâm không lên tiếng, anh đứng nguyên tại chỗ nhìn Lê Nhất Ninh một lúc lâu, ánh mắt đó khiến Lê Nhất Ninh chống đỡ không nổi.



Cô vừa đinh nói chuyện thì Hoắc Thâm đã đi thẳng về phía cô.

Lê Nhất Ninh: “…Anh… chẳng phải đang ở công ty sao?”

Cô rõ ràng biết rõ còn cố hỏi.

Hoắc Thâm ‘ừm’ một tiếng, cất giọng dịu dàng: “Trốn việc rồi.”

Lê Nhất Ninh: “? ? ? ?”

Cô sững người giống như khó mà tin anh sẽ nói như vậy: “Cái gì?”

Hoắc Thâm cúi đầu đứng vững ở trước mặt cô: “Chỉ muốn hỏi chuyện này?”

Lê Nhất Ninh: “… Không phải.”

Cô mím môi, thật ra cô biết tại sao Hoắc Thâm quay về.

Có điều Lê Nhất Ninh chẳng ngờ tới anh sẽ kích động chạy về như vậy, theo sự hiểu biết của cô về Hoắc Thâm mà nói… người này rất chín chắn và bình tĩnh.

Nhưng Lê Nhất Ninh không biết là — — chỉ cần là chuyện liên quan tới cô, Hoắc Thâm đều chẳng thể nào bình tĩnh nổi.

Nếu là thông thường, anh chính là người không bình tĩnh nhất.

Mắt cô nhìn Hoắc Thâm lóe sáng: “… Anh nghe thấy cả rồi?”

Hoắc Thâm: “Ừm.”

Cổ họng anh cử động, con ngươi sâu thẳm nhìn cô chăm chú: “Chẳng phải chưa muốn công khai sao?”

Nghe vậy, Lê Nhất Ninh cười: “Đúng vậy.”

Cô cố ý nói: “Cho nên em chỉ nói em yêu anh thôi, chứ chưa nói quan hệ vợ chồng của chúng ta ra không phải sao?”

Lời vừa dứt, Hoắc Thâm bám riết: “Lặp lại lần nữa.”

“Cái gì?”

Lê Nhất Ninh ngạc nhiên nhìn anh.

Ánh mắt của Hoắc Thâm sáng quắc.

Ánh mắt đó nhìn cô… giống như muốn ăn Lê Nhất Ninh vào bụng vậy.

Cô cảm thấy hơi lúng túng thậm chí còn cảm thấy nếu bản thân nói thêm lần nữa, nói không chừng người này sẽ làm gì mình.

Nhưng nói thật, cô vẫn không nhẫn tâm từ chối lời ‘cầu xin’ này của Hoắc Thâm.

Chỉ một câu nói mà thôi, nói một lần hay hai lần đối với cô chẳng khó khăn gì.

Nghĩ vậy, Lê Nhất Ninh nhanh chóng qua nói qua quýt: “Em đã nói hai lần rồi, anh còn muốn nghe sao.”

Hoắc Thâm đáp bằng giọng trầm khàn: “Muốn.”

Lê Nhất Ninh hết cách, liếc mắt nhìn anh, rơi vào con ngươi sâu không thấy đáy của anh, cô ngừng lại chốc lát rồi nói: “Em nói em yêu anh…… ưm……”

Vừa nói xong, Hoắc Thâm không còn kiềm chế được nữa bèn cúi đầu hôn lên môi cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK