Mục lục
Cực Phẩm Chiến Long - Mèo Yêu Thành Tinh (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hơn hai mươi cao thủ Tu La nhìn chằm chằm Lý Quân, nhưng không ai dám xông lên.

“Cút hết đi!”

Lý Quân gầm lên giận dữ.

Ngay giây sau, chân khí bùng nổ dưới lòng bàn chân, một tảng đá khổng lồ lập tức bị chấn động bay lên khỏi mặt đất.

Tiếp theo, Lý Quân tung một cú đấm, tảng đá khổng lồ bay ngang qua, lập tức có ba người bị đập thành bánh thịt.

Một người lén lút đi đến phía sau, dùng dao găm lén tấn công Lý Quân, nhưng bị Lý Quân quay người, năm ngón tay như kìm sắt ghim lên trên đầu hắn.

"Rắc!"

Hộp sọ bị vỡ nát.

Hai phút sau.

Dưới chân Lý Quân đã là một mảng xác chết.

Trần Nguyên Tinh không thể ngồi yên được nữa, đứng phắt dậy khỏi ghế, gã nhìn chằm chằm vào Lý Quân, trong mắt toát lên ý chí chiến đấu hừng hực.

"Trần Nguyên Tinh, dám động đến người thân của tao, hôm nay mày chết chắc!"

Lý Quân như một vị thần chết bước ra từ địa ngục.

"Lý Quân, tôi thừa nhận đã đánh giá thấp cậu, nhưng muốn giết tôi, cậu còn chưa đủ tư cách. Cậu có thực lực đánh bại cao thủ Hoá Kình đấy, nhưng tôi đã sắp đột phá cảnh giới Tông Sư rồi!” Trần Nguyên Tinh ngạo nghễ nói.

"Tông Sư? Tao từng tàn sát cả đám Tông Sư như chó chết, một thằng còn chưa đột phá Tông Sư mà cũng dám ba hoa chích chòe."

Lý Quân dứt lời, đột nhiên giậm mạnh chân xuống đất, cả người lao vút về phía trước.

Khi đến cách Trần Nguyên Tinh năm bước chân, anh bật người nhảy lên, nắm đấm giáng từ trên trời xuống, đập vào người Trần Nguyên Tinh.

Chưa kịp chạm vào, tiếng không khí nổ tung đã vang lên.

Như tiếng sấm sét ầm ầm.

“Giết Tông Sư như chó? Lời ngông cuồng như vậy mà cũng dám nói! Mày làm sao biết được sức mạnh của Tông Sư?"

Trần Nguyên Tinh gầm lên một tiếng, giơ nắm đấm trực tiếp nghênh đón quyền phong của Lý Quân.

Vốn cho rằng quyền này đủ để đánh bay Lý Quân ra ngoài nhưng ngay khoảnh khắc hai bên đối đầu nhau, gã lại cảm giác như nắm đấm của mình vừa nện ở trên núi sắt.

Khí kình khủng bố thổi quét xuống.

“Phanh!”

Cánh tay Trần Nguyên Tinh trong nháy mắt vặn vẹo, hai đầu gối bị ép phải quỳ xuống, nện thành hai cái hố sâu ba mét, dưới chấn động cực lớn, mũi miệng gã đều phun ra máu tươi.

Thấy một màn như vậy, Thôi Ngạn đứng ở xa đã hoàn toàn choáng váng.

Sao có thể? Một kẻ mạnh như Trần Nguyên Tinh lại bị Lý Quân hoàn toàn áp đảo?

Lâm Vũ Thu ở bên cạnh, tuy đã sớm biết về thực lực của Lý Quân, nhưng uy lực của cú đấm vừa rồi vẫn khiến trái tim cô đập nhanh.

Lý Quân quả thực quá đáng sợ.

Lúc này, Lý Quân bước đến trước mặt Trần Nguyên Tinh, một tay bóp lấy cổ gã, từng chút từng chút nhấc bổng gã lên khỏi mặt đất.

"Lý Quân, tao là Câu Hồn Sứ của Tu La..." Trần Nguyên Tinh vừa ho ra máu, vừa nói: "Người của Tu La không phải là người mà mày có thể…”

Lời nói chưa dứt, Lý Quân đã bóp chặt cổ gã, dùng lực ném mạnh gã xuống đất.

"Rắc."

Đầu Trần Nguyên Tinh va vào đá trên mặt đất, máu me be bét, tiếng xương vỡ vang lên.

Trời đã dần khuya, kim đồng hồ chỉ đúng 9 giờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK