“Địa chỉ đã tìm ra, đến bao giờ em qua đây lấy.”
“Anh trực tiếp gửi cho tôi là được rồi.” Vũ Thư đối với hiệu suất công việc của Lý Ngao đánh giá cao thêm vài phần, người chuyên nghiệp đúng là khác hẳn, không tới một ngày đã điều tra được địa chỉ rõ ràng.
Nhưng nếu để cô một mình đi gặp anh ta, trong lòng lại có chút kháng cự.
Lý Ngao cũng không ép Vũ Thư, chỉ buông ra một câu, còn đi hay không là tùy cô, “Vũ Thư nếu như em muốn lấy nó, nhớ đến quán trà Hồng Uyển tìm tôi, không gặp không về.”
‘Tút tút tút’ điện thoại đã bị cúp máy, Vũ Thư sắc mặt khó coi nắm chặt chiếc điện thoại, Lý Ngao biết chắc cô không thể từ chối, cho nên mới dám ngang ngược như thế.
Vì lấy được địa chỉ của Đan Diễn Vy, cô không thể không đến cuộc hẹn.
Vũ Thư nghĩ một hồi, chỉ cần có thể làm cho Đan Diễn Vy sống không bằng chết, hi sinh một chút cũng không là gì, hơn nữa Lượng Lý Ngao cũng không dám thực sự làm gì cô.
Chỉ cần hại chết đứa nghiệt chủng đó, cô sẽ tìm cái cớ đạp Lý Cảnh ra, sau đó có thể không lộ chút sơ hở mà về bên Trình Thiên.
Vũ Thư ở đây bàn tính đắc ý hả hê, quên mất rằng Lý Ngao là một sát thủ ăn thịt người không nhả xương, trong thế giới của anh ta không có chữ thiệt.
Ngày mai chính là ngày Du Du phải làm phẫu thuật, Đan Diễn Vy đôn đáo phối hợp cùng bác sỹ thu xếp đồ đạc cần thiết.
Hà Cảnh Quân sau khi nhận được một cú điện thoại, chỉ kịp giải thích với Đan Diễn Vy một câu, liền vội vàng ngồi máy bay riêng bay về nước.
“Du Du, con có sợ không?” Đan Diễn Vy vỗ về khuôn mặt nhỏ bé mũm mĩm, dịu dàng hỏi.
Du Du lắc lắc đầu nói, “Có mẹ ở đây, Du Du không sợ.”
Bé chỉ có chút hồi hộp mà thôi………
Đan Diễn Vy làm sao có thể không thấu hiểu đứa con của mình, bé đang không muốn mẹ lo lắng, cho nên giả vờ không sao, “Du Du yên tâm, mẹ sẽ luôn ở bên con, chúng ta bây giờ đi ăn có được không, hôm nay Du Du sẽ là người quyết định.”
“Được ạ, được ạ, mẹ ơi chúng ta đi ăn Pizza Hut đi.” Bé gần đây đột nhiên thích mùi vị của pizza, mà mẹ lại không cho ăn nhiều.
Đan Diễn Vy suy nghĩ, chiều ngày mai mới làm phẫu thuật, bây giờ ăn có thể sẽ tiêu hóa hết được, cho nên liền đồng ý, “Được, vậy mẹ dẫn con đi ăn ở Pizza Hut.”
“Yeah, mẹ là nhất.” Du Du mừng rỡ reo lên, khuôn mặt ngập tràn nụ cười rực rỡ hơn cả mặt trời trên kia, khiến những âu lo phiền muộn trong lòng Đan Diễn Vy tiêu tan đi không ít.
Cuộc phẫu thuật ngày mai, không có ai sốt ruột hơn cô, mặc dù bác sỹ nói có 90% thành công, nhưng mà, cô vẫn không dám nghĩ tới 10% còn lại
Chỉ cần nghĩ đến khả năng đó, cô liền cảm giác không thể thở được.
Đan Diễn Vy thay cho Du Du một bộ áo phông quần đùi, đội cho bé một chiếc mũ lưỡi trai, chỉ lo bé cháy nắng hỏng cả người, bầu trời nước ngoài không được xanh hơn trong nước là mấy, điều khác biệt duy nhất có lẽ chính là vĩ độ.
Vừa ra khỏi phòng điều hòa, cái nóng mà mắt thịt có thể cảm nhận được phả vào mặt.
Tia tử ngoại cực kỳ độc hại, kể cả một người ngại phiền phức như Đan Diễn Vy cũng phải bôi cho mình một lớp kem chống nắng, thật tốt vì Hà Cảnh Quân trước khi rời đi để thuộc hạ và lái xe của anh ở lại để cô sai bảo, giảm bớt được không ít phiền phức.
Ví dụ hôm nay bọn họ phải ra ngoài, không cần phải chờ taxi, lập tức có thể đi đến Pizza Hut trong thành phố.
Điều Đan Diễn Vy không biết đó là, cô vừa cùng Du Du bước chân lên xe, có người đã bước chân xuống vùng đất này.
Bất kể thời tiết khắc nghiệt nhường nào, nhiệt độ nóng bức bao nhiêu, Lục Trình Thiên vẫn đều mặc chiếc áo sơ mi tây màu đen, trước ngực thắt cà vạt gọn gàng không sai một nếp, mang trên mặt một vẻ lạnh lùng nghiêm nghị.
Thời tiết nóng nực như thế, mà trên trán anh đến một vệt mồ hôi cũng không có, hoàn toàn dựa vào thân nhiệt để áp đi thời tiết nóng bức này.
Không sai, anh hôm qua đã trực tiếp cho người đặt vé, ngày thứ hai liền bay tới đây, không phải vì điều gì khác, chỉ là đúng lúc có việc phải đi công tác ở đây, chỉ thế mà thôi.
Trước cửa sân bay một chiếc xe Bentley kiểu dài dừng trước mặt anh, từ trên xe bước xuống một người tài xế cung kính mở cửa xe cho anh nói, “Luật sư Lục, mời lên xe.”
Lục Trình Thiên đẩy cọng kính râm trên sống mũi, không nói một lời, cúi người ngồi vào trong.
Bị điểm danh đi công tác cùng anh là Lân Hoàng, xách chiếc cặp tài liệu nhận mệnh lệnh đi theo, hôm qua nhận được tin phải đi nước ngoài công tác, khiến cho anh ngoài việc không kịp trở tay, còn có chút hoang mang ngỡ ngàng, từ bao giờ mà nghiệp vụ của bọn họ lại tiến triển xa đến vậy.
Cho đến khi nhìn thấy tài liệu luật sự Lục đưa cho mình, anh mới biết, hóa ra lại thực sự có chuyện như vậy, một công ty thương mại ở nước ngoài đang phát sinh tranh chấp, sợ rằng bản thân mời luật sư không đủ tốt, cho nên đặc biệt bỏ ra mức thù lao lớn để mời luật sư Lục của chúng ta đến.
Cho nên anh ta đành phải theo đi công tác cùng rồi.
Lục Trình Thiên ở trong khách sạn 5 sao đã được sắp xếp sẵn, nhưng chưa phải lập tức đi gặp đương sự, cho nên thả tự do cho kẻ theo bên cạnh, tự mình lái xe đi ra ngoài.
Trong quán Pizza Hut, Đan Diễn Vy dặn dò Du Du ngồi trên ghế đợi, cô đi xếp hàng, Du Du đung đưa cái chân bé nhỏ ngoan ngoãn gật đầu.
Đan Diễn Vy vừa rời khỏi chưa được bao lâu, một người giữa trời nóng mặc áo tây giày da đẩy cửa bước vào, mặc dù mang khuôn mặt của một người Châu Á, nhưng cơ thể cao to rắn rỏi không hề thua kém bất kỳ một người đàn ông ngoại quốc nào, sức hút mạnh mẽ có thể trực tiếp hạ gục tất cả mọi người.
Thêm vào đó là ngũ quan cùng khí chất xuất chúng, ngay lập tức mọi ánh mắt bị thu hút bởi anh.
Trong quán xuất hiện động tĩnh lớn như thế, Đan Diễn Vy làm sao có thể không biết, chỉ tùy ý nhìn một cái, mắt cô trợn lên như sắp rơi ra khỏi tròng, tay run suýt nữa làm rơi chiếc khay trên tay.
Chết tiệt, Lục Trình Thiên người đàn ông này làm sao lại xuất hiện ở đây!!
Anh ta không phải lẽ ra đang ngồi ở phòng làm việc hít điều hòa, xử lý công việc mà anh ta bận tâm nhất sao, nếu không cũng có thể cùng Vũ Thư đi âu yếm khắp nơi, tại sao lại xuất hiện ở đây.
Nghĩ tới Du Du đang ngồi trong đám đông, quả tim của Đan Diễn Vy liền giật mạnh lên, cô nhất định không thể để Lục Trình Thiên nhìn thấy Du Du.
Nhưng mà cô đang nhìn vào vị trí ngồi của mình, không thấy có bóng dáng của Du Du, đột nhiên mặt cô trắng bệch, làm sao đây, không phải Du Du đã bị lạc mất rồi chứ.
Vào đúng thời khắc Đan Diễn Vy sắp sụp đổ, một bàn tay nhỏ bé nắm lấy vạt áo của Đan Diễn Vy, còn làm động tác ra hiệu cô khẽ tiếng, dáng vẻ lanh lợi đáng yêu làm cho người ta buồn cười.
“Mẹ ơi, nhỏ tiếng chút, con nhìn thấy ba rồi.”
Đan Diễn Vy nhìn thấy Du Du đã chạy tới, hơi thở đang nín chặt liền được buông ra, có điều khi nghe thấy tiếng của anh ta, quả tim lại một lần nữa giật mạnh, đúng rồi, việc phiền phức nhất vẫn chưa được giải quyết.
Đúng lúc cô muốn dẫn Du Du từ cửa sau lặng lẽ rời đi, nhưng khi đã xui xẻo thì có uống nước lã cũng mắc răng, cô bị phát hiện rồi.
Đan Diễn Vy nhìn người đàn ông sắc mặt u ám đáng sợ kia đang sải rộng bước về hướng mình, trái tim cô như sắp đứt khỏi cuống, làm sao đây, anh ta sắp đi đến rồi, anh ta sẽ lập tức phát hiện ra sự tồn tại của Du Du mất.
Cô tuyệt đối không thể để mất Du Du, đã kiên trì đến bước cuối cùng rồi, nhất định không thể để đổ hết xuống sông xuống bể!
“Anh trực tiếp gửi cho tôi là được rồi.” Vũ Thư đối với hiệu suất công việc của Lý Ngao đánh giá cao thêm vài phần, người chuyên nghiệp đúng là khác hẳn, không tới một ngày đã điều tra được địa chỉ rõ ràng.
Nhưng nếu để cô một mình đi gặp anh ta, trong lòng lại có chút kháng cự.
Lý Ngao cũng không ép Vũ Thư, chỉ buông ra một câu, còn đi hay không là tùy cô, “Vũ Thư nếu như em muốn lấy nó, nhớ đến quán trà Hồng Uyển tìm tôi, không gặp không về.”
‘Tút tút tút’ điện thoại đã bị cúp máy, Vũ Thư sắc mặt khó coi nắm chặt chiếc điện thoại, Lý Ngao biết chắc cô không thể từ chối, cho nên mới dám ngang ngược như thế.
Vì lấy được địa chỉ của Đan Diễn Vy, cô không thể không đến cuộc hẹn.
Vũ Thư nghĩ một hồi, chỉ cần có thể làm cho Đan Diễn Vy sống không bằng chết, hi sinh một chút cũng không là gì, hơn nữa Lượng Lý Ngao cũng không dám thực sự làm gì cô.
Chỉ cần hại chết đứa nghiệt chủng đó, cô sẽ tìm cái cớ đạp Lý Cảnh ra, sau đó có thể không lộ chút sơ hở mà về bên Trình Thiên.
Vũ Thư ở đây bàn tính đắc ý hả hê, quên mất rằng Lý Ngao là một sát thủ ăn thịt người không nhả xương, trong thế giới của anh ta không có chữ thiệt.
Ngày mai chính là ngày Du Du phải làm phẫu thuật, Đan Diễn Vy đôn đáo phối hợp cùng bác sỹ thu xếp đồ đạc cần thiết.
Hà Cảnh Quân sau khi nhận được một cú điện thoại, chỉ kịp giải thích với Đan Diễn Vy một câu, liền vội vàng ngồi máy bay riêng bay về nước.
“Du Du, con có sợ không?” Đan Diễn Vy vỗ về khuôn mặt nhỏ bé mũm mĩm, dịu dàng hỏi.
Du Du lắc lắc đầu nói, “Có mẹ ở đây, Du Du không sợ.”
Bé chỉ có chút hồi hộp mà thôi………
Đan Diễn Vy làm sao có thể không thấu hiểu đứa con của mình, bé đang không muốn mẹ lo lắng, cho nên giả vờ không sao, “Du Du yên tâm, mẹ sẽ luôn ở bên con, chúng ta bây giờ đi ăn có được không, hôm nay Du Du sẽ là người quyết định.”
“Được ạ, được ạ, mẹ ơi chúng ta đi ăn Pizza Hut đi.” Bé gần đây đột nhiên thích mùi vị của pizza, mà mẹ lại không cho ăn nhiều.
Đan Diễn Vy suy nghĩ, chiều ngày mai mới làm phẫu thuật, bây giờ ăn có thể sẽ tiêu hóa hết được, cho nên liền đồng ý, “Được, vậy mẹ dẫn con đi ăn ở Pizza Hut.”
“Yeah, mẹ là nhất.” Du Du mừng rỡ reo lên, khuôn mặt ngập tràn nụ cười rực rỡ hơn cả mặt trời trên kia, khiến những âu lo phiền muộn trong lòng Đan Diễn Vy tiêu tan đi không ít.
Cuộc phẫu thuật ngày mai, không có ai sốt ruột hơn cô, mặc dù bác sỹ nói có 90% thành công, nhưng mà, cô vẫn không dám nghĩ tới 10% còn lại
Chỉ cần nghĩ đến khả năng đó, cô liền cảm giác không thể thở được.
Đan Diễn Vy thay cho Du Du một bộ áo phông quần đùi, đội cho bé một chiếc mũ lưỡi trai, chỉ lo bé cháy nắng hỏng cả người, bầu trời nước ngoài không được xanh hơn trong nước là mấy, điều khác biệt duy nhất có lẽ chính là vĩ độ.
Vừa ra khỏi phòng điều hòa, cái nóng mà mắt thịt có thể cảm nhận được phả vào mặt.
Tia tử ngoại cực kỳ độc hại, kể cả một người ngại phiền phức như Đan Diễn Vy cũng phải bôi cho mình một lớp kem chống nắng, thật tốt vì Hà Cảnh Quân trước khi rời đi để thuộc hạ và lái xe của anh ở lại để cô sai bảo, giảm bớt được không ít phiền phức.
Ví dụ hôm nay bọn họ phải ra ngoài, không cần phải chờ taxi, lập tức có thể đi đến Pizza Hut trong thành phố.
Điều Đan Diễn Vy không biết đó là, cô vừa cùng Du Du bước chân lên xe, có người đã bước chân xuống vùng đất này.
Bất kể thời tiết khắc nghiệt nhường nào, nhiệt độ nóng bức bao nhiêu, Lục Trình Thiên vẫn đều mặc chiếc áo sơ mi tây màu đen, trước ngực thắt cà vạt gọn gàng không sai một nếp, mang trên mặt một vẻ lạnh lùng nghiêm nghị.
Thời tiết nóng nực như thế, mà trên trán anh đến một vệt mồ hôi cũng không có, hoàn toàn dựa vào thân nhiệt để áp đi thời tiết nóng bức này.
Không sai, anh hôm qua đã trực tiếp cho người đặt vé, ngày thứ hai liền bay tới đây, không phải vì điều gì khác, chỉ là đúng lúc có việc phải đi công tác ở đây, chỉ thế mà thôi.
Trước cửa sân bay một chiếc xe Bentley kiểu dài dừng trước mặt anh, từ trên xe bước xuống một người tài xế cung kính mở cửa xe cho anh nói, “Luật sư Lục, mời lên xe.”
Lục Trình Thiên đẩy cọng kính râm trên sống mũi, không nói một lời, cúi người ngồi vào trong.
Bị điểm danh đi công tác cùng anh là Lân Hoàng, xách chiếc cặp tài liệu nhận mệnh lệnh đi theo, hôm qua nhận được tin phải đi nước ngoài công tác, khiến cho anh ngoài việc không kịp trở tay, còn có chút hoang mang ngỡ ngàng, từ bao giờ mà nghiệp vụ của bọn họ lại tiến triển xa đến vậy.
Cho đến khi nhìn thấy tài liệu luật sự Lục đưa cho mình, anh mới biết, hóa ra lại thực sự có chuyện như vậy, một công ty thương mại ở nước ngoài đang phát sinh tranh chấp, sợ rằng bản thân mời luật sư không đủ tốt, cho nên đặc biệt bỏ ra mức thù lao lớn để mời luật sư Lục của chúng ta đến.
Cho nên anh ta đành phải theo đi công tác cùng rồi.
Lục Trình Thiên ở trong khách sạn 5 sao đã được sắp xếp sẵn, nhưng chưa phải lập tức đi gặp đương sự, cho nên thả tự do cho kẻ theo bên cạnh, tự mình lái xe đi ra ngoài.
Trong quán Pizza Hut, Đan Diễn Vy dặn dò Du Du ngồi trên ghế đợi, cô đi xếp hàng, Du Du đung đưa cái chân bé nhỏ ngoan ngoãn gật đầu.
Đan Diễn Vy vừa rời khỏi chưa được bao lâu, một người giữa trời nóng mặc áo tây giày da đẩy cửa bước vào, mặc dù mang khuôn mặt của một người Châu Á, nhưng cơ thể cao to rắn rỏi không hề thua kém bất kỳ một người đàn ông ngoại quốc nào, sức hút mạnh mẽ có thể trực tiếp hạ gục tất cả mọi người.
Thêm vào đó là ngũ quan cùng khí chất xuất chúng, ngay lập tức mọi ánh mắt bị thu hút bởi anh.
Trong quán xuất hiện động tĩnh lớn như thế, Đan Diễn Vy làm sao có thể không biết, chỉ tùy ý nhìn một cái, mắt cô trợn lên như sắp rơi ra khỏi tròng, tay run suýt nữa làm rơi chiếc khay trên tay.
Chết tiệt, Lục Trình Thiên người đàn ông này làm sao lại xuất hiện ở đây!!
Anh ta không phải lẽ ra đang ngồi ở phòng làm việc hít điều hòa, xử lý công việc mà anh ta bận tâm nhất sao, nếu không cũng có thể cùng Vũ Thư đi âu yếm khắp nơi, tại sao lại xuất hiện ở đây.
Nghĩ tới Du Du đang ngồi trong đám đông, quả tim của Đan Diễn Vy liền giật mạnh lên, cô nhất định không thể để Lục Trình Thiên nhìn thấy Du Du.
Nhưng mà cô đang nhìn vào vị trí ngồi của mình, không thấy có bóng dáng của Du Du, đột nhiên mặt cô trắng bệch, làm sao đây, không phải Du Du đã bị lạc mất rồi chứ.
Vào đúng thời khắc Đan Diễn Vy sắp sụp đổ, một bàn tay nhỏ bé nắm lấy vạt áo của Đan Diễn Vy, còn làm động tác ra hiệu cô khẽ tiếng, dáng vẻ lanh lợi đáng yêu làm cho người ta buồn cười.
“Mẹ ơi, nhỏ tiếng chút, con nhìn thấy ba rồi.”
Đan Diễn Vy nhìn thấy Du Du đã chạy tới, hơi thở đang nín chặt liền được buông ra, có điều khi nghe thấy tiếng của anh ta, quả tim lại một lần nữa giật mạnh, đúng rồi, việc phiền phức nhất vẫn chưa được giải quyết.
Đúng lúc cô muốn dẫn Du Du từ cửa sau lặng lẽ rời đi, nhưng khi đã xui xẻo thì có uống nước lã cũng mắc răng, cô bị phát hiện rồi.
Đan Diễn Vy nhìn người đàn ông sắc mặt u ám đáng sợ kia đang sải rộng bước về hướng mình, trái tim cô như sắp đứt khỏi cuống, làm sao đây, anh ta sắp đi đến rồi, anh ta sẽ lập tức phát hiện ra sự tồn tại của Du Du mất.
Cô tuyệt đối không thể để mất Du Du, đã kiên trì đến bước cuối cùng rồi, nhất định không thể để đổ hết xuống sông xuống bể!