Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Và với nhà họ Hà ở thủ đô, cao thủ đệ nhất được mọi người biết đến là Tiêu Viễn Sơn.

Ba năm trước, một gia tộc nhỏ chống đối nhà họ Hà, sau đó cả gia đình bị giết hết.

Vào thời điểm đó, ngay cả Tống Chân, người vẫn còn học đại học, đã nghe nói về chuyện đó là do Tiêu Viễn Sơn ra tay.

Có rất nhiều tin đồn về Tiêu Viễn Sơn, tất cả đều thể hiện rõ ông ta là một cường giả hàng đầu.

“Chú Tiêu, sao chú lại ở đây?”

Khi Hà Phong Nam nhìn thấy Tiêu Viễn Sơn, hắn cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Hiển nhiên, hắn cũng không cảm kích với sự xuất hiện của Tiêu Viễn Sơn.

“Tôi tình cờ đi ngang qua Sở Châu, nghe nói có buổi đấu giá cho nên đến xem thử, nhưng không ngờ lại gặp thiếu gia, tôi cũng nhìn thấy một kẻ kiêu ngạo dám khiêu khích nhà họ Hà.”

“Thiếu gia yên tâm, giao cho tôi xử lý là được.”

Tiêu Viễn Sơn nói xong, ông ta chắp một tay sau lưng, nhìn Lý Quân ở phía xa.

Ông ta liếc nhìn Lý Quân vài lần, nói một cách khinh thường: “Tuổi còn trẻ, ỷ có chút của cải đã không biết nặng nhẹ, dám xúc phạm nhà họ Hà, thật sự không biết điều.”

Vừa nói, ông ta vừa liếc nhìn xung quanh.

“Mọi người, nhà họ Hà tôi muốn giải quyết chuyện ở đây, tất cả mọi người giải tán đi.”

Nghe vậy, những người giàu có khác không dám nói thêm gì, lần lượt ra ngoài.

Chẳng mấy chốc mọi người đã ra hết, cuối cùng chỉ còn lại Tống Chân và người của công ty Dược Vương.

Ánh mắt Tiêu Viễn Sơn lại rơi vào Lý Quân.

“Người bình thường nghe danh nhà họ Hà ở thủ đô chỉ sợ tránh không kịp, trái lại cậu thật to gan, dám ngang nhiên giẫm lên thể diện nhà họ Hà. Nói cho tôi biết, cậu có bối cảnh gì?”

Lý Quân cười khẽ nói: “Sao vậy, ông muốn đi đường vòng sao? Nếu như tôi có bối cảnh đủ lớn, tôi có thể giữ được mạng, đúng không?”

Tiêu Viễn Sơn lắc đầu: “Cậu nghĩ nhiều rồi, cho dù bối cảnh của cậu có lớn đến đâu đi chăng nữa thì cũng không thể lớn bằng nhà họ Hà, đụng vào thể diện nhà họ Hà, hôm nay ông trời cũng không cứu được cậu.”

“Hỏi về bối cảnh của cậu cũng chỉ để nghĩ xem nên làm gì với gia tộc đứng sau cậu.”

“Đương nhiên, nếu cậu không nói, tôi có cách tìm hiểu.”

Lý Quân không khỏi giễu cợt nhếch khoé môi: “Tôi không có bất kỳ thế lực hay gia tộc nào chống lưng, bản thân tôi là gia tộc lớn nhất, còn nhà họ Hà thì sao?”

“Đừng nói là thiếu gia nhà họ Hà, cho dù người đứng đầu nhà họ Hà đến, tôi vẫn dám nhổ nước bọt lên mặt hắn.”

Nghe thấy vậy, Tiêu Viễn Sơn không khỏi lộ ra vẻ mặt có chút kỳ lạ.

Khí thế trên người Lý Quân lúc này khiến ông ta có chút hoảng hốt, phảng phất như nhìn thấy bóng dáng của một số người.

Chỉ là những người đó kiêu ngạo vì họ có sức mạnh để nổi bật giữa đám đông.

Còn chàng trai trước mặt này làm sao có thể so được với họ.

Không có thực lực mà kiêu ngạo chính là một trò cười.

“Cậu kiêu ngạo trong xương cốt, nhưng thật đáng tiếc, hôm nay tôi sẽ bẻ gãy xương cậu, bẻ gãy sống lưng cậu và biến cậu thành một con chó nằm trên mặt đất vẫy đuôi xin tha.”

Nói đến đây, ánh mắt Tiêu Viễn Sơn lộ ra một chút tàn nhẫn.

Ông ta có thể tùy tiện giết cả một gia đình, nói cho cùng cũng chẳng phải hạng người lương thiện.

Vừa nói, ông ta vừa dặn dò thuộc hạ của nhà họ Hà đang đứng ở cửa: “Đóng cửa lại, bẻ gãy tay chân người này, kể cả xương sống, sau đó ném ra đường, tôi muốn cho người dân Sở Châu biết số phận của kẻ xúc phạm nhà họ Hà.”

“Lời nói của thiếu gia nhà họ Hà là thánh chỉ, chính là khuôn vàng thước ngọc, không ai có thể chống lại.”

Nói xong, một đám người áo đen đã vây quanh Lý Quân.

Tiêu Viễn Sơn nói với Hà Phong Nam: “Thiếu gia, cảnh tiếp theo quá đẫm máu, để không làm thiếu gia bẩn mắt, chúng ta đi thôi.”

Hà Phong Nam lắc đầu: “Không, tôi muốn tận mắt nhìn thấy dáng vẻ khổ sở của hắn, vậy tôi mới vui được.”

Hắn vừa nói xong.


“Đùng!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK