Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu không phải vì kiến trúc hiện đại xung quanh, còn tưởng rằng anh đã xuyên không rồi.

Người đàn ông thắt bím tóc dài quấn bím tóc quanh cổ ba vòng, sau đó từng bước đi về phía Lý Quân.

Hắn không dừng lại cho đến khi cách Lý Quân năm bước.

Hắn duỗi lòng bàn tay về phía Lý Quân rồi nói: “Giao đồ ra đây, tôi có thể tha mạng cho cậu, đừng cố gắng phản kháng, nhà họ Vân Nam Địa Khu không phải là người cậu có thể đấu lại.”

“Người đến từ Nam Địa Khu? Ông tới đây vì nhân sâm ngàn năm?” Lý Quân hỏi.

Ai ngờ đối phương lại khinh thường cười lạnh.

“Đừng giả vờ ngu ngốc ở đây, tiểu thư nhà họ Lâm đã làm mất huyết ngọc châu, vẽ chân dung của cậu, sai người khắp nơi nghe ngóng.”

“So với huyết ngọc châu, nhân sâm kia là cái thá gì?”

Tiểu thư nhà họ Lâm? Nam Địa Khu? Huyết ngọc châu?

Lý Quân dường như đột nhiên nghĩ đến cái gì đó.

Anh đưa tay vào trong túi móc ra một hạt châu.

Không thể không nói hạt châu này thực sự rất đẹp, không có việc gì làm thì anh cũng sẽ lấy ra thưởng thức.

Nghe ý tứ của đối phương, nó còn quý hơn cả nhân sâm ngàn năm.

Sau khi huyết ngọc châu gặp ánh mặt trời, nó toát ra ánh sáng mê người.

Mắt của người đàn ông trung niên đã cực kỳ nóng rực.

Hắn không kịp chờ đợi nói: “Mau đưa hạt châu cho tôi, nhanh lên, có nghe thấy không?”

Giọng điệu của đối phương vừa vội vàng vừa hưng phấn.

“Cậu nhóc, giao huyết ngọc châu cho tôi, tôi có thể tha mạng cho cậu, nếu không, cậu sẽ nếm mùi tuyệt vọng, tôi có hàng ngàn cách để khiến cậu sống không bằng chết, có nghe thấy không?”

“Xem ra ông quyết tâm phải lấy huyết ngọc châu này, nhưng tôi muốn biết hạt châu này có tác dụng gì mà có thể khiến ông không tiếc từ Nam Địa Khu chạy tới đây để lấy vậy?”

Lý Quân xoay huyết ngọc châu trong tay, có chút tò mò hỏi.

Người đàn ông dường như đã khôi phục một chút tỉnh táo, nói: “Vì cậu cũng nắm giữ huyết ngọc châu một thời gian nên tôi có không ngại nói cho cậu biết nha.”

“Huyết ngọc châu này là thánh vật của Cửu Lê Tộc, trên thế giới rất nhiều thế lực siêu cấp đều đang tìm kiếm nó, cho nên có thể tưởng tượng nó quý giá đến nhường nào.”

Không ngờ tới một thứ khác mà Tu La đang tìm kiếm lại nằm trong tay anh.

Anh thật đúng là người mang bảo vật mà không biết mà.

Chỉ là làm thế nào để sử dụng huyết ngọc châu này, Lý Quân đã nghiên cứu nó trong vài ngày nhưng không phát hiện nó có cái gì đặc biệt.

Lý Quân định hỏi tiếp nhưng người đàn ông với bím tóc dài đã sốt ruột nói: “Lấy nó cho tôi, tên nhóc này rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt.”

“Vâng.”

Ba thuộc hạ của hắn bước từng bước đi về phía Lý Quân.

Bước chân trầm ổn, thực lực không tầm thường, trong mắt chúng chỉ có sự lạnh lùng.

Đối với chúng, giết một người trẻ tuổi là chuyện hết sức dễ dàng.

Vùng đất Nam Địa Khu ban đầu là thiên đường của tội phạm, mỗi người ở đây đều đã dính không biết bao nhiêu máu tươi.

Một người đàn ông siết chặt nắm đấm, lộ ra nụ cười gằn.

“Cậu nhóc, vật như huyết ngọc châu sao cậu có thể tự mình giữ được, nhanh giao ra, không thì...”

Lời còn chưa nói hết, Lý Quân đã động thủ.

Anh biến mất ngay lập tức, nhanh đến mức đám người không thể bắt được hình bóng của anh.

Giây tiếp theo, Lý Quân đã xuất hiện trước mặt người đàn ông.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK