Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tôi đã điều tra, ở Sở Châu, Lý Quân có một người dì tên là Lý Mộng Vân, và một người em họ tên là Bạch Vi, là người thân duy nhất của Lý Quân, cậu ta ắt hẳn rất quan tâm, cứ bắt giữ họ, không lo Lý Quân không xuất hiện."

"Nếu cảm thấy như vậy chưa đủ, còn có thể bắt luôn Tổng Giám đốc tập đoàn Quân Lâm - Cố Nghiên, ngoài ra, tiểu thư nhà họ Loan – Loan Thục Ninh tiểu thư nhà họ Nam Cung - Nam Cung Tuyết, đều là hồng nhan tri kỷ của Lý Quân."

"Bắt giữ những người này, không tin Lý Quân không tự động đưa đến cửa!"

Thôi Ngạn nói xong, trên khuôn mặt lạnh lùng của Trần Nguyên Tinh cuối cùng cũng nở nụ cười, gã cười ha ha nói: "Thiếu gia nhà họ Thôi rất có tầm nhìn, cứ theo đề nghị của cậu mà làm, cho Lưu Đường chủ đi cùng cậu, cậu đem những người này bắt về cho tôi, tôi sẽ ghi nhận cho cậu một công lớn."

"Vâng! Thuộc hạ nhất định không phụ lòng tin của Sứ giả Trần."

Thôi Ngạn nở nụ cười mừng rỡ.

Lấy lòng Trần Nguyên Tinh, đối với nhà họ Thôi có lợi ích vô cùng to lớn.

Đặc biệt là sau khi Lý Quân chết, tập đoàn Quân Lâm không có ai làm chủ, Trần Nguyên Tinh này có gốc gác ở nước ngoài, đến lúc đó nhà họ Thôi có thể nhân cơ hội đề xuất gã giúp bọn họ nắm giữ tập đoàn Quân Lâm.

Nghe vậy, Lâm Vũ Thu bên cạnh không khỏi lo lắng, vội vàng nói: "Sứ giả Trần, làm hại người nhà là điều không nên, chúng ta làm vậy có phải hơi đê tiện hay không? Hơn nữa Lý Quân không dễ chọc, chọc giận anh ta, hậu quả khó lường."

"Câm miệng!"

Trần Nguyên Tinh trong mắt lộ ra vài phần tức giận, giơ tay cầm lấy chén trà trên bàn trực tiếp ném về phía Lâm Vũ Thu.

"Rầm!"

Chén trà đập vào đầu Lâm Vũ Thu, máu tươi trên trán lập tức chảy ra.

Lâm Vũ Thu đứng im tại chỗ không dám nhúc nhích, thậm chí muốn giơ tay lên đỡ cũng rụt lại.

Cô biết rõ vị sứ giả Tu La này tàn nhẫn cỡ nào.

"Lâm Vũ Thu, nếu không phải vì nhà họ Lâm cống hiến nhiều cho Tu La, chỉ với câu nói vừa nãy của cô! Tôi đã muốn bẻ gảy cỗ cô rồi!"

Nói xong, tức giận thở phì phò nằm nghiêng trên ghế sofa.

Thôi Ngạn bên cạnh vội vàng quay người rời đi.

Chiều hôm đó.

Lý Quân vừa xử lý xong công việc của Chiến Long Điện, định về phòng nghỉ ngơi.

Bỗng nhiên chuông điện thoại reo vang.

Là Thống đốc Sở Châu Vũ Tạ Hoa gọi đến.

"Thống đốc Vũ, người bận rộn như ông, sao lại nhớ gọi điện cho tôi?"

Vừa bắt máy, Lý Quân hỏi một cách thoải mái, Vũ Tạ Hoa cũng coi như là bạn cũ của anh.

Ai ngờ đầu dây bên kia Vũ Tạ Hoa lại vô cùng lo lắng.

"Lý Quân, xảy ra chuyện rồi, thiếu gia nhà họ Thôi - Thôi Ngạn dẫn theo cao thủ Tu La xông vào tập đoàn Quân Lâm, bắt Cố Nghiên đi, Loan Thục Ninh, Nam Cung Tuyết, và cả gia đình dì của anh - Lý Mộng Vân cũng bị Thôi Ngạn bắt đi, vài phút trước, bọn chúng tung tin, yêu cầu cậu trong vòng ba ngày đến chuộc người, nếu không sẽ giết chết tất cả bọn họ."

"Cái gì?"

Nghe vậy, trong mắt Lý Quân bỗng chốc trở nên lạnh buốt.

Cả căn phòng như chìm trong hơi lạnh, tựa như một cơn bão tố kinh hoàng đang nổi lên!

Thôi Ngạn và người của Tu La dám động đến người thân của anh, chết tiệt!

Tại đại sảnh Chiến Long Điện.

Lý Quân rời khỏi biệt thự,

Sau khi dặn dò Lương Dũng vài câu, Lý Quân trực tiếp lên máy bay trở về Sở Châu.

Tại sân bay.

Vũ Tạ Hoa đang chờ ở vị trí cửa ra.

"Có điều tra được người của Tu La ở đâu không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK