Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vết thương bị dao cắt cực kì đau đớn, cô lấy một ít thuốc trong hộp bôi lên vết thương.

"Chờ một chút sẽ đến thời khắc chứng kiến kỳ tích."

Mạnh Thanh giải thích.

Khoảng một phút trôi qua.

Thuốc cao màu đen kia đã biến thành một khối rắn màu đen, sau khi bóc phần thuốc đã khô ra, thì thấy trên miệng vết thương đã lên da non và lành lại.

Mạnh Thanh Thiển đi vào phòng tắm rửa sạch vết máu trên cánh tay, đưa cho Lý Quân xem.

Hiệu quả quá thần kỳ rồi.

"Đây chính là công hiệu của thuốc mỡ màu đen này, ban đầu nó có kích thước bằng một chiếc bánh trung thu, về sau ông nội của tôi đã bị thương trong một vụ trộm mộ, đã dùng hết một chút để trị thương, bây giờ chỉ còn lại ngần ấy."

"Tôi cũng không có gì có thể báo đáp anh nên tặng nó cho anh."

Ánh mắt Lý Quân sáng lên.

Thuốc mỡ màu đen này thần kỳ như vậy, nếu có thể sản xuất hàng loạt thì sẽ vô cùng đáng sợ.

"Cô có biết giá trị của thuốc mỡ màu đen này không, cô thật sự muốn đưa cho tôi sao?"

"Đương nhiên tôi biết, nhưng chỉ có thuốc mỡ màu đen mà không có công thức thì không có cách nào phục chế được. Nếu không thì ông nội tôi đã lấy nó đổi thành tiền lâu rồi, anh cầm thuốc mỡ này đi, nếu như bị đám người Ngụy Nhiên làm cho bị thương thì còn có thể dùng một chút."

Lý Quân có chút không nói nên lời.

Có vẻ như người đẹp Mạnh nay không biết nói chuyện.

"Hoá ra là như thế, vậy thì tôi nhận, nếu ngày sau tôi có thể kiếm tiền bằng thứ này thì bất kể là kiếm được bao nhiêu, tôi đều chia cho cô 30%."

"Còn chuyện của Ngụy Nhiên, tôi sẽ giúp cô giải quyết."

"Lý Quân, tôi xin nhận ý tốt của anh, nhưng bối cảnh của đám người Ngụy Nhiên thật sự không đơn giản......"

Mạnh Thanh Thiển còn muốn nói gì đó, nhưng lại bị Lý Quân cắt ngang.

"Tin tưởng tôi, mà lại ngoại trừ tin tưởng tôi, cô cũng không có lựa chọn khác."

"Chỉ cần cô còn đến trường thì sẽ rất khó thoát khỏi tay bọn hắn, trừ khi cô không đi học nữa."

Mạnh Thanh Thiển im lặng.

Cô biết Lý Quân đang nói sự thật.

Với quyền thế của bọn người Ngụy Nhiên, một cô gái yếu đuối như cô không thể phản kháng được, trốn được mùng một cũng không tránh được mười lăm.

"Được rồi, chiều mai tôi sẽ đợi cô ở cổng trường. "

Lý Quân cất cái hộp thuốc màu đen đi, sau đó quay người rời đi luôn.

"Chờ một chút."

Mạnh Thanh Thiển đột nhiên mở miệng gọi anh lại.

"Còn có chuyện gì sao?"

Lý Quân nghi ngờ quay đầu lại.

"Ông nội tôi, ông ấy không sao chứ?"

Mạnh Thanh Thiển có chút thấp thỏm hỏi.

"Ông ấy sống cũng không tệ lắm, cô không cần lo lắng đâu."

Nói xong, Lý Quân trực tiếp rời khỏi nhà Mạnh Thanh Thiển.

Mãi cho đến khi Lý Quân triệt để đi xa, Mạnh Thanh Thiển mới đột nhiên ngồi xổm trên mặt đất, im lặng khóc nức nở.

Cô thật sự không thể tiếp tục kiên trì được nữa.

Lý Quân đi xuống cầu thang, đạp xe rời khỏi khu nhà cũ này.

Mạnh Thanh Thiển nói rằng thuốc mỡ này không có công thức, không thể sản xuất hàng loạt được, nhưng điều này khiến Lý Quân nhớ tới một người.

Chắc hẳn người kia có thể giải quyết vấn đề khó khăn này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK