Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Y thuật của Lý tiên sinh thực sự rất cao siêu, quả là thần y!”

Vương Hữu Lân nói: “Lý tiên sinh chữa khỏi bệnh cho tôi, nhưng không chịu nhận tiền, tôi đây thật sự rất biết ơn, không biết Lý tiên sinh có thể để lại số điện thoại liên lạc hay không, để tôi có cơ hội được báo đáp Lý tiên sinh.”

“Không thành vấn đề.”

Lý Quân lập tức lấy điện thoại di động ra.

Vương Hữu Lân vội vàng đẩy cánh tay cháu gái.

“Hãy nhanh lưu lại số điện thoại của Lý tiên sinh đi.”

“Tại sao lại là cháu?”

Lúc Vương Uyển Uyển muốn nói gì đó thì lại nhìn thấy ông nội đang trừng mắt nhìn cô, cô đành phải ngoan ngoãn ghi lại số điện thoại của Lý Quân.

“Được rồi, Uyển Uyển, con lái xe đưa Lý tiên sinh trở về đi.” Vương Hữu Lân phân phó.

“Nhất định phải đưa Lý tiên sinh về đến tận nhà nhé.”

Vương Uyển Uyển đột nhiên cau mày.

Rõ ràng là có tài xế, tại sao lại để cô đưa anh về?

“Không cần đâu, vừa hay tôi muốn đi dạo, đã lâu không yên tĩnh thư thả tâm hồn rồi.”

Nói xong, Lý Quân đi về phía xa.

Sau khi Lý Quân rời đi, Vương Uyển Uyển bĩu môi nói: “Ông nội, có phải ông cố ý muốn cháu liên lạc nhiều hơn với anh ta không. Nếu không tại sao ông lại để cháu lưu số điện thoại của anh ta rồi lại để cháu lái xe đưa anh ta về, cho dù anh ta có y thuật cao minh, thì ông cũng không thể đuổi cháu gái của ông ra ngoài chứ.”

Vương Uyển Uyển nói với vẻ mặt không hài lòng.

Trong suy nghĩ của cô, ông nội cô chỉ đang muốn ghép đôi lộn xộn, ông không hỏi ý kiến của cô chút nào, điều này có chút là không tôn trọng cô.

Vương Hữu Lân thở dài.

“Uyển Uyển, ông nội cũng là vì tốt cho con, Lý Quân này là một thanh niên hiếm có, rồng trong biển người, nếu con có thể kết duyên với anh ta, ông nội cũng yên lòng.”

“Ông nội, ông đang nói chuyện vớ vẩn gì vậy! Chúng ta chỉ mới gặp anh ta một lần, nhiều tài năng trẻ theo đuổi cháu lắm, anh ta thì giỏi hơn mấy người chứ?”

Nghe vậy, Vương Hữu Lân tức giận đến mức dựng râu trừng mắt.

“Con thật sự là có mắt không tròng, xung quanh con không có một ai đáng để mắt tới đâu, so với Lý Quân thì còn cách xa 108.000 dặm.”

Vương Uyển Uyển không ngờ rằng ông nội lại đánh giá cao người thanh niên vừa gặp mặt này như vậy.

Nhưng cô thực sự không thể thấy bất cứ điều gì đáng chú ý về chàng trai trẻ này ngoại trừ y thuật cao minh của anh ta.

Cô không tin mà nói: “Ông nội, ông nói người khác thì khỏi đi, vậy thì thiếu gia Cẩn Du chắc chắn phải mạnh hơn Lý Quân chứ nhỉ.”

Tiêu Cẩn Du, một nhân vật giống như thần trong giới này.

Anh ta sinh ra trong một gia đình tướng lĩnh thế gia, mười hai tuổi được đào tạo trong quân đội, được tuyển dụng đặc biệt vào chiến khu Trung Vực ở tuổi mười lăm, và xuất ngũ năm hai mươi bốn tuổi để bắt đầu công ty riêng, và công việc kinh doanh của anh ta trải rộng khắp trong, ngoài nước.

Ảnh hưởng của anh ta từ lâu đã không chỉ giới hạn ở Sở Châu, đó còn là một sự tồn tại mà mọi người trong giới nên ngưỡng mộ.

Vương Uyển Uyển luôn tràn đầy sự ngưỡng mộ đối với Tiêu Cẩn Du và coi anh như một thần tượng.

Cô không tin thiếu gia nhà họ Tiêu không mạnh hơn Lý Quân gấp trăm lần.

“Cái này...” Vương Hữu Lân im lặng.

Sau một lúc lâu, ông lên tiếng: “Thằng nhóc nhà họ Tiêu kia thật sự rất tuyệt vời, nhưng Lý Quân này cho ta cảm giác nó có thể không thua kém cậu thiếu gia nhà họ Tiêu đâu.”

“Hơn nữa những phụ nữ theo đuổi thằng nhóc nhà họ Tiêu kia đều có thể xếp hàng từ Sở Châu đến thủ đô, mà Lý Quân thì vẫn đang là hắc mã mới xuất hiện.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK