Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Thất Phu xưa nay làm việc bá đạo, độc đoán, những có một điểm mà ai ai cũng phải công nhận ở anh ta, đó chính là rất nghĩa khí, một lời hứa đáng giá ngàn vàng, cùng anh ta hợp tác tuyệt đối sẽ không chịu thiệt.

“Tôi không đến đây để bàn về dự án, tôi quen biết Lý Thất Phu, tìm anh ta có chuyện, hơn nữa tôi đã gọi điện thoại cho anh ta.”

Nghe Lý Quân nói, nhân viên công tác bên cạnh không khỏi cười thành tiếng.

“Sáng nay tôi đã nghe ba người nói lý do giống anh rồi, anh không thể gặp ông chủ Lý trước được, còn bao nhiêu người đang xếp hàng đấy!”

Người xung quanh nghe nói như thế cũng nở nụ cười.

“Thằng nhãi này, cậu mau ngoan ngoãn xếp hàng đi, ba cái trò vặt này mà đòi lừa ai chứ hả?”

“Đúng vậy, cậu em này, ai ở đây mà chả là dân làm ăn lăn lộn mấy chục năm, bọn tôi nhìn là biết cậu muốn nói gì, đều là dân lão luyện cả mà cậu định lừa ai!”

Đúng lúc bọn họ đang nói chuyện.

“Đinh.”

Thang máy dừng lại ở tầng một.

Cửa thang máy chậm rãi mở ra, Lý Thất Phu mặc âu phục hàng hiệu từ bên trong đi ra, phía sau là ba vị quản lý Long Hổ Báo.

“Ông chủ Lý tới!”

Nháy mắt, toàn bộ đại sảnh đều yên tĩnh lại.

Ở Thanh Châu, Lý Thất Phu là sự tồn tại có thể một tay che trời, ở trước mặt anh ta, mọi người ngay cả hít thở cũng phải cẩn thận từng li từng tí.

“Ông chủ Lý, tôi là tập đoàn Phương Viên...”

Gã đàn ông đầu hói đang muốn chào hỏi nhưng Lý Thất Phu không thèm để ý tới gã, mà trực tiếp đi ngang qua người gã, đứng trước mặt Lý Quân.

Trên mặt Lý Thất Phu tràn đầy vui vẻ, anh ta nói: "Lão đại, sao anh tự mình tới vậy? Sao anh không nói tôi sớm để tôi cho đàn em đón anh qua!”

Nhìn bộ dáng cung kính của Lý Thất Phu, mọi người ở đây cảm thấy hình như đầu óc mình bị chập mạch.

Nhân viên công tác vừa rồi yêu cầu Lý Quân đăng ký trợn mắt há hốc mồm, làm ở đây hơn một năm, đây là lần đầu tiên cô ta thấy ông chủ lớn có thái độ này với người khác.

Người thanh niên này có lai lịch gì?

“Lý Thất Phu, tôi tìm anh vì có việc cần anh hỗ trợ đây.”

Lý Quân trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

“Lão đại cứ nói đi, việc gì tôi cũng làm, tôi nhất định sẽ xông pha khói lửa vì lão đại!”

Lý Thất Phu vừa nói, vừa ấn cửa thang máy.

Đồng thời nháy mắt với nữ thư ký bên cạnh.

Nữ thư ký lập tức nói với các vị tổng giám đốc trong đại sảnh: "Các vị tiên sinh, hôm nay ông chủ tôi có khách quý đến nhà nên không tiếp khách, các vị giải tán đi, hôm sau hãy đến!”

Nói xong, đoàn người đã vào trong thang máy, ấn nút đi tới văn phòng ở trên tầng cao nhất.

Trên đường đi, Lý Quân cũng tranh thủ kể cho Lý Thất Phu nghe đầu đuôi sự việc.

Lý Thất Phu không khỏi mắng: "Cái lão Tống Bạch Long vô dụng, ngay cả chút chuyện này cũng làm không nên hồn, còn để lão đại phải chạy ngược chạy xuôi!”

Nói xong, anh ta vỗ ngực cam đoan với Lý Quân: "Lão đại yên tâm, Thanh Châu là địa bàn của tôi, chỉ cần con nhỏ đó còn ở Thanh Châu, tôi khẳng định với lão đại là nó sẽ không thoát được đâu!”

“Cho dù nó chạy ra khỏi Thanh Châu, tôi cũng sẽ lôi đầu nó về!”

Nói xong, Lý Thất Phu liếc nhìn ba người Long Hổ Báo phía sau, phân phó: "Ba người lập tức điều động tất cả tai mắt ở Thanh Châu, đào ba thước đất cũng phải lôi cái con nhỏ tên Kiều Phương này ra cho tôi! Tốc độ phải nhanh!”

Nói xong thì quay lại nịnh nọt Lý Quân: "Lão đại, việc này tôi tự mình đi làm, anh mới đến Thanh Châu mệt mỏi, cứ ở trong công ty chờ tôi.”


Lý Thất Phu nháy mắt với thư ký, nói: "Cô cẩn thận tiếp đón lão đại của tôi, nếu làm không tốt, tôi trở về vặn đầu cô đấy!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK