"Lâm Vũ Thu, bây giờ cô nói cho tôi biết, mạng của tôi có phải là của tôi không?"
Lý Quân khinh thường nhìn sang Lâm Vũ Thu.
Anh ngồi xuống ghế sofa đối diện với Lâm Vũ Thu, mười ngón tay giao nhau: "Nói cho tôi biết huyết ngọc châu có công năng gì, sau đó ngoan ngoãn trở lại phía nam của cô đi, Sở Châu không phải là nơi mà các người có thể ở lại."
Lâm Vũ Thu hít sâu một hơi, đè nén chấn động trong lòng, nói: "Lý Quân, xem ra tôi đã xem nhẹ anh, chỉ là huyết ngọc châu cũng không phải thứ nhà họ Lâm cần, mà là món đồ Tu La điểm danh muốn."
"Cho dù thực lực anh mạnh hơn, chẳng lẽ anh cho rằng mình có thể đối kháng được với Tu La sao?"
"Tu La?"
Lý Quân chỉ bĩu môi khinh thường.
"Cách đây một thời gian, tôi đã giết một người của Tu La, hình như tên là Độc Hạt gì đó."
Lý Quân vừa dứt lời.
Thân thể Lâm Vũ Thu lập tức chấn động dữ dội.
"Dám giết đường chủ Tu La, Lý Quân quả thực gan to bằng trời!"
Tu La là vẫn luôn là đối tượng mà nhà họ Lâm muốn nịnh bợ.
Là một tổ chức nổi tiếng quốc tế, không quá rõ ràng ở trong các thành phố nội địa, nhưng ở địa khu biên cảnh, hai chữ Tu La như là một thứ cấm kỵ.
Tất cả người đã từng đắc tội Tu La đều phải trả một cái giá thê thảm đau đớn.
Cho nên, dù nhà họ Lâm có một Mạnh Phồn Sâm thì vẫn chỉ có thể ngước mắt nhìn lên Tu La.
Bây giờ khi nghe nói Lý Quân thật sự đã giết chết đường chủ Tu La, ý nghĩ đầu tiên nảy sinh trong đầu chính là Lý Quân xong đời rồi.
Chấn động không thua gì bom nguyên tử phát nổ.
"Lý Quân, lá gan của anh quả thực quá lớn, anh có biết Tu La là sự tồn tại như thế nào không? Giết đường chủ của bọn họ, thứ mà anh phải nghênh đón chính là sự trả thù điên cuồng nhất của Tu La."
Thậm chí Lâm Vũ Thu còn không nhịn được mà hét lên.
Thực lực của Lý Quân rất mạnh, vượt ra khỏi tưởng tượng của cô, nhưng nếu nói Lý Quân có thể đối kháng Tu La thì cô vẫn không hề tin.
"Trời gây nghiệt còn có thể tha thứ, nhưng tự gây nghiệt thì không thể sống, cậu có thể đánh bại tôi, nhưng lại không thể trêu vào Tu La."
Mạnh Phồn Sâm cũng thở dài một hơi.
Ở trong Tu La có sự tồn tại của tông sư, thậm chí còn có sự tồn tại còn mạnh hơn cả tông sư.
Thời nay, tổ chức có thể có thể ngang ngửa Tu La chỉ tính trên đầu ngón tay.
"Tu La rất mạnh sao?"
Lý Quân lạnh lùng cười một tiếng.
Anh chậm rãi đứng dậy, một tay chắp sau lưng, nhẹ nhàng bước về phía trước.
"Ầm ầm."
Đúng lúc này, sức mạnh trong cơ thể Lý Quân dâng trào, sức mạnh đáng sợ từ bước chân anh truyền xuống mặt đất.
Lực lượng này bùng nổ trong nháy mắt dưới chân Lý Quân, như là ông trời giáng thiên lôi xuống đất.
Lấy Lý Quân làm trung tâm, toàn bộ mặt đất bắt đầu sụp đổ như gợn sóng lan rộng ra mọi hướng.
Khiến cho toàn bộ biệt thự cũng bắt đầu rung lắc dữ dội.
Đối mặt với sức mạnh giống như máy ủi này, vô số đồ đạc bắt đầu vỡ vụn.
"Choang."
Kính của biệt thự liên tục phát ra tiếng động lớn, vỡ tung tóe khắp mọi chỗ.
Cả căn biệt thự rung chuyển không ngừng, như sắp sụp đổ bất cứ lúc nào.
Ánh mắt của những người xung quanh đều sửng sốt.