Loan Thục Ninh gửi tin nhắn cho Lý Quân, nói cho Lý Quân vị trí của bọn họ.
Chờ Lý Quân đi vào phòng bi - a, mọi người đã tự tổ chức chơi được một lúc.
Thấy Lý Quân đi lên, Loan Thục Ninh vốn định ngồi xuống bên cạnh Lý Quân.
Lúc này, Cao Minh cầm gậy bi - a đi tới.
“Thục Ninh, hai ta chơi một ván đi.”
Loan Thục Ninh suy nghĩ một chút, nếu đã chấp nhận ra ngoài chơi, cô cũng không cần phải từ chối mọi người quá mức, vì thế gật đầu.
“Được, Lý Quân anh làm trọng tài đi.”
“Tôi không biết nhiều về bi - a.”
Lý Quân cười cười.
Loan Thục Ninh cởi áo khoác, dáng người thon thả tuyệt vời cứ vậy hiện ra.
Cao Minh rất có phong độ đàn ông, để Loan Thục Ninh đánh bóng trước.
Loan Thục Ninh cầm gậy bi – a lau lau, sau đó khom lưng, ngón tay xinh đẹp như ngọc quý đặt ở trên bàn bi - a, giống như một tác phẩm nghệ thuật.
Hơn nữa khi cô cúi người xuống, làm nổi bật độ cong tuyệt vời của ngực và mông, tư thế mê người, nhất thời hấp dẫn ánh mắt của rất nhiều người xung quanh.
Ngay cả mấy tên đang đánh bóng dở, cũng có chút không nhịn được mà ngó qua.
Sau khi đánh gậy đầu tiên, Loan Thục Ninh liên tục vào lỗ ba bóng.
Đến phiên Cao Minh, không ngờ Cao Minh một gậy đã đẩy tất cả bóng vào lỗ, thắng một ván.
Lập tức cả đám người Ngô Châu ai nấy hoan hô vang dội.
Nữ thần Loan Thục Ninh thanh cao như vậy, bọn họ ở phương diện khác không thể chinh phục cô, nhưng có thể nghiền ép cô trên bàn bi - a cũng đủ để bọn họ sung sướng.
Lại liên tục chơi ba ván, không ngoại lệ, Loan Thục Ninh đều thua cả ba ván.
Cho dù Loan Thục Ninh tính cách điềm tĩnh, giờ phút này cũng không khỏi tức giận bĩu môi, trên mặt có chút ủy khuất.
Mà Cao Minh ở phía đối diện, lại càng thêm đắc ý.
“Loan đại mỹ nữ, không cẩn thận lại thắng cô một ván rồi, ha ha!”
“Loan đại mỹ nữ tin tưởng anh như vậy, anh không có ý định thay cô ấy giành lại mặt mũi à?"
Cao Minh có chút đắc ý vênh váo.
“Lý Quân vừa mới nói không biết chơi.”
Loan Thục Ninh bất mãn nói, cảm thấy Cao Minh có chút quá đáng.
“Ngay cả bi - a cũng không biết chơi, anh ta còn là một thanh niên mới hơn hai mươi tuổi đấy!”
Cao Minh vẻ mặt khinh bỉ.
Lý Quân nhướng mày, sau đó thản nhiên nói: "Tôi không biết chơi, tuy nhên thắng cậu hẳn là không có vấn đề gì.”
“Anh nói cái gì?”
Nụ cười trên mặt Cao Minh đột nhiên dừng lại, hắn hoài nghi lỗ tai mình nghe lầm.
“Thắng tôi không thành vấn đề? Anh cũng đủ ngông cuồng đó! Cũng không sợ khoác lác quá lộ cái vỏ bọc yếu nhớt à?”
“Có khoác lác hay không. Thử sẽ biết.”
Lý Quân nói.
“Được, vậy hai ta chơi một ván." Cao Minh trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn: "Mọi người xem kỹ, tôi sắp cho cái tên gà mờ một bài học đấy!”
Lý Quân mặc kệ hắn, bảo nhân viên phục vụ tới bàn bày bóng.
Anh cũng nhận lấy gậy từ tay Loan Thục Ninh, nói: "Thục Ninh, xem tôi báo thù cho cô.”
Người bên cạnh lập tức vây quanh anh.
Ngay cả những người đang chơi bóng cũng không ngoại lệ.