Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong, anh ta hùng hùng hổ hổ rời đi.

Lý Thất Phu biết Lý Quân không thích lắm lời khách sáo, anh thích những người làm việc thực tế.

Lý Thất Phu vừa đi, thư ký nơm nớp lo sợ đi tới trước mặt Lý Quân.

Tuy rằng cô ta không biết thân phận của Lý Quân, nhưng ông chủ đã cung kính với người này như vậy thì thân phận của Lý Quân chắc chắn rất khủng bố!

Hơn nữa, lúc nãy Lý Quân kế lại chuyện Kiều Phương trộm thuốc, trong lúc tức giận để lộ ra sát khí, chỉ một chút đó thôi cũng đủ để làm nữ thư ký này hoảng sợ.

“Cô không cần khép nép như vậy, không có chuyện gì thì ra ngoài trước đi, tôi muốn ở một mình.”

“Vâng.”

Thư ký gật đầu.

“Vậy tôi đợi ở cửa, ngài có chuyện gì cứ việc gọi tôi!”

Nói xong, thư ký mới cẩn thận rời đi.

Khoảnh khắc đóng cửa lại, cô vỗ vỗ bộ ngực căng phồng, thở phào nhẹ nhõm.

Khí thế này quá đáng sợ!

Cô có cảm giác tim mình sắp nhảy ra ngoài rồi.

“Vị bên trong kia có lai lịch gì?”

Một quản lý trẻ tuổi trong công ty được Lý Thất Phu coi trọng thấp giọng hỏi.

Thư ký Hà quay đầu nhìn về phía văn phòng, lắc đầu nói: "Không rõ lắm, nhưng chắc lai lịch khủng bố lắm đấy!”

Người quản lý trẻ tuổi trên mặt lộ ra vài phần khinh thường.

Thư ký Hà thấy vậy không khỏi cười lạnh nói: "Làm sao? Cảm thấy người ta không bằng anh chứ gì? Đúng rồi, anh thì giỏi, không có bối cảnh, không có gia thế, dựa vào việc phấn đấu nỗ lực để đi lên vị trí này? Anh đừng ỷ vào việc có chút tài năng, được ông chủ coi trọng thì bắt đầu thái độ vênh váo! Coi cả thế giới này không ai bằng anh đấy à?”

“Nếu vứt bỏ hết gia thế bối cảnh, đặt anh và người ta ở cùng một điểm xuất phát, cũng chưa chắc anh đã hơn người ta.”

Mã Minh khẽ cười nói: "Tôi có thể được ông chủ coi trọng là do tôi cố gắng khắc khổ, những con cháu thế gia kia sống an nhàn sung sướng, có thể so sánh được với tôi sao?"

“Cứ ở đó mà ảo tưởng đi, lúc nào cũng tự cho mình là đúng!" Thư ký Hà bĩu môi.

Trong văn phòng.

Lý Quân nhắm mắt dưỡng thần, kiên nhẫn chờ đợi.

Lý Thất Phu không phải thương nhân bình thường, cách làm giàu của anh ta tràn ngập máu tanh, anh ta kiên cường chiến đấu trong hoàn cảnh gió tanh mưa máu, dùng tính mạng để đạt được địa vị như bây giờ.

Ở địa bàn Thanh Châu, đủ hạng người trong tối ngoài sáng đều lấy lời nói của Lý thất phu làm tôn chỉ, để anh ta sai đâu đánh đó, là ông trùm thế giới ngầm của Thanh Châu.

Có thể nói toàn bộ Thanh Châu, nơi nơi đều là tai mắt của Lý Thất Phu.

Cho nên Lý Quân không đi tìm Lão Ưng, mà lựa chọn tìm Lý Thất Phu.

Thời điểm Lý Quân đang nhắm mắt dưỡng thần, đột nhiên bên ngoài hành lang truyền đến một trận thanh âm ồn ào.

“Chuyện gì vậy?”

Lý Quân bị ồn ào không thể tĩnh tâm được, anh mở cửa hỏi.

“Thật sự xin lỗi tiên sinh, phía dưới có người gây chuyện, nói muốn gặp ông chủ, nhân viên công tác nói cho hắn biết ông chủ không có ở đây, hắn vậy mà động thủ đánh người, ông chủ mang hết mấy quản lý có thực lực đi nên người ở lại không có ai ngăn được hắn.”

Lý Quân nghe xong, nhất thời nhíu mày.

Ở Thanh Châu còn có người dám chạy đến chỗ của Lý Thất Phu gây sự, lá gan không nhỏ, sợ là không phải người bình thường.

“Đi, cô dẫn tôi đi xem một chút.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK