Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay sau đó, toàn bộ bốn vệ sĩ còn lại cũng ngã xuống đất.

Từ phát súng đến lúc giải quyết của những người này, Lư Bằng dùng tổng cộng không đến hai phút.

Nhìn thấy cảnh này, cho dù là Đoạn Nhai cũng co rụt đồng tử lại, sắc mặt nghiêm túc.

Hắn biết rất rõ thực lực của đệ tử là gì, tuyệt đối có thể coi là đối thủ nặng ký của Lư Bằng.

Tuy nhiên, Đoạn Nhai cũng không lùi bước, ngược lại trong lòng còn dâng lên chiến ý.

Quyết đấu với cao thủ chính là phương thức cao nhất để đột phá bản thân.

Đoạn Nhai hít sâu một hơi, tiến lên một bước, chắp tay nói: "Giáo đầu Sở Châu."

Đây là lễ nghi giang hồ, tự giới thiệu trước khi ra tay.

"Quỷ ảnh chân Lư Bằng."

Sau khi Lư Bằng nói xong, hắn giẫm một cái trên mặt đất khiến gạch lát sàn chia năm xẻ bảy, cả người lao về phía Đoạn Nhai.

Cú đấm phá vỡ không khí và tạo ra âm thanh lách tách.

Đoạn Nhai vội vàng nghênh chiến, trong nháy mắt hai người đã giao chiến với nhau.

Kinh phong kích dưới lòng bàn tay khiến đám người trong đại sảnh nhanh chóng lui về phía sau.

Rất nhiều bàn, ghế bị vỡ ra trong nháy mắt, mà sàn nhà dưới chân cũng bị giẫm đạp mấp mô.

Đây có phải là những gì con người có thể làm không? Quả đúng là một cỗ máy hình người.

Người nhà họ Loan nhìn mà tê cả da đầu, thế mới biết võ giả kinh khủng đến nhường nào.

So với hai người họ, những vệ sĩ được nhà họ Loan dùng một số tiền lớn mời đến, thì đánh vỡ vài tấm ván gỗ, đánh cái cục gạch gì đó, quả thực chỉ là chuyện trẻ con.

"Ầm ầm!"

Một tiếng nổ vang lên, dường như cả căn phòng đều rung chuyển.

Hai người đang dây dưa trong nháy mắt tách ra, Lư Bằng lui về phía sau ba bước.

Mà Đoạn Nhai thì lùi lại bảy tám bước, đến khi đụng vào vách tường sau lưng thì mới dừng lại.

Chỉ thấy khóe miệng Đoạn Nhai trào ra một vệt máu tươi.

Lại nhìn sang Lư Bằng, mặc dù một chân có hơi run rẩy, nhưng rõ ràng hắn đã chiếm thế thượng phong.

"Xem ra tôi sống an nhàn sung sướng ở Sở Châu quá lâu, cùng cảnh giới mà lại thua ông." Đoạn Nhai cười khổ một tiếng.

Mặc dù hắn thành lập công ty vệ sĩ, đã từng bảo vệ rất nhiều nhân vật lớn, nhưng phần lớn số cũng chỉ là hình thức, cũng không có nhiều cơ hội ra tay.

Mà Lư Bằng ở bên cạnh lại trải qua gió tanh mưa máu ở phía nam, giết ra một con đường máu từ một đám cao thủ, kinh nghiệm chiến đấu không phải là thứ mà Đoạn Nhai có khả năng so sánh.

Lư Bằng hoạt động chân của mình một chút với vẻ mặt lạnh lùng.

"Đoạn Nhai, mày tránh ra đi, mày không ngăn được tao đâu, hôm nay, người nhà họ Loan phải chết."

Ai ngờ, Đoạn Nhai lại lắc đầu: "Lư Bằng, tôi thừa nhận ông rất mạnh, nhưng ông cho rằng nhà họ Loan hôm nay chỉ có một cao thủ là tôi sao?"

"Có ông chủ Lý ở đây, không ai có thể động đến nhà họ Loan!"

"Ông chủ Lý gì cơ?"

Ánh mắt Lư Bằng quét một vòng qua đám người, cuối cùng đáp xuống người Lý Quân vẫn ngồi trên ghế từ nãy đến giờ.

"Đừng nói cậu chính là ông chủ Lý chứ?"

Dù sao lúc này, những người khác đều sợ hãi đến mức trốn thật xa, chỉ có Lý Quân bình chân như vại, bản thân chuyện này đã không bình thường.

Trước đó, hắn chưa từng để Lý Quân vào mắt, nhưng giờ phút này lại để tâm quan sát anh. Lý Quân bình tĩnh thoải mái, dáng vẻ bình thản ung dung, nhất định là người có năng lực.

"Ngài Lý, xin ngài hãy ra tay hạ gục người này."

Đoạn Nhai cung kính nói.


Lý Quân khẽ gật đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK