Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Phi!”

Loan Thục Ninh phun một ngụm nước miếng lên mặt Thôi Ngạn.

“Mẹ kiếp!”

“Chát…chát…chát…”

Thôi Ngạn tát liên tục năm sáu cái vào khuôn mặt xinh đẹp của Loan Thục Ninh, khóe miệng Loan Thục Ninh bị đánh chảy ra máu tươi.

Thôi Ngạn còn chưa hết giận, túm lấy tóc của cô ấn cả đầu cô xuống đất, hai chân giẫm lên đầu cô, liên tục mắng chửi.

Nhìn thấy Loan Thục Ninh bị đánh, Nam Cung Tuyết vội vàng đi lên muốn kéo Thôi Ngạn ra nhưng mà cô còn chưa kịp đứng dậy đã bị Thôi Ngạn túm tóc kéo ngã trên mặt đất.

“Con điếm thúi, ông mày còn chưa có xử đến mày đâu.”

Nói xong, gã nâng chân đạp lên mặt Nam Cung Tuyết, khiến cho cả người Nam Cung Tuyết bay ra xa năm sáu mét, hai má sưng vù.

Nhìn thấy cảnh tượng này, cả nhà Bạch Vi sợ đến mức run rẩy.

Mà lúc này, Thôi Ngạn nhếch mệng, nở nụ cười dâm tà.

Cố Nghiên, Nam Cung Tuyết, Loan Thục Ninh, tất cả đều là mỹ nữ khó gặp, bây giờ các cô cũng không thể phản kháng, chỉ có thể bất lực bị trói quỳ ở đó, dễ dàng khơi dậy thú tính của Thôi Ngạn.

Ánh mắt Thôi Ngạn nhìn về phía Trần Nguyên Tinh, hỏi dò: "Sứ giả Trần, nếu như ngài không có hứng thú với mấy con đàn bà này, không bằng để cho tôi chơi đùa với bọn họ một chút!”

Trần Nguyên Tinh đương nhiên biết chơi đùa mà Thôi Ngạn nói là có ý gì, gã khẽ nhíu mày.

Đám người Nam Cung Tuyết ai nấy biến sắc.

Cái thằng này lại ghê tởm như thế!!

Mà đúng lúc này, một gã đàn em nhanh chóng chạy tới trước mặt Trần Nguyên Tinh, thấp giọng nói: "Sứ giả Trần, Lý Quân tới rồi.”

Ánh mắt Trần Nguyên Tinh loé lên ánh sáng.

“Tới rất nhanh, xem ra cậu ta rất quan tâm những người này.”

Lúc này, Lý Quân đã đi đến đỉnh núi.

Từ xa nhìn thấy, trung tâm đỉnh núi là Trần Nguyên Tinh, Lâm Vũ Thu và đám người Tu La.

Nhưng chưa đợi Lý Quân tiến lại, một bóng người đã dẫn theo vài thuộc hạ đi ra, đó chính là Thôi Ngạn.

"Lý Quân, chúng ta lại gặp nhau rồi, cướp hôn thê của tao, khiến nhà họ Thôi mất hết thể diện, giờ đây gia đình và mỹ nữ của mày đều nằm trong tay tao, vừa rồi tao còn đánh đập bọn nó một trận, mày có cảm thấy tức giận không?”

Giọng nói của Thôi Ngạn đầy vẻ châm chọc và đắc ý.

Lý Quân nheo mắt lại, sát khí cuộn trào, giọng nói lạnh lẽo vang lên: "Mày sẽ phải trả giá cho hành động của mình, cả nhà họ Thôi cũng phải chịu liên lụy!"

"Sau khi tao giết mày, tao sẽ đến nhà họ Thôi, chính thức cho gia tộc của mày biến mất!"

Thôi Ngạn không khỏi cau mày.

Cái này hơi sai! Lẽ ra anh ta mới là người uy hiếp đối phương, sao lại bị đối phương uy hiếp ngược lại?

Thôi Ngạn vừa định lên tiếng...

"Ầm!"

Khoảnh khắc tiếp theo, trước mắt hoa lên, Lý Quân đã xuất hiện trước mặt anh ta, đưa tay siết chặt cổ họng Thôi Ngạn, sau đó từ từ nhấc bổng cả người anh ta lên không trung.

"Cứu, cứu tôi..."

Thôi Ngạn chật vật phát ra âm thanh kêu cứu.

Vài người của Tu La sau lưng anh ta lập tức lao về phía Lý Quân.

Cả đám vừa mới tiến đến thì lòng bàn tay kia của Lý Quân bùng nổ chân khí, phát ra tiếng nổ giòn giã, gió mạnh ập đến.

"Ầm!"


Giống như tiếng sấm nổ vang trên bầu trời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK