Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cái đầu của ông, còn có cái đầu của các trưởng lão ở đây hôm nay, tôi đều muốn." Lý Quân cười khẩy.

Vài vị trưởng lão định nói gì đó, nhưng Lý Quân đã lười phí lời với họ, dõng dạc nói: "Nói ít thôi, ai muốn lấy mạng tôi cứ ra tay, tôi sẽ tiếp từng người một."

Anh vô cùng kiêu ngạo, ngang tàn, dường như chẳng coi ai ra gì.

Ngay cả Cửu trưởng lão và Lương Dũng cũng nhíu mày.

Thực ra, có rất nhiều cách để hóa giải kiếp nạn hôm nay, nhưng Lý Quân lại chọn cách trực tiếp nhất, cũng khó khăn nhất, chính là thẳng thừng xé rách da mặt với tất cả những ai chống lại anh, một mình đối đầu với tất cả mọi người.

"Đường chủ Kinh Chập, cậu ra tay trước đi." Tam trưởng lão lên tiếng.

Chỉ thấy trong đám người, một người đàn ông trung niên đứng dậy, đi thẳng đến trung tâm sảnh lớn.

Hắn chính là Đường chủ Kinh Chập trong hai mươi tư phân đường.

Hắn giơ tay ôm quyền với Lý Quân: "Lý Quân, bản thân cậu là thiếu chủ, tôi là thuộc hạ, không nên phản nghịch, nhưng Đại trưởng lão đối với tôi có ơn nặng như núi, cậu giết đệ tử của ông ấy, tôi buộc phải ra tay."

Đường chủ Kinh Chập dứt lời, nắm chặt tay, khí thế trên người bùng lên, chiến ý ngút trời, sau lưng như có tiếng báo gào thét, chính là Quyền Ý của hắn.

Lại thêm một vị tông sư, nội tình của Chiến Long Điện quả thực khủng bố.

Ở những nơi khác, mỗi vị tông sư đều là người cao cao tại thượng, trấn áp một phương, nhưng trong Chiến Long Điện, lại xuất hiện nhan nhản.

Tuy nhiên, Lý Quân vẫn đứng đó, ung dung tự tại, không hề có ý định ra tay.

Tam trưởng lão nhíu mày nói: "Lý Quân, sao cậu còn không ra tay, sợ hãi rồi sao?"

Lý Quân lắc đầu: "Theo tôi biết, phe Đại trưởng lão có tổng cộng tám vị Đường chủ, bảy vị còn lại cũng cùng ra tay đi."

Đã có tám người, đánh từng người một quá chậm, chi bằng một lần giải quyết hết cho xong.

Dù sao ngoài mấy vị Đường chủ, còn có người phụ trách của các khu vực, thêm cả mấy vị trưởng lão, Lý Quân không muốn lãng phí thời gian.

Tam trưởng lão sửng sốt một chút, rồi nói: "Lý Quân, đây là do cậu nói."

"Tám tên rác rưởi thôi, tôi chỉ cần búng tay là chết." Lý Quân ngạo nghễ nói.

Cái gì?

Chỉ cần búng tay là chết?

Nghe vậy, các vị trưởng lão không khỏi nhíu mày.

Vậy mà dám nói tám vị Đường chủ là rác rưởi, cả tám người đó ai cũng là cao thủ cảnh giới Tông Sư.

Tuy rằng có người chỉ mới đột phá Tông Sư, nhưng tám người liên thủ, sức mạnh tuyệt đối vô cùng khủng bố.

Ngay cả Tam trưởng lão cũng không dám nói lời ngạo mạn như vậy.

Tám vị Đường chủ ai nấy đều giận không có chỗ trút, lời nói của Lý Quân khác gì sỉ nhục bọn họ!

Tam trưởng lão không khỏi cười lạnh một tiếng: "Lý Quân, cậu quá kiêu ngạo rồi, tám vị Đường chủ liên thủ, ngay cả tôi cũng không dám nói có thể đánh bại họ, cậu nói lời ngông cuồng như vậy càng chứng tỏ cậu ngu xuẩn!

"Ông không được không có nghĩa là tôi không được." Lý Quân nhìn Tam trưởng lão với vẻ mặt khinh bỉ: "Không chỉ tám người họ là rác rưởi, trong mắt tôi, ông cũng là rác rưởi."

Mặc dù Tam trưởng lão về dưới trướng Đại trưởng lão, nhưng địa vị của ông ta trong Chiến Long Điện vẫn rất cao. Vậy mà giờ, trước mặt mọi người, Lý Quân lại mắng ông ta là rác rưởi.

Ngay khi lời nói của Lý Quân vừa dứt, cả sảnh lớn chìm vào im lặng.

Mọi người như bị sét đánh ngang tai, há hốc miệng.

Đây quả thực là quá sức ngông cuồng, ngang ngược vô cùng.

Nhiều người dè dặt nhìn về phía Tam trưởng lão.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK