Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một luồng khí thế kinh khủng và mạnh mẽ toát ra từ người anh.

Toàn bộ đại sảnh, mỗi người đều cảm giác giống như bị núi đè.

Giờ phút này, sắc mặt mọi người đều thay đổi.

Bao gồm cả Tiêu Viễn Sơn.

Khí thế này quả thực quá kinh khủng.

“Tiêu Viễn Sơn, ông ỷ vào mình là cao thủ ám kình mà không kiêng nể, còn muốn bẻ gãy xương sống của tôi, vậy tôi sẽ cho ông biết, trong mắt tôi, ông chỉ là một con kiến.”

Vừa nói xong.

Lý Quân giơ lòng bàn tay lên đánh về phía Tiêu Viễn Sơn.

Ban đầu lòng bàn tay chỉ thường thường, không có gì lạ, nhưng thời điểm nó được nâng lên, có vô tận sát cơ phong toả xung quanh Tiêu Viễn Sơn, giống như một vị thần, thống trị trời đất.

Sắc mặt Tiêu Viễn Sơn thay đổi kịch liệt, trong lòng chấn động không thôi.

Lòng bàn tay Lý Quân không dùng nội kình, nhưng lại khiến ông cảm nhận được khí thế.

Ngưng tụ giữa thiên địa đại thế, đồng thời phóng thích trong lòng bàn tay, ngay cả tông sư cũng khó có thể làm được.

“Người này còn trẻ như vậy, làm sao có thể?”

Một chiêu như vậy đã nằm ngoài khả năng nhận thức của Tiêu Viễn Sơn.

Nhưng cho dù như vậy, Tiêu Viễn Sơn vẫn không từ bỏ kháng cự.

Ông ta hít một hơi thật sâu, cơ thể phồng lên như một quả bóng, sau đó ông bước chân phải về phía trước, cánh tay như chuỳ sắt đập về phía trước.

“La Hán khai sơn!”

Ông ta hét lên một tiếng.

Một tầng ánh sáng trắng xuất hiện trên cánh tay ông ta, nương theo gió mạnh khuấy động.

Hà Phong Nam và Hồ Lệ đang đứng bên cạnh vội vàng lui về phía sau.

Vừa rồi gió mạnh kia như dao, làm má họ đau nhói.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh.

Khuỷu tay của Tiêu Viễn Sơn và lòng bàn tay Lý Quân lập tức va chạm.

Vốn nghĩ sẽ có âm thanh va chạm mãnh liệt vang lên nhưng nó không xuất hiện.

Cảnh tượng tiếp theo khiến mắt của mọi người đều kinh hãi.

Khoảnh khắc khuỷu tay của Tiêu Viễn Sơn chạm vào lòng bàn tay Lý Quân, ánh sáng xuất hiện trên khuỷu tay ông ta trực tiếp bị phá vỡ, sau đó lòng bàn tay Lý Quân chậm rãi ấn lên cánh tay ông ta.

Cánh tay ông ta tráng kiện, hơi uốn cong.

Sau đó là một âm thanh kẽo kẹt vang lên từ cơ thể Tiêu Viễn Sơn.

Cứ như thể nó bị nghiền nát bởi một ngọn núi.

Mắt thường có thể thấy được cột sống của ông ta bắt đầu uốn cong.

Theo hướng đi xuống của bàn tay Lý Quân, ông ta quỳ trên mặt đất, căn bản không có chút kháng cự.

Đồng thời, máu bắt đầu tràn ra khỏi mắt, mũi, miệng và tai ông ta.

Ngoài ra trên chân và cánh tay cũng xuất hiện vết máu.

“Chuyện này...”

Ánh mắt Hà Phong Nam vô cùng sợ hãi.

Hắn biết quá rõ thực lực của Tiêu Viễn Sơn, nhưng lúc này ông ta lại bị Lý Quân nhẹ nhàng dùng tay đè xuống, sức mạnh này kinh khủng cỡ nào.

Lúc này, giọng nói lạnh lùng của Lý Quân vang lên: “Cường giả chân chính, một ý niệm có thể quyết định sinh tử, bây giờ sinh tử của ông đang ở trong ý niệm của tôi, ông đã phục chưa?”

Cái đầu kiêu ngạo của Tiêu Viễn Sơn rủ xuống.

Trong mắt ông ta mang theo vẻ bất lực.

Ông ta không hề nghi ngờ chuyện chỉ cần Lý Quân muốn, ông ta có thể bị xóa sổ bất cứ lúc nào.


Sức mạnh của người trước mặt đã hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng của ông ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK