Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không thể nào, ông chủ đối với tôi rất tốt.”

“Người ta bán anh, anh còn giúp người ta đếm tiền!”

Lý Quân tức giận nói.

Lúc này, Hùng Bi nhìn về phía mấy công nhân khác ở đây.

“Thật sao?”

Những người đó dưới khí thế khủng bố của Lý Quân, nào dám nói dối, thi nhau gật đầu.

Trong mắt Hùng Bi hiện lên một tia căm hận, hắn tức giận nói: "Uổng công tôi tin tưởng bọn họ tới vậy!”

Biểu hiện này của Hùng Bi khiến Lý Quân âm thầm gật đầu.

Hắn tuy rằng rất đơn thuần, nhưng cũng là người yêu ghét rõ ràng, nếu là cái loại thánh mẫu hiền lành thì Lý Quân sẽ phải cân nhắc xem có nên thu Hùng Bi làm đàn em hay không.

Dù sao loại người thánh mẫu rất dễ gặp rắc rối, hơn nữa lúc nào cũng liên luỵ đến người khác, nhưng Hùng Bi không phải loại người như vậy, hắn chẳng qua là hơi ngờ nghệch, đơn giản mà thôi!

“Đi thôi.”

Lý Quân thản nhiên nói một tiếng.

Ra khỏi phòng dự án, Hùng Bi đi theo sau Lý Quân.

“Hôm nay tôi sẽ trở về Sở Châu, anh có cần sắp xếp thu dọn cái gì không?”

Hùng Bi lắc đầu.

Vì thế Lý Quân lái xe mang theo Hùng Bi về lại Sở Châu.

Cùng lúc đó, trong một hội quán ở Sở Châu.

Lâm Vũ Thu cung kính đứng trước mặt một người đàn ông.

Người đàn ông trung niên mặc một bộ quần áo trắng, nhìn qua chỉ mới hơn bốn mươi tuổi.

Gã ngồi trên sô pha, cả người toát lên khí chất thần bí.

Gã mỉm cười nói: "Cô Lâm, mời ngồi, đừng khách sáo.”

“Nhà họ Lâm các cô vì Tu La làm nhiều chuyện như vậy, đã lập công lớn cho Tu La.”

Lâm Vũ Thu gật đầu, cẩn thận ngồi xuống, nhưng mông cô chỉ ngồi một phần ba sô pha.

"Cô Lâm, nghe nói cô đã biết tung tích của Huyết Ngọc Châu, lần này tôi đến Sở Châu, một là vì Huyết Ngọc Châu, hai là vì cái chết của Đường Chủ Tu La Độc Hạt, không biết cô có thể cung cấp manh mối gì cho tôi đây?"

Gã mỉm cười nhìn Lâm Vũ Thu, giọng nói ôn hoà khiến cho người khác dễ chịu thư thái.

Nhưng Lâm Vũ Thu không dám khinh thường, cô là người nhà họ Lâm, là gia tộc luôn muốn bám vào cây đại thụ Tu La nên đương nhiên biết rõ người đàn ông đang cười nói này có bao nhiêu khủng bố!

Trong Tu La, trên Đường Chủ còn có hai mươi tám tên Câu Hồn Sứ, mà Trần Nguyên Tinh trước mắt cô chính là một trong số đó.

Tu La là tổ chức mang tính quốc tế, mỗi một tên Câu Hồn Sứ đều là nhân vật lớn quản lý một khu vực.

Lâm Vũ Thu cung kính đáp: "Giết chết Đường Chủ Tu La và đang giữ Huyết Ngọc Châu đều cùng một người, nhưng mà thực lực người này cực kỳ khủng bố, có rất nhiều khả năng quái dị, không dễ đối phó!”

Nghe Lâm Vũ Thu nói, Trần Nguyên Tinh nhịn không được cười khẽ một tiếng: "Nhà họ Lâm các cô chỉ là gia tộc nhỏ, cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng, làm sao biết thế giới này rộng lớn đến mức nào, chỉ là Sở Châu nhỏ bé mà thôi! Có thể xuất hiện Chân Long hay sao?!”

Lâm Vũ Thu vẫn mang vẻ cung kính, nhưng trong lòng đã có vài phần không vui.

Nhà họ Lâm vội vàng muốn phục tùng Tu La, nhưng Tu La lại tràn ngập khinh thường đối với nhà họ Lâm.

Cô nhịn không được mở miệng nói: "Người giết chết Độc Hạt tên là Lý Quân, theo suy đoán của tôi, thực lực của anh ta chắc là đạt tới Hóa Kình.”

Nghe được hai chữ "Hóa Kình", trên mặt Trần Nguyên Tinh hơi biến sắc.

Cao thủ Hóa Kình dù đặt ở nơi nào, cũng không phải hạng người vô danh.

Nhưng gã cũng không để vào mắt, lại nở nụ cười lạnh.


Võ đạo tu luyện đến một trình độ nào đó sẽ hiểu thấu được lòng người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK