Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Quân cười giễu cợt, ngón tay dùng sức, tiếng “răng rắc” giòn tan vang lên, ngón tay Chu Thanh bị bẻ cong thành chín mươi độ.

“A...”

Miệng Trương Dương phát ra một tiếng hét như heo bị chọc tiết, không ngừng thở hổn hển.

Sau khi Lý Quân buông tay hắn ra, Trương Dương ngồi xổm xuống đất, đau đến mức chảy nước mắt.

“Thằng ranh, mày xong đời rồi, ngay cả Trương thiếu cũng dám đánh, mày sắp toi rồi.”

Vài đại thiếu gia ở Sở Châu bên cạnh hô to.

Những người này chịu trách nhiệm hộ tống đám người Trương Dương đi chơi.

Lý Quân khinh thường bĩu môi, vung nắm đấm, sau đó bước lên phía trước đá văng một tên đại thiếu gia ra bay trên không trung hơn ba mét.

Ngay sau đó, anh liên tục xuất thủ, đánh hết toàn bộ những tên gần mình ngã xuống đất.

Vài người phụ nữ hét lên trong sợ hãi.

Những người còn lại không bị Lý Quân đánh đều trốn thật xa.

Cùng lúc đó, có người lấy điện thoại ra bấm số.

“Alo, chú Trương, chúng cháu xung đột với người ta ở cổng Nguyên Nhất Thự, Trương Dương bị đánh...”

Sau khi gọi xong, hắn nói với Trương Dương: “Trương thiếu, cậu nhịn một chút, chú Trương sẽ đến sớm thôi.”

Trương Dương gật đầu, hung ác nhìn Lý Quân: “Thằng ranh, mày có nghe thấy không? Dám bẻ gãy ngón tay tao, mày sẽ sớm phải trả giá cho hành động của mình.”

Lý Quân cầm điếu thuốc trong tay, lạnh lùng nhìn Trương Dương và những người khác, trong mắt khinh thường.

Bởi vì sức mạnh cường đại vừa rồi của Lý Quân nên dù cho mấy người này nhìn anh với ánh mắt thù hận thì cũng không ai dám tuỳ tiện ra tay.

Nghe nói Trương Dương bị đánh, người bên trong chưa mất một phút đã nhanh chóng xuất hiện.

Ngoại trừ một vài ông già nhà giàu béo ú, còn có vệ sĩ mặc đồ đen.

Những người này đi tới, nhanh chóng bao vây Lý Quân.

Nhưng Lý Quân vẫn vững vàng dựa vào cửa xe, bình tĩnh hút thuốc, như thể anh chỉ là người ngoài hóng chuyện.

Kiêu căng.

Giờ phút này, khí thế của Lý Quân đều tràn ngập hai chữ này.

Đối mặt với vòng vây, anh điềm nhiên hút thuốc như không có việc gì, hoàn toàn coi một đám vệ sĩ của mấy đại gia vừa chạy đến như không.

Mà còn đúng lúc đám vệ sĩ chuẩn bị xử lý Lý Quân thì ở một bên khác, gia chủ nhà họ Trương là Trương Hách và gia chủ nhà họ Chu là Chu Tổ Mậu đồng thời chạy đến chỗ con trai của họ.

Khi bọn hắn nhìn thấy tình trạng thê thảm của con trai mình thì lập tức đỏ mắt.

"Chơi chết tên khốn này cho tôi."

Chu Tổ Mậu gầm lên giận dữ.

Hiển nhiên giờ phút này hắn rất giận.

Lý Quân tiện tay thảy điếu thuốc trong tay xuống đất, giẫm tắt, sau đó tiến lên phía trước một bước, tung một chưởng hất văng một vệ sĩ ngã lăn ra đất.

Sau đó anh như mãnh hổ vọt thẳng về phía đám người, bắt đầu ra tay.

Ở cuối nhóm vệ sĩ, có một người đàn ông trung niên đang đứng đấy.

Khi nhìn thấy động tác của Lý Quân, người này hơi nhướng mày lên.

Tên vệ sĩ kia cũng coi như là dày dặn kinh nghiệm chiến đấu, thế nhưng lại bị Lý Quân tuỳ tiện đánh ngã.

Thực lực như vậy tuyệt đối được xưng tụng là mạnh mẽ, gọn gàng mà linh hoạt.

"Bốp bốp!"

Sau khi tung liên tục hai đấm đánh ngã hai tên vệ sĩ, Lý Quân túm lấy một tên vệ sĩ tóc dài, hung hăng kéo xuống, sau đó lên gối thẳng tưng.


"Bốp!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK