Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người nọ còn chưa dứt lời thì đã bị đá bay ra ngoài, đâm thẳng vào cửa.

Những người đàn ông cao to đang giữ cửa khác nhìn thấy Lý Quân ra tay thì lập tức muốn xông lên.

Mà đúng lúc này, cánh cửa bên trong đột nhiên mở ra.

Một người đàn ông gầy gò để trần bên trong, bên ngoài lại khoác một chiếc áo vest, trên cổ còn đeo một dây xích vàng lớn đang cười tủm tỉm đi ra.

Hắn mở miệng nói: "Vị này chính là cậu chủ phải không, sao lại động tay động chân thế này?"

"Vừa rồi tôi bị tiêu chảy phải vào nhà vệ sinh một lúc thôi mà, làm sao, cậu chủ đã mất kiên nhẫn rồi?"

Người đàn ông xuất hiện, mấy tên đàn em đang ngo ngoe muốn ra tay đều yên tĩnh lại.

Mà trên mặt Lương Dũng cũng lộ ra chút kiêng kị, ông thấp giọng nói: "Hắn chính là Sói Cát."

"Cậu chủ đại giá quang lâm, tôi không tiếp đón từ xa được, đúng là có lỗi, tôi xin nhận lỗi ở chỗ này với cậu chủ."

Sói Cát chắp tay, chỉ là ngoài miệng thì nói xin lỗi, nhưng nét mặt của hắn lại không có một chút cung kính nào, ngược lại còn mang theo vài phần trêu tức.

Ngay cả Lương Dũng mà hắn cũng không nể mặt, đương nhiên càng chướng mắt một cậu chủ giời ơi đất hỡi từ đâu xuất hiện.

Một người chưa từng nghe nói, ỷ vào danh phận do ông chủ lớn cho mà đã muốn cưỡi lên đầu lên cổ hắn?

Không thể nghi ngờ, khí thế của Sói Cát vô cùng mạnh mẽ, đến mức chỉ trong nháy mắt, khoảng sân đã trở nên yên tĩnh.

Xét về khí thế thì đúng là hắn hơn Lương Dũng một bậc, khó trách lại kiêu ngạo như vậy, hoàn toàn không nghe theo mệnh lệnh của Lương Dũng.

Chỉ là tiếp theo, Lương Dũng bên này và một đám thuộc hạ của Sói Cát đều trợn to hai mắt.

Khi Sói Cát đi đến trước mặt Lý Quân, Lý Quân đã trực tiếp tiến lên đạp một phát vào bụng Sói Cát, sau đó nhân vật có danh xưng bất bại ở Mạc Bắc, người đã từng một chọi hai mươi tám tựa như bao cát bay ra ngoài.

Không đợi đám người kịp phản ứng, Lý Quân đã móc súng lục từ trong túi Lương Dũng ra, bắn ba phát vào Sói Cát còn chưa kịp rơi xuống đất.

"Đoàng! Đoàng! Đoàng!"

Ba phát súng đều chuẩn xác rơi vào trên người Sói Cát, nở ra ba đoá hoa máu đỏ tươi.

Sói Cát đáng thương không có cơ hội phản ứng, sau khi rơi xuống đất đã không còn thở nữa.

Hung ác tới cực điểm, cũng nhanh đến cực điểm.

Những thuộc hạ kia của Sói Cát, bao gồm cả người của Lương Dũng, đều sợ đến mức chảy mồ hôi lạnh ròng ròng.

Bọn hắn biết Sói Cát mạnh như thế nào, ngày bình thường, đám người bọn họ ra tay đều bị một mình Sói Cát đánh cho hoa rơi nước chảy.

Nhưng mà vừa rồi Sói Cát lại hoàn toàn không có chỗ trống để phản kháng, huống hồ bản thân Sói Cát cũng có thân phận cực cao trong nội bộ.

Nếu không hắn cũng không dám đi vào địa bàn của Lương Dũng ở Sở Châu, lại không nể mặt Lương Dũng chút nào, còn ra oai phủ đầu với cậu chủ Lý Quân này.

Nhưng bây giờ cậu chủ này lại không chút do dự ra tay đánh chết hắn.

Lúc này, một đám đàn em vừa rồi còn khí thế phách lối của Sói Cát lập tức nơm nớp lo sợ, ánh mắt nhìn Lý Quân nhiều thêm mấy phần e ngại.

Đây chính là hiện thực, đối mặt với những người tàn nhẫn, chỉ có thể tàn nhẫn hơn bọn họ.

"Chôn đi."

Lý Quân thản nhiên nói.

Lúc nên ra tay thì nhất định phải ra tay, nếu không đối phương sẽ cho rằng mình là kẻ dễ bắt nạt. Mà đối với khúc xương cứng không phục tùng mệnh lệnh đau đầu này, nếu như không dùng thủ đoạn lôi đình thì làm sao có thể khống chế được tình hình.


Lúc này bọn người Lương Dũng mới kịp phản ứng lại, tiến lên khiêng thi thể Sói Cát đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK