Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn nữa có một vài tên vòng hông phình ra, dường như có trang bị súng trên người.

Với đội hình như vậy thì chỉ đủ có thể đối phó với một người như Ngô sư phụ không có kinh nghiệm thực chiến, nếu gặp phải Diệp Tiêu hoặc thậm chí là Duẫn Á Duẫn thì không đủ để họ để mắt tới, huống chi là Lý Quân.

Nhà họ Cố hiển nhiên chưa từng gặp phải một võ giả chân chính, vốn tưởng rằng mình có thể khống chế mọi thứ chỉ với chút sức lực nhỏ bé này.

“Đây chỉ mới là màn dạo đầu thôi.”

Khuôn mặt Cố Diên Niên tràn đầy tự tin rằng mình đã kiểm soát được tình hình chung.

“Tôi biết rằng thân thủ cậu phi phàm nên đặc biệt vì các hạ chuẩn bị bữa tiệc tuyệt vời này đấy.”

Vừa nói, Cố Diên Niên vừa vỗ tay, đột nhiên có thêm ba người nữa từ phía sau ông ta đi ra.

Ba người đàn ông này rõ ràng khác với khoảng ba mươi người đó, trên người họ có mùi nguy hiểm.

Hơn nữa, Lý Quân cảm nhận được sát khí trên người bọn họ, thể hiện rõ bọn họ đều đã từng giết người.

“Ba người này là lính đánh thuê đến từ Nam Địa Khu, mỗi người trong số họ đều có thực lực lấy một địch trăm.” Cố Diên Niên đắc ý giới thiệu.

“Ba người bọn họ lựa chọn đến Sở Châu sống ổn định vì ở biên giới phía nam có quá nhiều kẻ thù, lương hàng năm là một triệu tệ, từ khi đi theo tôi đến nay bọn họ vẫn chưa có cơ hội được động thủ.”

“Cũng có chút thú vị.” Lý Quân thản nhiên nói.

Cả ba người bọn họ đều đã đạt tới trình độ Minh Kình.

“Thế nào? Thần y, cậu có hài lòng với món quà tôi đã chuẩn bị cho cậu không? Bây giờ tôi sẽ cho cậu một cơ hội cuối cùng, ngoan ngoãn lấy một triệu tệ rồi rời đi ngay, nếu không, không những cậu không nhận được một xu nào hết, mà ngay cả tính mạng của cậu cũng khó mà giữ lại được.”

Cố Diên Niên nhìn Lý Quân với vẻ mặt khinh thường, bộ dáng nắm chắc phần thắng.

“Thật ra có một chuyện tôi nghĩ mãi cũng không hiểu, tôi cứu mạng ông mà không đáng giá 100 triệu sao?” Lý Quân hỏi.

Nhưng lời này lại rơi vào tai Cố Diên Niên thì lại hiểu rằng đây là biểu hiện sợ hãi của Lý Quân.

“Đáng giá, tất nhiên nó đáng giá, nhưng bây giờ tôi muốn quỵt nợ đấy, cậu có thể làm gì tôi?”

Cố Diên Niên cười nói, trực tiếp lộ ra bản chất của một tên vô lại.

Giá trị tài sản của Cố gia là hơn một tỷ, lấy 100 triệu ra một lúc tất nhiên sẽ rất đau lòng, mà ông ta lại hoàn toàn không sợ Lý Quân lật mặt chút nào.

Trước đây có thể có một chút lo lắng, nhưng bây giờ thì không.

Nếu Lý Quân có lai lịch to lớn, anh sớm đã dùng mối quan hệ sau lưng để gây áp lực, chứ không phải đến một thân một mình như vậy.

Cho nên thời điểm Lý Quân tìm tới, Cố Diên Niên còn tưởng rằng mình đã nhìn thấu Lý Quân.

“Nếu ông đã nói như vậy, vậy thì tôi hiểu rồi.” Lý Quân nói.

“Vậy cậu đã sẵn sàng nhận một triệu rồi chứ?” Cố Diên Niên hỏi.

Lý Quân lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Tôi đã sẵn sàng lấy lại tính mạng của ông.”

“Phang!”

Lời nói vừa dứt, một tiếng động vang lên.

Người đàn ông mặc vest gần Lý Quân nhất bỗng dưng cong người thành hình con tôm, cả người giống như một quả đạn đại bác được bắn ra, bay lộn ngược dữ lên rồi đập vào bậc thềm cách đó vài mét.

Cùng lúc đó, thân thể Lý Quân đã hóa thành tàn ảnh, lao vào trong đám người.

Những cao thủ dưới tay Cố Diên Niên kia không hiểu chuyện gì đang xảy ra, lần lượt bay ra ngoài rồi rơi xuống.

Sắc mặt Cố Diên Niên đột nhiên thay đổi, trong mắt nổi lên tức giận, ông ta tức giận gầm lên:

“Nhanh lên, hạ gục thằng nhóc này cho tôi, sống chết không thành vấn đề.”

Lúc này ba tên cao thủ đồng thời di chuyển, hóa thành ba tàn ảnh, lao về phía Lý Quân.

“Phang phang phang.”


Chỉ là trong khoảnh khắc tiếp theo…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK