Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Nhà họ Vạn ức hiếp mọi người ở thủ đô, vì muốn cướp đoạt một món đồ mà diệt sạch cả nhà họ Tống, lũ này vô tội sao?"

"Vạn Hách háo sắc, vào ngày cưới của một cô gái thuộc gia tộc nhỏ đã bắt cóc cô ấy, khiến cô ấy không chịu được nhục nhã mà nhảy lầu tự sát, vài ngày sau cả gia tộc nhỏ bé đó bị diệt, vô tội sao?"

"Vạn Tử Hào thích vợ người khác, thường xuyên làm chuyện giết người đoạt vợ, vô tội sao?"

"Vạn Tử Vinh vô tội? Vạn Hách vô tội? Vạn Tử Hoa vô tội? Hay là lão già ông, Điền Thịnh, vô tội?"

"Chiến Bộ vốn được tạo nên để bảo vệ Long quốc, nhưng bây giờ vị tướng lĩnh Chiến Bộ như ông lại lợi dụng danh nghĩa để giúp kẻ ác, ông vô tội sao?"

"Đã như vậy, nếu ông cứ nhất quyết muốn nhúng tay vào chuyện này, thì đừng trách tôi không khách sáo."

Lý Quân lớn tiếng chỉ trích, từng lời như tiếng sấm.

"Ha ha."

Điền Thịnh dựa vào thân phận ở Chiến Bộ của mình, ngay cả gia chủ của các gia tộc hàng đầu ở Giang Nam, ngày thường gặp ông ta cũng phải khách khí, sao có thể để Lý Quân vào mắt.

Ông ta nhìn chằm chằm vào Lý Quân, cười lạnh khinh thường: "Mày không khách sáo thì có thể làm gì được? Chẳng lẽ mày còn muốn chống lại Chiến bộ Trung Vực sao?"

Lý Quân liếc Điền Thịnh, chỉ lẳng lặng nhìn ông ta, nhưng giọng nói lại càng lạnh lùng.

"Ông hỏi tôi không khách sáo thì có thể làm gì được? Được thôi, tôi sẽ cho ông biết ngay bây giờ!”

Dứt lời, Lý Quân đột nhiên ra tay.

Chỉ thấy cánh tay anh vung lên, ngón tay cong lại thành móng vuốt, trong nháy mắt chụp lấy Điền Thịnh.

Trên đỉnh núi, Điền Thịnh còn chưa kịp phản ứng, cũng không ngờ Lý Quân lại to gan dám ra tay với ông ta.

Đến khi ông ta phản ứng lại thì Lý Quân đã đến trước mặt ông ta.

Ngay lập tức, sắc mặt Điền Thịnh thay đổi.

"Chiến Bộ thì sao, ai cản tôi thì tôi giết!"

Lý Quân vung một chưởng, chụp lên trán Điền Thịnh.

"Bùm!"

Ngay lập tức, dưới sức mạnh to lớn, cả miệng và mũi của Điền Thịnh đều phun ra máu.

"Hôm nay tôi sẽ cho tất cả các người biết, dù là người của Chiến Bộ cũng không thể làm bậy!”

Lý Quân thuận tay bóp cổ ông ta, nhấc bổng cơ thể Điền Thịnh lên, ném mạnh xuống đất.

"Bùm bùm bùm!"

Ném xuống, nhấc lên, lại ném xuống lần nữa.

Liên tục vài lần, không biết bao nhiêu xương trên người Điền Thịnh đã bị gãy nát.

Có vài lần đầu đập vào đá, đá cũng vỡ nát.

Khi Lý Quân ra tay, cả người Điền Thịnh đã như chó chết, máu me khắp người, vô cùng thê thảm, chỉ còn lại nửa cái mạng.

"Trời ơi!"

Mọi người trong các gia tộc xung quanh đều ngây người, Lý Quân dám ra tay với người của Chiến Bộ, quả thực là quá to gan, quá điên rồ.

"Thật to gan, dám làm hại tướng lĩnh Chiến Bộ!!"

Lúc này, mấy người của Chiến Bộ mới phản ứng lại, gầm lên giận dữ, xông về phía Lý Quân.

Mấy người nhà họ Vạn cũng ngây người, hét lớn: "Hỗ trợ Chiến Bộ bắt tên ngông cuồng kia lại."

Ngay lập tức, cao thủ nhà họ Vạn và người của Chiến Bộ đồng loạt ra tay.

"Muốn chết!"

Lý Quân đạp chân xuống đất, cơ thể hóa thành một tia chớp lao lên.

Cú đấm ngang của anh quét qua, những cao thủ Chiến Bộ lao tới muốn ngăn cản, cánh tay lập tức bị gãy, sau đó ngã ra sau bay đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK