Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lương Dũng, thiếu gia đâu?"

Cửu trưởng lão hỏi lớn.

"Thiếu gia vẫn chưa rời giường."

Lương Dũng trả lời.

"Chưa rời giường á? Mẹ ơi! Chiến Long Điện sắp náo loạn cả lên rồi, mà cậu ấy còn ngủ được?"

Cửu trưởng lão nóng ruột như kiến bò trên chảo nóng.

"Cạch."

Cửa phòng mở ra, Lý Quân ngáp dài bước ra từ bên trong.

Nhìn thấy Lương Dũng và Cửu trưởng lão trong sân, anh ngạc nhiên hỏi: "Tôi còn định ngủ thêm một giấc nhưng bị hai người làm phiền rồi, có chuyện gì mà nhìn hai người hoang mang gấp gáp quá vậy!”

Cửu trưởng lão vội vàng nói: "Thiếu gia, Tam trưởng lão hợp tác với các trưởng lão khác, nói thiếu gia quá hung tàn, muốn phế bỏ vị trí thiếu chủ của ngài."

"Hiện tại bọn họ đều tập trung ở đại điện, Lôi Kim Sinh cũng đã được thả xuống..."

Cửu trưởng lão nhanh chóng kể lại sự việc.

Khuôn mặt Lý Quân lập tức sầm xuống.

"Phế bỏ vị trí thiếu chủ của tôi? Bọn họ gan to thật, hơn nữa Lôi Kim Sinh là do tôi ra lệnh treo lên, bọn họ dám thả xuống, rõ ràng là muốn chết đây mà!"

Lúc này, hơi thở lạnh lẽo từ người Lý Quân tỏa ra, khiến Cửu trưởng lão không khỏi rùng mình, trong lòng càng thêm kinh ngạc.

Sức mạnh của vị thiếu gia này lại tăng lên rồi, dường như mỗi ngày đều thay đổi.

Ông không hề biết mấy ngày gần đây, ngày nào Lý Quân cũng sẽ luyện hoá công dụng của viên thuốc trong lọ ngọc kia, tốc độ tu luyện chẳng khác gì ngồi tên lửa.

"Đúng rồi, chuyện này đã báo cáo với lão đầu chưa?"

Lý Quân nhìn Lương Dũng hỏi.

Anh biết chuyện lớn như vậy, Lương Dũng không thể không báo cáo với Nạp Lan Long Hiên.

"Điện chủ nói, để thiếu gia tự mình xử lý."

Lương Dũng cười khổ.

Chuyện lớn như vậy xảy ra, mà Điện chủ cũng chẳng quan tâm.

Lý Quân nghe vậy, hai mắt sáng lên.

Tự mình xử lý, có nghĩa là anh muốn làm gì cũng được!

Trước đây Lý Quân nghĩ Chiến Long Điện dù sao cũng là cơ nghiệp của lão đầu, nên làm gì cũng phải kiêng dè một chút.

Dù sao cũng có nhiều người từng đi theo lão đầu thời gian dài, còn có nhiều tâm huyết mà lão đầu gây dựng.

Nhưng bây giờ lão đầu đã nói vậy, chứng tỏ ông đã hoàn toàn bỏ mặc sống chết của đám người này!

Lương Dũng không hiểu, tại sao thiếu gia lại vui mừng, nhưng ông cũng không dám hỏi.

Lý Quân đi vào nhà, bình tĩnh rửa mặt xong xuôi, sau đó ăn sáng.

"Hai người ăn không?"

Lý Quân nhìn Lương Dũng và Cửu trưởng lão đang đứng bên cạnh trợn tròn mắt, hỏi.

Hai người lắc đầu, trong lòng vô cùng khó chịu.

Bây giờ là lúc nào rồi, mà Lý Quân còn có tâm trạng ăn sáng?

Nhưng Lý Quân không vội, họ cũng không dám thúc giục.

Hai mươi phút sau.

Lý Quân lau miệng, đứng dậy.

"Đi thôi, cùng tôi đi gặp các vị trưởng lão, còn có người của phe Đại trưởng lão nữa."

Lý Quân đi ra khỏi biệt thự trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK