Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khuôn mặt hắn giống như bị liệt, không bao giờ có biểu cảm dư thừa.

Ngay cả khi đối mặt với Hà Kính Tùng, người đã cứu mạng hắn lúc đó, khuôn mặt của hắn vẫn vậy.

Đương nhiên, trong lòng Phương Đông Trạch biết rõ năm đó Hà Kính Tùng cứu mình vốn không chỉ với mục đích thuần tuý mà chính là nhìn trúng thực lực của hắn.

“Đợi đến sáng ngày mai mới ra tay, tôi muốn anh giết Lý Quân ở trước mặt mọi người, để mọi người biết hậu quả của việc đắc tội với nhà họ Hà chúng tôi.”

Hà Kính Tùng lạnh giọng nói.

Ông ta không ngốc, sau lưng Lý Quân có Triệu Long Đồ, ông ta giết Lý Quân thì sao có thể yên ổn được.

Nhưng ngày mai, trước mặt mọi người, Phương Đông Trạch ra tay thì mọi chuyện sẽ khác.

Những người khác sẽ không biết rằng Phương Đông Trạch chỉ ra tay một lần duy nhất, họ chỉ nghĩ rằng Phương Đông Trạch là người của nhà họ Hà.

Mà với thủ đoạn tàn nhẫn của Phương Đông Trạch, ông ta tin rằng Triệu Long Đồ sẽ không dám tuỳ tiện đắc tội.

Hà Kính Tùng là một con cáo già, cho dù tức giận cũng sẽ không mất đi lý trí, đi một bước nhìn mười bước, thận trọng từng bước.

“Được.”

Phương Đông Trạch gật đầu, sau đó biến mất khỏi phòng khách như một cơn gió.

Lần này, Hoàng Giang Triều nhìn thấy rõ đối phương đi bằng đường cổng chính.

Nhưng vì quá nhanh nên không cẩn thận quan sát thì sẽ không thấy được.

Trang viên của Hoàng Giang Triều có vô số camera và vệ sĩ.

Tuy nhiên từ đầu đến cuối, lúc Phương Đông Trạch ra vào, những vệ sĩ kia hoàn toàn không có phản ứng gì, hoàn toàn không hề phát hiện ra.

Nghĩ đến đây, tim Hoàng Giang Triều không khỏi đập nhanh hơn.

Nếu một người như vậy muốn giết mình, chẳng phải là dễ như lấy đồ trong túi sao?

Mà Phương Đông Trạch cũng không hề sợ Triệu Long Đồ.

Đối mặt với một kẻ điên như vậy, cho dù có bao nhiêu tài sản và quyền lực đi nữa thì cũng sẽ trở nên vô dụng.

Lý Quân phải làm sao mới sống sót qua kiếp nạn này đây?

“Không, mình phải thông báo cho Lý Quân.” Trong lòng Hoàng Giang Triều nghĩ như vậy.

Hà Kính Tùng ở bên kia mỉm cười nhìn ông ta.

“Hoàng lão đệ, tôi đến Sở Châu không có chỗ ở, cho nên hôm nay tôi sẽ ở đây với cậu, cậu sẽ không từ chối đúng không?”

Nghe được lời của Hà Kính Tùng, Hoàng Giang Triều không khỏi thở dài một hơi, thầm mắng “tên cáo già”.

Hà Kính Tùng hiển nhiên đoán được ông ta sẽ báo tin cho Lý Quân, cho nên mới cố ý làm vậy.

Hoàng Giang Triều chỉ có thể cầu cho Lý Quân phúc lớn mạng lớn.

...

Sau khi Nam Cung Tuyết rời đi, Lý Quân nhận được điện thoại của Tống Bạch Long.

“Lão đại, tôi đã tìm ra công thức, còn làm ra được một mẻ cao mới.”

“Nhưng mà các nguyên liệu được sử dụng trong công thức quá quý giá để sản xuất hàng loạt ở thời điểm hiện tại, vì vậy cậu cần tìm cách thu thập nguyên liệu.”

“Thật sao?”

Nghe Tống Bạch Long nói vậy, Lý Quân không khỏi kinh ngạc và vui mừng.

Nhanh như vậy đã nghiên cứu ra được, về phần nguyên liệu quá đắt, Lý Quân nghĩ đây là chuyện bình thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK