Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vũ Tạ Hoa - thống đốc của Sở Châu, là một người quyền lực nhất ở Sở Châu.

Hắn đại diện cho thế lực mạnh nhất của Sở Châu, nhưng ít ai biết rằng cũng có người khiến Vũ Tạ Hoa sợ, người đó chính là Lý Quân.

Vũ Quang chết lặng, nhìn cha mình ngày thường uy nghiêm nhưng bây giờ lại cung kính trước mặt một người thanh niên trẻ tuổi.

Điều này làm cho cái đầu luôn thông minh của anh ta có chút choáng ngợp, không biết phải làm sao.

Đặc biệt là vẻ mặt thờ ơ của Lý Quân, dường như coi sự tôn trọng của cha anh ta là điều hiển nhiên.

Lý Quân nhìn Vũ Tạ Hoa với vẻ mặt bình tĩnh, không thể hiện sự tôn trọng mà người bình thường nên có khi gặp thống đốc.

Xung quanh là vô số ánh mắt ngạc nhiên và tò mò.

Giờ phút này, đã có rất nhiều suy đoán về thân phận của Lý Quân.

Dương Cường và những người khác đều trợn tròn mắt kinh ngạc.

Đặc biệt là Vương Uyển Uyển, nhìn bóng dáng bình tĩnh ở phía xa, giờ phút này trên người Lý Quân phảng phất được bao phủ một tầng sáng chói.

“Xem ra mình thật sự đã đánh giá thấp anh ta.”

...

“Người thanh niên này rốt cuộc có thân phận gì? Vậy mà có thể khiến thống đốc Vũ cung kính như vậy.”

“Thống đốc Vũ gọi anh ta là ông chủ Lý, không biết là ông chủ của công ty nào?”

“Tôi nghe nói Chu Bỉnh Khôn có thể hợp tác với Phủ Thống Đốc là vì ở giữa có một nhân vật bí ẩn đắp cầu dắt mối, chẳng lẽ chính là anh ta?”

“Nhưng anh ta mới mấy tuổi chứ, hơn hai mươi thì cũng mới tốt nghiệp đại học thôi.”

Những người xung quanh nghị luận ầm ĩ.

Họ vô cùng tò mò về Lý Quân.

Tuy nhiên, không ai đi chất vấn về địa vị của Lý Quân nữa.

Nhìn tư thế của Chu Bỉnh Khôn và Vũ Tạ Hoa, đủ để đoán được lai lịch của anh lớn đến mức nào.

Trong lòng Vương Hữu Lân cũng giống như sóng bão.

Ban đầu ông nghĩ rằng Lý Quân chỉ là một người bình thường với y thuật tuyệt vời.

Nhưng bây giờ lại biến thành nhân vật mà ngay cả thống đốc Sở Châu cũng phải kính trọng.

Sự thay đổi thân phận này khiến ông cảm thấy thổn thức không thôi.

Tống Trấn bên cạnh ngây ra như phỗng, cảm thấy may mắn vì vừa rồi mình xin lỗi Lý Quân kịp thời.

Nếu không, xúc phạm đến nhân vật như vậy, mặc dù công ty Dược Vương không chỉ ở mỗi Sở Châu, nhưng cũng không muốn có một kẻ thù mạnh cho công ty của mình.

“Cha, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”

Vũ Quang bất mãn hỏi.

Anh ta vẫn luôn kiêu ngạo, xưa nay không biết sợ là gì, trong mắt anh ta, cha anh ta là một tồn tại giống như thần thánh ở Sở Châu.

Mà cái người vốn dĩ không lọt vào mắt anh ta, dựa vào cái gì vênh váo trước mặt cha anh ta như vậy.

Trong tình huống này, những người ở hiện trường có chút đầu óc đều biết được thân phận của Lý Quân hoàn toàn không tầm thường, nhưng Vũ Quang vẫn tức giận lớn tiếng hỏi.

“Bốp!”

Trong nháy mắt, Vũ Tạ Hoa dùng trái tay tát con trai, tức giận nói: “Con có hiểu quy củ không, dám thất lễ trước mặt ông chủ Lý, còn không nhanh xin lỗi ông chủ Lý đi.”

Hiểu con không ai khác ngoài cha, Vũ Tạ Hoa biết con trai mình có tính khí gì.

Trong trường hợp con trai ông xúc phạm Lý Quân trước khi ông đến, vậy một tát này có thể khiến Lý Quân không để ý đến chuyện với Vũ Quang nữa.


Nhưng khi cái tát này giáng xuống, Vũ Quang bị đánh đến choáng váng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK